- Thịnh Nam, tôi muốn cậu quản lí SIB trong thời gian Hi dưỡng thai!
- Dạ, Boss, thực sự ổn chứ ạ? Công ti tâm huyết của chị dâu cứ như vậy đưa cho em có phải quá....
- Ngoài ra, cậu còn có một nhiệm vụ nữa! Tôi muốn cậu thu mua Luân Hồ và thực hiện cuộc xác nhập hai chỉ nhánh này lại!
- A, em hiểu rồi ạ!
Sau cái sự việc Tần Cửu Vũ mang thai cũng phải dưỡng thai ở nhà,Cố Thừa Trạch và Lam Hi quyết định cho người thân cận như Cao Thịnh Nam để quản lí công ti, ngược lại còn phải giải quyết cả công ti cũ của Lam Gia nữa! Chính vì vậy hai người họ mới quyết định thu mua Luân Hồ rồi gộp vào chỉ nhánh SIB của Lam Hi như vậy là mọi chuyện đã em xuôi. Tuy nhiên, vấn đề cấp thiết bây giờ tuyệt đối không phải chuyện này, mà chính là....
- Hi, Hi cậu thấy cái thiệp nào đẹp hơn? Màu đỏ? Hay màu vàng?
- Ừm, mình thấy mà xanh hợp với cậu hơn!
- Cái này sao? Cũng được nha, quả nhiên chỉ có Hi mới biết mình cần gì thôi! Yêu cậu ghê ~
Tần Cửu Vũ vừa mới ôm lấy Lam Hi, chợt ngay đằng sau cậu chính là một bàn tay to lớn ôm chặt lấy cậu, khiến cậu không thể khắng cự mà kêu "a" một cái. Cố Tiệp Doanh ở đằng sau biểu hiện cứ như đứa trẻ đang dỗi, phụng phịu hỏi Tần Cửu Vũ:
- Em yêu Hi hơn anh rồi, có phải em ghét anh rồi không? Hi em ấy biết được em thích gì chẳng lẽ anh không biết sao? Em....
- Thôi đi, anh thật kì mà! Tuần sau không phải là lễ cưới của chúng ta hay sao mà anh còn ngồi đây phụng phịu giận dỗi gì nữa a! Anh còn sắp làm ba rồi đấy!
Cố Tiệp Doanh nghe Tần Cửu Vũ nói vậy lại cười ngay ngốc trở lại, Lam Hi đây là lần đầu tiên nhìn thấy Cố nhìn thiếu gia của Cố gia có biểu hiện đặc sắc như vậy, lòng cũng thầm hâm mộ Tần Cửu Vũ đã thu phục được cái người gọi là "ác quỷ trong giới chính trị gia"! Đám cưới của Tần Cửu Vũ và Cố Tiệp Doanh định hạn là sẽ tổ chữ vào cuối tuần sau, cho nên việc chuẩn bị lễ cưới rất gấp rút. Họ phải đi chọn áo cưới, chọn thiệp mời, lập danh sạch người tham dự, chọn nơi tổ chức.....thật sự là có rất nhiều việc.
Cái khiến Tần Cửu Vũ cậu băn khoăn nhất chính là có nên hay không mời Tần gia đến lễ cưới của cậu! Cậu biết cái gia đình đó có biết bao nhiêu tệ hại, gây đau đớn bao nhiêu cho cậu, nhưng dù gì cũng là người thân với nhau nên cậu cậu không thể làm trái được. Cố Tiệp Doanh anh cũng mong muốn gia đình Tần gia đến tham dự, vậy nên lúc viết tên người mời Tần gia lên thiệp mời, Tần Cửu Vũ đã cố ý bỏ quên tên mình,
chỉ để tên của Cố Tiệp Doanh.
Chiếc thiệp mời kia đã đến tay Tần gia! Tần Thiệu Tổ cầm trên tay tấm thiệp mời mà ngẫm nghĩ, vân vê tấm thiệp không đành nào bỏ ra. Tần Tịnh Kỳ, cô con gái út của Tần gia, được nhất mực cưng chiều, thấy được như vậy liền nhân cơ hội chạy đến nịnh hót lão gia mong sau này càng tăng tình cảm càng dễ dể cô ta lợi dụng hơn:
- Ông nội, ông sao cứ cần mãi tấm thiệp đó vậy a, phải chăng ông còn điều gì phiền não?
- Haizz, đúng là có chuyện thật! Tấm thiệp này, thật có điểm kì lạ...
- Người nhìn chằm chằm vậy, chẳng lẽ vẫn còn tiếc chuyện con không thể nắm giữ vị trí Cố nhị thiếu phu nhân trước người kia khiến giờ Cố Nhị thiếu lấy người kia trước hay sao?
- Ừm, đây chỉ là một phần trong đó, điều ta thắc mắc thật sự là...
- Không có tên cô dâu phải không ạ?
Tần Quân Dao từ phía cửa chính từ từ bước vào, tay đẩy đẩy gọng kính tri thức của mình nhìn tấm thiệp mà nói. Vốn dĩ tất cả người trong Tần gia đều được phát thiệp như thế này, chỉ có mình Tần Tịnh Kỳ cô ta không thèm xem mới không biết có chuyện như vậy. Tần lão gia nhìn thấy cháu trưởng của mình đến thì mắt như sáng rực, không biết từ đâu ra lại mang theo cảm giác tự hào về người cháu này, chỉ vì anh ta đã giúp ông quản lí một, hai công ti cho Tần gia. Chính vì cùng là tò mò về thân phận của cô dâu bí ẩn, Cả ba người bọn họ mới quyết định ngày hôm đó cùng nhau đi dự tiệc, tiện thể cũng giúp Tần Tịnh Kỳ cô ta nổi danh nhanh hơn với thân phận diễn viên mới nổi trong giới, giúp Tần gia ngày càng thịnh vượng!
Thấm thoát trôi qua, đã đến ngày cuối cùng trước ngày tổ chức hôn lễ, Tần Cửu Vũ và Cố Tiệp Doanh không hiểu vì lí gì mà cả người đều hừng hực khí thế! Áo cưới cũng đã chuẩn bị xong, nhẫn cưới đĩa sán sàng, vật dụng trang trí rồi nơi tổ chức cũng đã định. Vậy mà hai người họ không hiểu làm sao lại hồi hộp đến thế? Là do lần này là sự kiện trọng đại nhất cuộc đời hỏi? cố Tiệp Doanh trước khi bước qua ngày mới kia, liền không tiếc bỏ thời gian quý giá cuối cùng, cầm lấy tay Tần Cửu Vũ cậu, tuyên bố:
- Anh nhất định sẽ khiến em hạnh phúc!
- Ừm!
- Cả tiểu bảo nữa! Nhất định tất cả chúng ta sẽ hạnh phúc!
- Ừm!