- Anh về rồi!
Hạ Tư Kỳ vừa rời sân bay ngay lập tức đã được Lam Hi đợi từ lâu ở ghế chờ ra đón. Mà cùng kèm theo chính là Cố Thừa Trạch, a, cái này thì đương nhiên rồi, hắn từ lâu cũng biết em mình và Cố Thừa Trạch chính là hai cái vật thể không thể tách rời mà, em đi đâu anh theo đó! Lấy xong Vali ra khỏi băng trượt, cả ba người đi về hướng Cố gia, tiện thể cũng về cho Hạ Tư Kỳ một bữa tiệc bất ngờ ở đó.
- Oh, không ngờ nhanh như vậy em đã về rồi!
Lục Nhuận Sâm mặt mày sảng khoái ra đón Hạ Tư Kỳ cùng hai vợ chồng Cố Thừa Trạch vào trong, nhân tiện gọi người cho bày biện bữa tiệc đón hắn về. Mà ngược lại cái mặt đen như đít nồi của Hạ Tư Kỳ từ khi thấy ông ở đây đã nổi lên một loại không khí vô cùng gượng gạo. Ai cho ông ta ở đây? Rõ ràng bảo là có ba người với nhau thôi mà? Lam Hi thấy Hạ Tư Kỳ mặt bày ra biểu cảm khó coi như vậy, liền tay khoác lấy tay hắn, mặt than như không ngước lên nhìn hắn và nói:
- Em mời đấy!
Hạ Tư Kỳ như ngã khuỵ. Lam Hi thế này dù mặt không biểu cảm, thế nhưng mà cái cách em ấy ôm lấy hắn không thể nào sai được chính là làm nũng a! Hắn cũng biết Lam Hi đang là trong trạng thái gì, là còn ba tháng nữa thôi là em ấy sẽ sinh nên khoảng thời gian này chắc phải stress lắm. Vậy nên nhiều khi Lam Hi cảm thấy cô đơn trong lòng liền mời Lục Nhuận Sâm tới nhà nói về trà đạo coi như là giải trí chút chút. Hạ Tư Kỳ vẫn là chịu Thua em trai, đành mặt không đành lòng ngồi xuống, một vai hiền lành hoà thuận đối Lục Nhuận Sâm mà diễn. Diễn là nghề của hắn mà lại!
Lúc Hạ Tư Kỳ đáp xuống sân bay là khoảng buổi chiều, mà lại còn tính thêm bữa tiệc to đùng của Lam Hi dành cho hắn nữa thì cũng lằng nhằng mấy tiếng đã đến hoàng hôn rồi. Hắn không tính ở lại làm phiền chuyện vợ chồng nhà em trai, đành lấy điện thoại đặt phòng khách sạn. Kể ra từ lúc hắn đi làm cái nghề đó cũng được 18 năm rồi, cũng chưa từng lần nào gặp phải vận rủi. Vậy mà sao hôm nay lại có thể đen như vậy, là do hắn ra ngoài không xem lịch a? Lục Nhuận Sâm thừa lúc Hạ Tư Kỳ không tìm thấy phòng trống khách sạn liền nói dối hắn là ông biết có một cái khách sạn gần đây. Là của bạn ông ta!
Hạ Tư Kỳ bị lừa bao nhiêu lần mà vẫn không thể thoát khỏi cái lưới đã Giăng sang này của Lục Nhuận Sâm, cứ tin ông ta đi theo đến thành phố bên cạnh thủ đô Tân Cảnh, dẫn đến một căn biệt thự to rộng được bày biện như một cách khách sạn thực sự. Ai ngờ
đâu đây là một căn biệt thự hạng sang của tổng thống được các công chức nhà nước tặng ông nhân dịp ông đến đây thăm thành phố chứ?
Hạ Tư Kỳ nhìn thấy phòng khách sạn thì thở phào ra một hơi, như trút đi bao gánh nặng trong lòng hắn vậy! Kéo Vali lê lết vào phòng, Hạ Tự Kỳ lập tức đóng nhanh cửa lại, gấp rút chạy vô nhà tắm. Hắn là cả ngày nay bụi bẩn mồ hôi các thứ bám trên người, chính là đang định ngủ lại rất bực mình a! Lam Hi và Hạ Tư Kỳ đều là anh em ruột, nên cái đặc tính ăn ở sạch sẽ, tính tình không được dính bụi bẩn này chính là khó thể bỏ. Tắm đều phải tắm rửa qua hai lần, phải có đồ tẩy da chết, phải là có dầu tinh chất làm sạch da. Thế thì hỏi làm sao, ở tuổi 33, một người đàn ông trung niên lại có thể nào trắng nõn như trứng gà bóc, da mịn màng không gì vết? Tuy rằng Hạ Tư Kỳ không thể nào trắng hơn Lam Hi nhưng lại là có thể trắng hơn bao người khác, kể cả phụ nữ! Vậy mới nói người thuộc dòng máu nam tước, luôn luôn là xinh đẹp nõn nà, nào đâu thể có chút thô kệch?
Tắm rửa sạch sẽ xong xuôi, mặc lại quần áo hẳn hoi, một bộ com-lê màu trắng bó sát, lộ ra dáng người có chút gầy, lại cao lớn, Hạ Tư Kỳ cuối cùng vẫn cảm thấy mình nên cảm ơn Lục Nhuận Sâm đàng hoàng. Chai rượu vang đỏ sẫm vừa lấy ra thì tiếng bước chân cùng tiếng gõ cửa điềm đạm đã vang lên. Lục Nhuận Sâm này cái con người cũng đến nhanh thật.
- Mời vào!
Lục Nhuận Sâm với chiếc áo sơ mi màu đen cùng chiếc quần Tây Âu lịch lãm càng làm cho vẻ ngoài của ông ta càng trở nên nổi bật, hay nói một cách khác chính là ông ta càng ngày càng trẻ ra a. Trắng đen gặp nhau màu sắc không những không đối lập mâu thuẫn mà còn làm cho đôi bên nổi bật hơn, như hoà quyện vào nhau, khiến các cô nàng giúp việc đứng từ xa ngó vào mà đỏ mặt thẹn thùng.
Làm sao mà trai đẹp luôn yêu nhau vậy?
Hạ Tư Kỳ đứng nhìn mà khó hiểu, chẳng biết được mấy cô nàng đang nghĩ gì cũng mặc kệ, lập tức kéo Lục Nhuận Sâm vào phòng tránh sự chú ý quá lớn. Lục Nhuận Sâm bị kéo vào, cũng không nhịn được trêu đùa Hạ Tư Kỳ đôi ba câu, hắn lại một mặt lạnh băng quay lại nói chính sự:
- Cho tôi manh mối! Tất cả!
- Tất cả?
- Đúng,tất cả! Cho dù phải dùng cả đời này để ở bên cạnh ông già như ông thì tôi cũng nhất định phải tra ra được sự việc năm đó!