Cánh tay tái nhợt trong điện thờ cùng với sổ thẩm phán sinh tử "ấn Địa Quan" gần như được kích hoạt cùng lúc, nhưng sổ thẩm phán sinh tử trong "hương hỏa Mân Nam" đã từng cản trở Chủ Thần, lần này lại không có chút tác dụng nào.
Ngay khi trang sinh tử có ghi "Thần Lang Quan" vừa mới xé xuống, xiềng xích xung quanh sổ sinh tử đã đứt gãy tan tành.
"Bùm" một tiếng vang thật lớn.
Vệ Ách bị kéo vào căn gác tối tăm.
Ngọn lửa của đèn dầu trên tầng bốn của trại lâu lay động, trong phòng bóng sáng sáng tối, thời gian và không gian dường như bị đóng băng.
Ba nén hương cắm trên mặt đất, bất kể là Thốn Đạo Hưng, Thốn Dịch hay là hắc bà đều không nhúc nhích.
Trên người họ đều có sương đen lượn lờ.
** ** ***
Thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" màu đỏ tươi vừa xuất hiện trên màn hình mở tối của phòng livestream, thì trong hiện thực vô số người đang căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình còn chưa nhận ra mình đang thấy gì, một tiếng nói mê đầy tạp âm và kinh khủng đã vang lên bên tai.
Một số người bình thường có năng lực chịu đựng tinh thần kém hơn một chút, thậm chí còn kêu hét toáng lên trong phòng riêng.
Một cơn ớn lạnh kinh khủng lan ra từ phòng livestream.
Giây tiếp theo, giao diện phòng livestream bị bóng tối xâm nhiễm.
"A a a ——" Trong căn cứ Long Môn, tổ phân tích, hai ba nhà phân tích trẻ hơn một chút lăn xuống ghế trước màn hình, nắm lấy lỗ tai ngã sấp xuống đất, trong miệng phát ra tiếng la hét đau đớn.
Tổ trưởng Vương tổ phân tích bỗng nhiên đứng dậy: "Đánh ngất họ! Đánh ngất hết!!!"
Sau hai tiếng đánh mạnh vào gáy, tiếng hét thảm vang vọng trong tổ phân tích bỗng im bặt, vẻ mặt của vài nhà phân tích lấy ghế dựa đập đồng nghiệp hôn mê còn chưa hết bàng hoàng.
"Chuyện gì xảy ra thế?"
"Vừa nãy đó là...!đó là thứ gì?"
"Thần Lang Quan hộ gia ban phúc —— đó không phải thứ đã xuất hiện trong phó bản hương hỏa Mân Nam sao?"
Bảy chữ Thần Lang Quan hộ gia ban phúc vừa mới bị thành viên trong tổ phân tích đọc ra thì hai ba thành viên có giá trị tinh thần thấp trong tổ phân tích không nhẫn nại được mà hét lên những tiếng thảm thiết ồn ào vô nghĩa.
"—— đừng đọc! Đừng nghĩ nữa!" Tổ trưởng Vương hét to, cắt đứt dòng suy nghĩ của mọi người.
Ý chí của ông vững hơn nhiều so với mấy thành viên trẻ, khi thần bài đỏ tươi xuất hiện ở màn hình phòng livestream, ông chỉ bị ù tai và choáng váng còn lâu mới đánh sâu vào ý thức.
Chỉ có điều Vương Hạ Hà nhớ rõ rằng lúc trước phòng hỷ trong "hương hỏa Mân Nam", tộc trưởng họ Hồ và sư công mời thần bài ra, không có ảnh hưởng mạnh như vậy! Hôm nay, ảnh hưởng của thần bài đối với hiện thực thậm chí vượt qua cả "Tử Mẫu Liên Thần Quỷ" xuất hiện giai đoạn cuối.
Chỉ có một khả năng...!thần bài đỏ tương ứng với quỷ thần, không chỉ ở cấp chính lệ!
Cũng là quỷ thần từng xuất hiện ở phó bản hương hỏa Mân Nam, tại sao tới phó bản Sơn Vương Điền Nam, mức độ kh ủng bố lại tăng lên nhiều như vậy?
Đám mây kinh hoàng bao phủ thế giới hiện thực, trong các căn gác tối tăm truyền đến một âm thanh vang trầm, lưng Vệ Ách đập mạnh vào gỗ cứng.
Một ngụm máu tươi lập tức phun ra.
Đền thờ đỏ sậm sáng lên, ánh sáng máy chảy ra như màn lụa, chảy xuôi bao trùm cả gian phòng tối tăm khó hiểu.
Quan tài đen kịt đặt ở chính giữa phòng đối diện điện thờ, Vệ Ách bị nện ở mặt ngoài quan tài, xung quanh là sương mù đen bốc lên, khóa máu thò ra từ tay áo Vệ Ách buông xuống mép quan tài.
["Thẩm phán" thất bại —— rè —— thẩm phán...], tiếng nhắc nhở của hệ thống đứt đoạn, trang giấy có "Thần Lang Quan" trên sổ sinh tử màu đen, lập tức cháy rụi, ba chữ quỷ dị và méo mó biến mất khỏi sổ sinh tử trong ngọn lửa.
Thứ mà hắc bà cung phụng là Thần Lang Quan, lại là "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc".
Điện thờ đỏ sẫm tràn ngập sương mù đen.
Một chiếc quan tài đặt ở trung tâm.
Vệ Ách bị đẩy nằm ở trên nắp quan tài, cả cơ thể cậu như bị một lớp băng quỷ dị đông cứng, tiếng cảnh báo của hệ thống điên cuồng lóe lên, nhưng Vệ Ách ngoài ý thức có thể duy trì thì ngay cả nhắm mắt cũng không thể làm được.
Ba chữ quỷ dị "Thần Lang Quan" trong sách thẩm phán biến mất, phía trên quan tài, một dòng chữ chảy xuôi trong tay Chủ Thần.
Hắn vuốt v e dòng chữ quỷ dị này, mái tóc đen dài xõa xuống bên mặt Vệ Ách.
Trong bóng tối, trên cái xác "A Lang Điền Miêu" đứng ở cửa chảy xuôi vô số chữ máu, những từ đó tỏ ra ánh đỏ.
Những chữ đó, lít nha lít nhít đều là cùng một chữ —— "Lang".
Khi Chủ Thần khống chế Vệ Ách, nhất thời không gian có hơi méo mó, chữ máu trên cái xác tản ra, hóa thành dòng sông ánh sáng chảy xuống, chảy về phía thần bài đen.
Chữ "Lang" trên thần bài Thần Lang Quan hộ gia ban phúc, ban đầu ảm đạm đến gần như xám đen, giờ phút này lại một lần nữa chuyển sang màu đỏ tươi chảy xuôi.
Thần Lang Quan, lang.
Chữ Lang không có miệng nên cái xác hóa ra tất nhiên bị câm.
(*) 郎 không có 口.
A Lang Điền Miêu câm, quả nhiên là hóa thân của Chủ Thần.
Không phải vì ép cậu nuốt viên đan dược đó, Chủ Thần mới bị hệ thống cưỡng chế lấy phân thể xuất hiện ngay từ đầu phó bản.
Mà là phó bản của "Sơn Vương Điền Nam" vốn đã có sự tồn tại của "Thần Lang Quan" —— hắn nhận ra phó bản có "Thần Lang Quan" tồn tại nên mới xuất hiện ở mở đầu phó bản.
Hắn đã từng xuất hiện trong phó bản "hương hỏa Mân Nam".
Nếu cậu biết người mặc đạo bào vàng trong "hương hỏa Mân Nam" từng xuất hiện ở các phó bản khác, nhất định sẽ theo bản năng kiêng kị "Thần Lang Quan", nhưng nếu phó bản vừa mở màn hắn đã đích thân đi ra, trái lại dễ làm cho người ta bỏ qua khả năng này.
—— bởi vì "Thần Lang Quan" đã xuất hiện rồi.
Mấy lần hắn giận dữ chỉ là giả vờ.
Chủ Thần là quái vật lạnh lùng không phải người.
Cậu đang tính kế hắn, hắn cũng đang tính kế cậu.
Lợi dụng rừng rậm, hắn "bị ép" ra tay, khóa chặt dương thọ và cơ hội thăng cấp của cậu, Chủ Thần lên kế hoạch rời đi rồi bịa ra thân phận mới ở trấn Cốt Thiêu —— A Lang Điền Miêu.
Từ đầu đến cuối A Lang Điền Miêu cùng hành động với họ.
Lấy thân phận A Lang Điền Miêu, hắn thành công quấy nhiễu họ thăm dò Cốt Bà Lâu và phát hiện hắc bà cung phụng chính là Thần Lang Quan.
Ngay khi thần bài hiện ra từ trong bóng tối, tất cả manh mối lập tức kết nối với nhau.
Hình như có thể nhận ra suy nghĩ lướt nhanh của Vệ Ách, trong bóng tối, Chủ Thần cười lạnh.
Hắn khép ngón tay lại, ba chữ "Thần Lang Quan" lấy ra từ "sổ thẩm phán sinh tử" lập tức tán loạn như đám sương mù.
Trên bảng điều khiển quan Thẩm Tử của Vệ Ách, trang tương ứng với sổ thẩm phán sinh tử nhất thời vỡ thành vô số mảnh.
Ngay khi sổ thẩm phán sinh tử bị hủy, lời nhắc quan Thẩm Tử bị cắn trả hiện lên, ý thức của Vệ Ách đột nhiên cảm thấy một cơn đau nhói.
Cậu gần như muốn nghiêng người hộc máu, nhưng lại mất đi khả năng cử động ở bất cứ cơ bắp nào.
"—— sao mày nhận ra tao?"
Ngón tay lạnh lẽo bóp chặt cằm, Chủ Thần xuất hiện dưới hình dạng quỷ vật chậm rãi tới gần gương mặt Vệ Ách.
"A Lang Điền Miêu" tạo ra từ cấm kỵ của thần, khác hoàn toàn với hình tượng của hắn —— thậm chí còn chịu đựng những yêu cầu quá đáng của Vệ Ách.
Thoạt nhìn Vệ Ách không nổi lên bất cứ nghi ngờ nào và phòng bị với hắn, nhưng trước khi hắn ra tay, cậu đã xuống tay độc ác với "A Lang Điền Miêu" đã cứu mình mấy lần trước một bước.
Ngón tay buông thõng bên người, lông mi màu bạc của Vệ Ách nâng lên, máu không ngừng tràn ra từ môi cậu, máu nóng dính vào đốt ngón tay của quỷ vật.
Lông mi của thanh niên tóc bạc, khuôn mặt bị ánh máu của điện thờ vẽ lên một tông màu thê mỹ.
Khi rút ngắn khoảng cách, dây thanh quản lấy lại khả năng nói.
Vệ Ách khó chịu ho mấy tiếng, ngón tay tái nhợt buông xuống, cậu lạnh lùng lên tiếng:
"Mày ngạo mạn quá đấy, đồ ngu."
—— A Lang Điền Miêu mặc cho cậu bắt nạt không sai, thế nhưng một kẻ ở chiều cao như Chủ Thần lại giả làm "người".
Dù hắn có giả vờ thế nào cũng chẳng thể che đậy được bản chất ngạo mạn đó.
Trong mắt hắn không có sâu kiến nào khác, việc hạ mình nằm trên sàn nhà một đêm, chính là cực hạn giả vờ của hắn.
Khi A Lang Điền Miêu xuất hiện, có Thốn Dịch xác nhận, thoạt nhìn hắn là thằng bé hái thuốc ở cùng hắc bà.
Con trai của hắc bà chết oan chết uổng nên nhận nuôi một đứa con trai khác, hoặc dứt khoát nghĩ cách "hồi sinh" con trai mình, điều đó không phải không thể trong phó bản kh ủng bố này, nhưng "A Lang Điền Miêu" cư xử quá không đúng.
Hắc