Ngay khi bàn tay lạnh thấu xương vươn tới, ngón tay Vệ Ách lập tức đặt trên chuôi đao chỉ cần bàn tay đó có hành động kỳ lạ, cậu lập tức rút đao.
Trong bóng tối mờ mịt, A Lang Điền Miêu bên chiếu cỏ khô, đưa tay ra che mắt Vệ Ách.
Tay A Lang Điền Miêu rất lạnh, không có chút khí người sống.
Sau khi hắn bịt mắt Vệ Ách, những hình người trắng bệch thành hàng "tay trong tay" liền ngừng đi tới, hệt như đã mất đi mục tiêu khóa chặt.
Trong căn phòng tối đen, tiếng miêu đao trong giấc mơ sáng suốt lại dần rõ ràng.
Ngón tay Vệ Ách đặt trên chuôi đao, giữa tiếng miêu đao trong mơ cậu cảm giác những thứ đó đang xếp thành hàng ở cửa.
Một lát sau giữa tiếng miêu đao trong giấc mơ thứ đó cứng đờ vặn vẹo lui ra ngoài, nhưng ngón tay của Vệ Ách không rời khỏi cán đao.
Tay A Lang Điền Miêu cũng không rời khỏi mắt cậu.
Một giấc mơ méo mó bao trùm cả trại lâu bằng trúc, trong sự quỷ dị không thể diễn ra trong phòng livestream, bức tường hành lang của trại lâu hất ra bóng dáng cứng đơ, từng đôi chân cứng ngắc, không ngừng di động từ sương phòng này đến sương phòng khác.
Giống như một bức tường người xếp hàng tay trong tay đang di chuyển, bóng người in vào sương phòng của Giải Nguyên Chân và ba người chơi bình thường.
Sau khi người chơi đi ngủ ở Cốt Bà Lâu, một kí hiệu hình đầu lâu xuất hiện ở góc trên bên phải phòng livestream của "Sơn Vương Điền Nam", bên cạnh là một dòng chữ nhỏ khó thấy:?/1.
Phòng livestream tối đen như mực, khán giả không thể thấy gì, bình luận cũng giảm đi rất nhiều, ký hiệu đầu lâu rất khuất, thậm chí không ai phát hiện ra.
[Chuyện gì đang xảy ra thế.]
[Màn hình lại đen thui, chẳng lẽ là một kịch bản cấp độ bóng tối gì đó hả?]
[A a a tỷ lệ tử vong trong cấp độ bóng tối cao lắm đó, bọn Vệ Ách sẽ không có thương vong chứ?]
[Trấn Cốt Thiêu, Cốt Bà lâu, không nhất định là cấp độ bóng tối, có thể là cảnh trong mơ hoặc cấp độ ý thức thì phòng livestream vẫn đen như thường.]
[Cấp độ ý thức đã kinh khủng rồi, tuyệt đối đừng có xảy ra chuyện.]
La Vinh Bỉnh ở sương phòng dựa vào góc tường ngủ thiếp đi
Gã là một trong những người chơi bình thường ghép đội với đội nòng cốt của bọn Vệ Ách và Giải Nguyên Chân.
Gã khá may mắn, khi chạy ra khỏi hồ hiến tế, không bị "xương vật tế" bắt được, hai lần tử cục sau đó cũng là nhờ Vệ Ách dốc sức phá cục, mạo hiểm theo sát bọn Vệ Ách tinh anh này ra ngoài.
Nếu bàn về số liệu, đạo cụ và kinh nghiệm phó bản, La Vinh Bỉnh còn không bằng Hoàng Nghĩa Hành.
Gã không biết mình đã gặp phải loại tai họa gì, lại bị ghép vào trò chơi Quỷ Thoại.
Từ lần đầu tiên vào phó bản, gã đã căng thẳng suốt đường đi, hận cha mẹ không cho mình chút may mắn, hận tại sao người bị bắt vào phó bản không phải là người khác.
Khi La Vinh Bỉnh lần đầu tiên vào phó bản đã hoảng sợ bỏ chạy, vì mạng sống làm vấp ngã một cô gái ở độ tuổi hai mươi để câu giờ cho bản thân.
—— gã cũng không muốn hại người, nhưng cô gái đó nhỏ tuổi hơn gã, đối mặt với quỷ quái dù sao cũng chết chậm hơn gã một chút.
La Vinh Bỉnh khác với mặt quỷ Trương Diễn - một người chơi cấp cao không gia nhập căn cứ, vì vượt ải cái gì cũng dám làm.
Gã vẫn sợ bộ mặt tham sống sợ chết của mình bị mọi người thấy thậm chí bị người ta trả thù tới cửa.
Ở trong phó bản, La Vinh Bỉnh không dám làm quá mức.
Nhưng có đôi khi, sẽ luôn có cố ý hoặc vô ý mà làm như thế.
Mỗi lần phó bản ghép đội, đồng thời mở phòng livestream nhiều như vậy, gã cũng không phải người chơi nổi tiếng, hơn nữa chưa bao giờ ghép với phòng livestream tiềm năng.
Người xem phó bản của gã ít đến đáng thương, dựa vào chiêu trò này, cộng thêm một chút may mắn, vậy mà La Vinh Bỉnh "biết thân biết phận" sống sót qua nhiều lần ghép đội.
Song gã nào ngờ, cũng vì mấy lần sống sót qua nhiều phó bản như vậy, vậy mà gã bị rút trúng ghép vào phó bản bốn sao trước nay chưa từng có.
Theo đạo lý, không chết ở hồ hiến tế cũng không bị thương, còn đi theo kiểu người chơi đứng đầu như Giải Nguyên Chân và Vệ Ách, chắc chắn là may mắn lớn nhất, nhưng tục ngữ nói, không làm chuyện trái lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa.
Đội ưu tú của cục kiểm sát có một đặc điểm lớn nhất —— dù tính tình nóng nảy có khuyết điểm thế nào, trong phó bản đều tuân theo quy tắc.
Họ khác hoàn toàn với La Vinh Bỉnh, họ là chuyên viên ưu tú, tất nhiên sẽ bài xích với mấy người chơi ích kỷ vì tư lợi, ra tay âm hiểm chỉ vì sống sót của bản thân.
La Vinh Bỉnh sợ bị bọn Giải Nguyên Chân những người ưu tú của cục kiểm sát biết mình đã từng làm cái gì, thần kinh của gã căng thẳng suốt dọc đường.
Thần kinh căng thẳng quá mức, khi thoát khỏi hồ hiến tế và tiến vào "đường hầm mỏ chật hẹp của quỷ", ngay khi xác ướp trên tường hầm mỏ đặt tay lên vai gã, gã vung đao theo phản xạ, chặt xác ướp thành từng mảnh.
Xác khô mới vừa bị chém thành mảnh nhỏ, nhắc nhở của hệ thống vang lên, La Vinh Bỉnh biết ngay mình đã gây chuyện.
Toi.
Gã đã thành cản trở, những chuyên viên cấp cao như bọn Vệ Ách sẽ không tha thứ cho gã.
Bề ngoài họ không nói gì, chẳng qua là do áp lực phó bản quá mạnh, hơn nữa còn là người chơi siêu sao, mỗi cử động đều bị vô số người chơi trong phòng livestream theo dõi, nhưng phó bản bốn sao kh ủng bố như vậy bọn Vệ Ách, Cao Hạc và Trần Trình sớm muộn sẽ nghĩ cách loại bỏ trở ngại như gã.
Gã toi rồi, toi rồi!
La Vinh Bỉnh hoảng sợ suốt chặng đường, gần như mất hồn mất vía đi theo mọi người vào Cốt Bà Lâu âm u.
Lúc vào sương phòng, gã vô tình chạm phải chiếc bình gốm đen ở góc tường sương phòng.
Sợ bị người khác vứt bỏ, hoặc là bị đề phòng mà "khống chế" trước —— ở trong phó bản khác, nhìn mãi cũng thành quen việc người chơi đụng phải đồ cổ quái bị đồng đội xuống tay độc ác trước.
La Vinh Bỉnh theo bản năng lặng lẽ giấu diếm chuyện này...!Dù sao nhắc nhở vừa rồi, không được đụng vào bất cứ thứ gì trong Cốt Bà Lâu, gã lại không làm vỡ, chỉ vô tình chạm vào thôi, không phải sao?
La Vinh Bỉnh tự an ủi mình, khi chia phòng liền nhân cơ hội chen chúc vào một sương phòng với đạo trưởng Giải Nguyên Chân.
Để cái tên Hoàng Nghĩa Hành xếp đến sương phòng của bọn Trần Trình.
Ai cũng biết, đạo trưởng Giải Nguyên Chân là người có tinh thần trách nhiệm nhất.
Còn Đường Tần, Tống Nguyệt Mi và Trần Trình hai đàn bà và một thằng nhóc nhà giàu vắt mũi chưa sạch, buổi tối xảy ra chuyện gì làm sao bảo vệ gã được?
Về việc La Vinh Bỉnh đụng phải bình gốm đen, La Vinh Bỉnh chưa bao giờ nghĩ đến việc nói cho đạo trưởng Giải biết.
Coi như đụng phải bình gốm đen xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, suy cho cùng Giải Nguyên Chân vẫn là đạo sĩ phủ Thiên Sư, việc một đạo sĩ cứu người là điều đương nhiên!
Hơn nữa, không có gì đảm bảo sẽ xảy ra chuyện gì đó, sao lại báo ra cho người ta kiêng kị?
La Vinh Bỉnh che giấu chuyện của mình mà không chút chột dạ, sau khi dọn dẹp sương phòng xong, gã ngủ trước trong góc cạnh tường.
Như