Ngay lập tức, Cố Tiệp Doanh đã sử dụng đầu óc cùng thân thể nhanh nhẹn trong chốc lát đã hack được một vài cái camera trong hành lang lúc nãy Tần Cửu Vũ đi, thì họ thấy rằng Lam Hi đã bị đưa vào nhà vệ sinh gần đó. Cả hai đều không biết trong đó có việc gì mà nó có thẻ lớn tiếng tới mức làm nhiễu sóng máy giám sát, vẫn là lúc đó đi tìm camera chính của Cố Thừa Trạch. Lúc họ đến phòng của anh thì phát hiện, cái camera mà anh đang nhìn lại chính là hình ảnh của Lam Hi đang đối chọi với hai con người kia.... Tần Cửu Vũ vội nóng giận hét lên:
- Anh! Cố Thừa Trạch, anh làm gì vậy hả? Vợ gặp nguy hiểm mà anh có còn không đi cứu lại còn ngồi đây xem họ tàn tác với nhau? Anh có bị sao không? Anh....
- Suỵt! Nói bé thôi, em xem tiểu Hi Hi nhà em đang làm gì kìa?..
- Cái g....
Tần Cửu Vũ ngay lập tức thấy Lam Hi trong camera chặn tát hai lần của Lam Mỹ Liên, ngược lại, cậu còn cho mỗi người bọn họ một cái bạt tai... Trong Khi mọi người trong phòng Cố Thừa Trạch không biết chuyện gì sảy ra phía bên trong nhà vệ sinh, thì 15 phút trước là....
- Cậu đứng đây đi!
- Chuyện gì?
- Cậu ngẩng mặt lên, cho tôi xem.
- Thân quen sao?
- Tôi ngược lại có cảm giác rất que thuộc với cậu đó!
- Oh, vậy thì hai người đoán đúng rồi!
Ngay lúc ấy Lam Hi đã vén hết tóc có thể che đi khuôn mặt của cậu lên, chiếc mũ cùng chiếc áo choàng phía ngoài cũng được cậu vợi hết ra. Với ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí đến rợn người, cậu ngước mặt lên nhìn hai người Lam Khẩn mà bắn ra tia băng lạnh buốt khiến hai người bọn họ sợ hãi bán chặt vào tường nhà, thân người cùng căn phòng tựa như đã giảm nhiệt độ, họ run rẩy trong nỗi khiếp sợ như đã nhìn thấy ma:
- L...L...L..L..Lam..Hi...
- Hừ! Không ngờ phải không? Tôi đã nói, sẽ có một ngày tôi sẽ quay lại và khiến các người trả giá rồi!
- Cậu.....tại sao....tại sao vẫn chưa chết? Cậu.....cậu.....là hồn ma về đây đòi nợ đúng không? Mau....mau....cút ra..... tôi...tôi không có nợ cậu gì hết!
- Oh, không nợ sao?
Lam Hi lúc này ngay trên mặt đã nơ ra nụ cười quỷ dị đến tàn ác, khiên sđpói phương lạnh buốt thấu xương, không thể nói nên lời. Lam Hi chỉ nói ngắn gọn ba chữ " Thù- Tất-Báo" một phát đã khiến họ sợ đến mức nôn mật xanh mật vàng.... Lúc sau, Lam Mỹ Liên lại từ từ như mất trí đến gần chỗ cậu nom tát vào người cậu, lúc đó Lam Hi cũng chẳng hiểu sai mà theo bản năng cơ thể tự động thủ lại cho cô ta một bạt tai. Lam Khẩn thấy em gái bị đánh liền hùng hổ đi ra định đánh lại Lam Hi nhưng không ngờ được thân thủ nhạy bén của cậu, né hất tất cả cú
đánh của hắn, ngược lại còn tát cho hắn vài vố đau. Lam Khẩn hắn làm điều này không chỉ bởi là vì em gái hắn Lam Mỹ Liên mà còn là vì một mối thù không đội trời chung từ nhỏ của hắn và cả cái gọi là sĩ diện của bản thân.
Lát sau, Lam Khẩn cảm thấy sự việc này nếu là hai người đấu một mà không quan tâm tới ai thì chắc hẳn hắn sẽ giành phần thắng vậy nên, Lam Khẩn gay tức khắc đuổi Lam Mỹ Liên ra khỏi nhà vệ sinh và bảo chờ hắn mang chiến lợi phẩm về.... Mọi người trong phòng Cố Thừa Trạch đều chen nhau nhòm xem cái camera cũng phải nốt nước bọt vì quá hồi hộp, đó không phải là lo lắng Lam Hi có bị Thua hay không mà là lo lắng không biết Lam Hi cậu sẽ dùng phương pháp tàn ác nào để xử lý tên Lam Khẩn ngu Ngốc đó.... Động vào cậu.....Là một điều vô cùng sai lầm...
"Bịch"....."Bốp" trong nhà vệ sinh vang vọng những tiếng và đập mạnh mẽ, cùng âm hưởng với tiếng là hét kêu cứu của một thanh niên ngu muội nào đó lại dám thách thức đội trưởng Nguyệt Dạ Quân của Hải Lan Sát.... Lam Khẩn bị đánh cho đến mắt cũng chẳng thể nào mở được, hai mắt bầm dập máu me vung tung toé khắp mặt đất. Khuôn mặt có vài phần tư sắc của Lam Khẩn đến giờ phút này lại trong y hệt một ông già lộn cộm, xấu xí, sẹo ngang dọc đầy mặt.
Lại thêm một tiếng " Rắc" một phát nữa, hai cánh tay của Lam Khẩn bị Lam Hi dùng chân dẫm đạp đến gãy cả xương tay, máu loang lổ khắp phòng. Lam Hi đến giờ lại bày ra mặt suy tư, khiến mọi người chứng kiến sự việc và cả người bị cậu hành cũng phải sợ hãi phát run lên, chắc hẳn là có cái gì đó không được tốt đây. Kể cả Cố Thừa Trạch anh cũng không ngoại lệ. Phút trước anh còn có chút hoảng loạn lo sợ Lam Hi sẽ bị thương, nhưng đến bây giờ khi chứng kiến cách thâu tóm con mồi của Lam Hi thì anh đúng là có chút sợ khí thế vương giả lạnh lùng đến xương tủy này của cậu. Cách hành động này, có chút giống...anh?
Thứ Lam Hi suy nghĩ từ nãy đến giờ chính là nên phế đi chân của Lam Khẩn hay là phế đi dung nhan của hắn... cả hai cái quả thật đều mang lại phúc lợi cho Lam Hi. Thế nhưng, nếu chỉ đơn giản là phế hắn thì thực không thỏa mãn lòng căm thù của cậu...Vậy nên thứ mà Lam Hi quyết định muốn hủy, chính là cả gương mặt của hắn....