Bình luận trong phòng livestream yên tĩnh rồi bùng nổ trong tích tắc.
[Vệ Thần, đây là???]
[Đậu má, chẳng lẽ nào Vệ Ách định mang xác con trai đến cho hắc bà!]
[?!]
Hắc bà phải mất một lúc mới hiểu được ý trong lời của Vệ Ách, đôi mắt đen sâu thẳm trên khuôn mặt nhăn nheo khô quắt của bà chợt sáng lên.
Bà nắm lấy mặt đất, có chút vấp váp: "Bên...!bên trái, đếm từ dây sắt thứ ba bên trái, đến thứ mười bảy ở phía sau là A Đồ nhà tôi.
Nó rất nghe lời...!rất ngoan..."
Nói đến phía sau, môi hắc bà mấp máy, không nói được lời nào nữa.
Phòng livestream yên tĩnh, có người đang đếm số theo lời hắc hà: [Mười sáu, mười bảy, thấy rồi! Hình như là một thi thể có nửa cánh chim treo trên đó...!Xa như vậy, cũng có thể nhận ra?]
Đôi mắt hắc bà đục ngầu ngơ ngác nhìn chằm chằm xác chết đối diện, rưng rưng nước mắt.
Dù mắt bà có mờ đi nhưng cũng có thể nhận ra con trai mình từ xa.
Bầu không khí trên vách đá bên bờ Hắc Giang hơi trầm lắng, Tống Nguyệt Mi dừng bước, ngay cả bọn Thốn Đạo Hưng Thốn Dịch cũng có chút im lặng.
Còn Vệ Ách quấn vải ở lòng bàn tay, kéo rồi thắt nút như chỉ nghe thấy một chuyện hết sức bình thường, cậu chỉ gật đầu một cái rồi dọc theo vách đá dựng đứng phủ đầy cỏ đại đi xuống vách núi.
"Này này! Đội trưởng Vệ!"
Hứa Anh Hứa Oánh ở bên cạnh lập tức ngơ ra, vội theo sát về phía trước.
—— theo kế hoạch, họ phải đi cùng với Vệ Ách, hỗ trợ lẫn nhau, nhưng khi Vệ Ách hành động đều luôn quyết đoán đánh lẻ, chẳng nói trước một tiếng nào.
Hứa Oánh còn đỡ đây là lần đầu tiên được phân công hành động với cậu.
Lúc trước Hứa Ánh thành lập một đội với Vệ Ách trong "trấn Cốt Thiêu", từng nếm trải phong cách làm việc vứt bỏ đồng đội rồi tự làm mọi việc của Vệ Đại Ma Vương, vẻ mặt anh kiểu "đậu má lại tới nữa" rồi đuổi theo.
Ba người họ vừa hành động, những người khác lập tức thoát khỏi bầu không khí trầm lắng, lập tức bắt tay vào chuẩn bị.
Cầu dây ở đầu Hắc Giang này, đóng chặt trên vách đá, chỉ có một lối đi rất hẹp để đi xuống.
Điều này hạn chế rất nhiều khả năng bị tấn công mạnh mẽ từ bên kia sông.
Vệ Ách dẫn đầu, Hứa Anh Hứa Oánh theo sau, Giải Nguyên Chân cõng hắc bà ở giữa đội ngũ, còn bọn Cao Hạc Thốn Đạo Hưng thì đi cuối đội, mọi người chia thành từng hàng dài đi xuống.
Mắt thấy đoàn người nhanh chóng tới gần cầu treo, toàn cảnh cầu treo xuất hiện trên màn hình, trái tim khán giả phòng livestream lại thót tim —— khi nhìn từ xa đã cảm thấy cây cầu dây này thật đìu hiu nguy hiểm, nhìn gần càng cảm thấy ớn lạnh trong lòng, chân như nhũn ra: Cây cầu dây đen thui thủi, dính đầy dầu xác chết chỉ còn sót lại vài dây xích sắt nhẵn nhụi, thấm dẫm dầu xác và hơi nước bóng loãng.
Phía dưới là dòng sông Hắc Giang đầy sóng dữ.
Từng bộ thi thể biến thành màu đen thối rữa, kéo lê những đoạn ruột dài treo giữa sợi xích sắt.
Người sống vừa tới gần dây xích bên này thì xác chết đã ở dưới chân cầu dây đều xoay mặt lại, gương mặt nửa mục nửa nát, cười nham hiểm với những người chơi.
Vô số con dơi máu như ruồi thối bu đầy trên xác chết, ngay khi xác chết rút ruột quay mặt lại, những con dơi đó liền đập cánh bay lên, đôi mắt đỏ sậm lóe ra trong đêm tối.
Bầy dơi đông đến nỗi có thể thấy bằng mắt thường, sóng âm không thể nghe thấy bằng tai người vang vọng trong không khí, cảm giác ngứa ran như tĩnh điện sau cơn mưa lướt qua cả người đội viên.
Tuy mọi người đã mang theo một ít bã cổ trùng nghe nói có thể xua đuổi dơi máu thì vẫn có hơi rợn người.
Sắc mặt hắc bà thay đổi.
Bà vì lời hứa của Vệ Ách, mà lúc này có thể thấy rõ rất liều mạng.
Bà đút ngón tay khô gầy vào trong miệng, dường như đang thổi ra những tiếng huýt sáo dài ngắn trong im lặng, đối phó với bầy dơi ở phía đối diện.
Có tiếng huýt sáo thầm lặng của hắc bà, dơi máu đối diện dường như đã mất vị trí của người sống trong giây lát, chúng nó vỗ cánh bay xung quanh đầy hỗn loạn.
Sắc mặt hắc bà tái nhợt, trán đổ mồ hôi.
Mọi người không kéo dài thời gian lập tức đi lên cầu dây.
Dây xích sắt lơ lửng giữa không trung, lắc lư trên Hắc Giang, những dây xích sắt này không kéo căng ra, vừa có người bước lên dây sắt lập tức đều lắc lư.
Trần Trình Đường Tần ở phía sau Vệ Ách nhỏ giọng mắng một tiếng.
Trước đó Vệ Ách đã kích hoạt trạng thái [quỷ thần nhập xác], Hứa Anh Hứa Oánh sợ cậu mặc kệ tình trạng cơ thể của mình lại hành động trước mọi người bèn gọi một tiếng "đội trưởng Vệ chờ đã" liền xông ra trước, bước lên dây xích treo lơ lửng giữa không trung.
Hứa Anh, Hứa Oánh giành mở đường trước, Vệ Ách có cũng được mà không có cũng không sao nghiêng người nhường đường.
Cơn gió nhẹ lướt qua khi hai người bước sang trước, Vệ Ách hít sâu một hơi, nắm lấy dây xích sắt lạnh lẽo —— từ đầu đến cuối, cậu đều hơi hạ mi mắt.
Trạng thái tiêu cực của Ba Xà Thoán Bặc từ cốt truyện ẩn vẫn chưa hết, tầm nhìn trước mắt Vệ Ách vẫn tối thui.
Quá trình biến đổi từ người bình thường thành người mù quá nhanh nhưng Vệ Ách che giấu quá tốt, thành ra cho tới bây giờ vẫn chưa có ai phát hiện sự bất thường của cậu.
Cầu dây hung hiểm, ít nhất những người khác còn trông thấy dây xích lắc lư, mà Vệ Ách thì không thấy gì cả.
Hai sợi xích đỏ rỉ sét dài nhỏ từ cổ tay áo của cậu rủ xuống, chạm nhẹ vào những thứ xung quanh trong gió mà không bị chú ý —— từ góc nhìn của khán giả trong phòng livestream và đội viên đó chỉ đạo cụ trong trạng thái cảnh giác bình thường của Vệ Ách.
Chỉ có điều, thực ra Vệ Ách vẫn luôn nhờ vào những rung động do va chạm của sợi xích nhỏ này để phán đoán hoàn cảnh xung quanh.
Dây xích màu đỏ rỉ sét buông xuống tới dây sắt trên cầu dây, sau khi tiếng gió thổi qua mang lại chấn động nhẹ.
Bọn Hứa Anh, Hứa Oánh hành động rồi.
Vệ Ách không chút do dự cầm lấy dây sắt cúi người, vai lưng hơi phập phồng.
Phòng livestream chỉ thấy, trong tầm nhìn tối tăm ngay khi cánh tay thanh niên tóc bạc vừa dùng sức một cái, cậu đã lặng lẽ trượt ra khỏi sợi dây sắt như chim yến bay trong màn mưa.
Mái tóc bạc dày của cậu gợn sóng trong màn đêm, tỏa ra ánh sáng nhẹ như tuyết.
Gió sông mang theo hơi nước nồng nặc ập vào mặt, tuy có bã cổ trùng của hắc bà và tiếng huýt sáo làm nhiễu loạn tầm nhìn và thính giác của loài dơi, nhưng bầy dơi dày đặc số lượng đông nghìn nghịt bay lượn khắp nơi vẫn tiếp tục va vào người sống đi qua cầu dây.
Mà móng vuốt của những con dơi to lớn có đôi mắt đỏ rực này vô cùng sắc bén, một khi chúng đánh trúng một người sống, chúng sẽ lập tức gọi bạn của mình xâu xé xác người sống thành từng mảnh.
Ngay khi Vệ Ách vừa lướt ra khỏi dây sắt, ba bốn con dơi tản ra mùi máu tanh tấn công cậu từ ba hướng khác nhau.
—— quả thực Hứa Anh Hứa Oánh đã cố gắng hết sức để mở đường, nhưng số lượng đàn dơi quả thực quá nhiều, người phía trước mở đường chẳng có tác dụng gì với người phía sau.
Trông thấy ba bốn con dơi lao về phía Vệ Ách, tuy khán giả trong phòng livestream có hơi lo lắng nhưng họ càng lo lắng cho các đội viên khác trong đội hơn —— từ "hương hỏa Mân Nam" đến "Sơn Vương Điền Nam", thân thủ của Vệ Ách tốt đến mức rõ như ban ngày, ai cũng chắc mấy con dơi bình thường chẳng có tí uy hiếp gì với cậu.
Trước sau trái phải tiếng gió đều có dị thường.
Sát khí lạnh thấu xương xông tới.
Mái tóc bạc hất lên, Vệ Ách hơi cúi người xuống, một tay nắm lấy sợi dây sắt để mượn lực, tay kia hơi buông thõng bên hông, mười hai đao Ngân Điệp trượt ra từ xương cổ tay.
Hệt như một vòng ánh sáng màu tuyết bao quanh xương cổ tay.
Khi ba cơn gió ập đến, Vệ Ách vung tay lên, đao Ngân Điệp trượt ra khỏi đầu ngón tay như đao bay, ném chính xác về phía ba con dơi đang đánh tới.
Tia sáng bạc lóe lên, ba con dơi rơi xuống Nộ Giang với ánh sáng đẫm máu, con dơi máu thứ tư ẩn sau con dơi thứ ba trong bóng tối, khi con dơi thứ ba bị đao Ngân Điệp cắt làm đôi, nó xông ra khỏi màn sương máu rồi lặng lẽ cào vào mặt Vệ Ách.
Những móng vuốt dơi sắc nhọn mở ra, sóng âm mà tai người không nghe được gây ra một chuỗi tĩnh điện trên da.
Vệ Ách không hề báo trước nghiêng đầu sang một bên, con dơi bay vút qua vai cậu rơi về phía sau, đao Ngân Điệp đâm xuyên qua con dơi thứ ba tạo thành một hình bán nguyệt giữa không trung —— ánh đao vòng cung xuyên qua cơ thể con dơi máu, máu bắn tung tóe về phía sau, âm thanh lưỡi đao vừa nhỏ vừa bén, rắc một tiếng bị hút trở về vòng tay kim loại quấn đao Ngân Điệp.
Trước khi máu của con dơi thứ tư vẩy ra, cơ thể của thanh niên tóc bạc đã tiến về phía trước hơn nửa thước, tấn công đàn dơi thứ hai đang lao về phía mình không chút do dự một lần nữa.
Mười hai đao Ngân Điệp vờn quanh trong tay Vệ Ách, mỗi khi cậu giơ tay lên, một con dơi sẽ chuẩn xác rơi về phía Hắc Giang cuồn cuộn.
Khác với những người khác, dơi còn chưa xông tới đã sớm bị ngăn cản và đánh rơi, Vệ Ách phớt lờ những con dơi không xông thẳng tới, bình thản như không nhanh chóng đi trên cây cầu dây, nhưng chỉ cần con dơi nào tấn công cậu thì sẽ bị cậu lập tức chém chết dưới lưỡi đao.
Thanh niên bước qua đống máu, trang phục batik Điền Miêu tung bay.
Dường như cậu có thể phán đoán chính xác con dơi nào vừa bay qua và con dơi nào sẽ tấn công cậu khi bước qua.
Những lưỡi kiếm màu tuyết gào thét qua lại, mỗi một lần ra đòn đều mang theo sự sắc bén và quả quyết đặc trưng của chính thanh niên.
Phòng livestream vốn lo lắng cho các đội viên khác, lúc này cũng không khỏi bị thu hút bởi thân thủ của cậu, ai cũng đều lớn tiếng khen hay:
[Vệ Thần không hổ là Vệ Thần! Đưa dơi tới gần lại giết chúng, một chiêu này đỉnh thật đấy!]
[Đàn dơi bay loạn, trong mười con dơi thì chỉ có một hoặc hai con sẽ thực sự tấn công, những con dơi khác có thể mặc kệ!]
[Đúng là con dơi máu di chuyển quá nhanh lại có cánh, tính cơ động cao phải đến gần mới giết nhanh được, nhưng tỷ lệ đánh trật này quá thấp.
Cầu dây bôi dầu xác chết mà còn bị dơi đụng một phát là ngã luôn xuống Hắc Giang, những người khác không có thân thủ như Vệ Thần nên phải chọn cách cẩn thận và an toàn hơn.]
Trong lúc phòng livestream đang thảo luận, một bình luận hoảng sợ đột nhiên xuất hiện trên màn hình:
[Dơi! Nhiều dơi quá!!!]
Trông thấy bình luận hoảng sợ này, những người khác trong phòng livestream cũng thoáng kinh ngạc.
Trên cầu dây Hắc Giang khắp nơi đều có dơi, cái này cũng xuất hiện mấy phút rồi, sao giờ người này mới la hét, dây phản xạ có chậm đến đâu thì cũng không nên chậm như thế.
Phòng livestream còn chưa kịp khó hiểu, bình luận thứ hai thứ ba đã xuất hiện.
[Không phải phó bản mà là nhà chúng tôi, bên ngoài nhà chúng tôi có rất nhiều con dơi bự, đông kín mít y hệt mấy con phó bản...!Không đúng, nó còn bự hơn nữa.]
[Bên, bên tôi cũng có!]
Bình luận hoảng sợ xuất hiện trong phòng livestream, những nơi bình luận này phát ra đều tương ứng với khu vực thành phó bản.
Cùng lúc đó, ở thế giới thực tại dãy núi Điền Nam.
Từng cây cầu lớn hiện đại bắc qua sông lớn, cột cầu phát ra tiếng vang kẽo kẹt.
Thành viên chi nhánh Cục kiểm sát Quái dị Điền Nam đã phong tỏa cầu, băng rào cảnh báo vàng đen kéo ở hai đầu cầu.
Trong trạm gác ở đầu cầu, tay nhân viên ghi chép cầm bộ đàm báo cáo đầy mồ hôi.
Ầm.
Viên đá đầu tiên rơi xuống từ trong cột cầu —— đó không phải là vết nứt do lỗi thi công thông thường mà là một lỗ tròn giống như hang động của loài gặm nhấm từ trong ra ngoài xuất hiện trên xi măng cột cầu.
Ngay sau đó, một con dơi mắt đỏ đen như mực chui ra.
Một giây sau, nhiều lỗ tròn xuất hiện trên cột cầu.
Vô số con dơi lớn kêu chít chít, chui ra từ các cột xi măng.
So với con dơi máu xuất hiện trong phó bản "Sơn Vương Điền Nam" thì hình thể của chúng lớn hơn, số lượng cũng nhiều hơn, ngay khi chúng bay ra khỏi cột xi măng thì nhanh chóng khuếch tán như mây đen trên mặt sông, những đám mây đen dày đặc tuôn ra từ chúng.
Một suy đoán kh ủng bố từ trước đến nay của Cục kiểm sát Quái dị đã được chứng thực —— quỷ quái trong phó bản sẽ trở nên mạnh hơn theo thời gian!
Khi đèn lồng đầu người trong "hương hỏa Mân Nam" xuất hiện trong phó bản, chỉ là quỷ quái bình thường nhưng khi nó sống lại trong hiện thực, chính là hiện tượng quỷ dị lan rộng khắp hai quận Phúc Kiến và Quảng Đông!
Dơi tràn qua sông, nhân viên ghi chép không chút do dự cầm lấy bộ đàm báo cáo.
"—— 25 độ vĩ độ Bắc ở Điền Nam, bầy quỷ quái cấp hai [dơi máu] khôi phục!"
** ** **
Hàng loạt con dơi máu xuất hiện trong hiện thực đã gây ra náo động trong phòng livestream.
Mọi người đều biết một khi phó bản mở ra, hiện tượng hình chiếu mơ hồ và quỷ quái nào đó sẽ đồng thời xuất hiện ở khu vực hiện thực tương ứng, nhưng trước khi phó bản bị quỷ quái xâm chiếm, kiểu hình chiếu này bình thường sẽ không quá mạnh.
Song phó bản Sơn Vương Điền Nam đã phá vỡ quy tắc này.
Thậm chí mọi người còn không thèm nhìn đến hành động của người chơi trong phó bản, hoảng sợ lo lắng hỏi: "Thiệt hả? Đừng có ba xạo gây hoảng loạn, phó bản còn chưa kết thúc, sao có thể xuất hiện dơi máu?"
"Trước đây ở Điền Nam đã có dơi máu khôi phục rồi phải không."
Người bình luận thề rằng trước khi phó bản mở ra, người đó chưa bao giờ nghe nói đến bất cứ điều gì liên quan đến "dơi".
Ngay khi phòng livestream nháo nhào cả lên, bình luận mới lại xuất hiện, đó là tải khoản