- A...a...ưm...ha...Ưm....khó...khó..chịu...
- Làm...cậu đau sao?
Trong căn phòng tĩnh lặng chợt âm vang tiếng rên của hai người nam nhân, gió cứ từng đợt gió nhè nhẹ thổi thoáng qua phía khe cửa, khiến tấm rèm lung lấy mà hiện ra ánh trăng ngọt ngào bao chiếm lấy thân thể trần trụi của hai người họ. Bác Thanh Di dùng sức cứ thế mà cắn mút lấy đầu nhũ của Cao Thịnh Nam, hết lại day day khiến cho Cao Thịnh Nam phải rên lên từng tiếng. ( thôi sau cái cú lừa này mị đổi xưng hô cho hai em nó nhé, Di thì thành anh còn Nam thì là cậu nha:)) Xl vì đã lừa mn bao lâu nay, nhưng thế mới vui đúng hông).
Cao Thịnh Nam cậu đầu óc nặng trịch, mơ mơ màng màng muốn mở mắt ra Hưng lại không thể cử động hàng mi. Cậu có nghe được những âm thanh kì lạ đang phát sinh trên thân mình, nhưng chỉ là mơ hồ mà cảm nhận, cơ thể cực kì mát lạnh như thể là không có mảnh vải che đậy, cùng với đầu nhũ phía hai bên đang ẩm ướt, như là có người đang cố thấm ướt nó vậy. Thỉnh thoảng, cậu lại nghe được phía đối phương nhẹ nhàng ân cần hỏi cậu " cậu khó chịu sao " hay cả " đau lắm không?", thế nhưng, đôi mắt của Cao Thịnh Nam giờ đây như muốn yên nghỉ vậy, không chịu hé ra chút ánh sáng nào.
Bác Thanh Di tuy rằng thấy Cao Thịnh Nam cậu đang khó chịu, nhưng cũng vẫn không hề từ bỏ dở việc mình đang làm, trời cho cơ hội tốt như vậy, cớ gì phải bỏ phí? Chơi đùa xong hai bên đầu nhũ của cậu, Bác Thanh Di tiếp tục trườn tay xuống phía sau đùi cậu, cảm giác nhột khiến cho cơ đùi Cao Thịnh Nam căng cứng mà rên lên một tiếng.
Tay Bác Thanh Di bắt đầu rà tay từ đùi sang bộ phận kia của cậu. Cao Thịnh Nam dường như quá mẫn cảm, cậu khẽ rên lên khiến cho anh càng cảm thấy Hưng phấn, đem tiểu c** t** của cậu ôm gọn trong lòng bàn tay dùng sức ma sát lên xuống. Hai thứ kia chúng đụng chạm vào nhau thật ăn ý, khiến Cao Thịnh Nam không chủ động được mà rên la, lại một lát sau rùng mình xuất ra một thứ d** thủy sền sệt trắng tinh đặc quánh. Thấy Cao Thịnh Nam đã " giải phóng" cái thứ đó ra khỏi người mình một cách vô cùng quyến rũ, Bác Thanh Di cứ theo Đà mà dần lớn mình hơn:
- Cậu cũng nên để cho mình một chức khoái cảm a!
Bàn tay thon dài tinh tế của Bác Thanh Di chần chậm xuống, lướt qua đầu nhũ của cậu một cái, khiến cả cơ thể cậu giật nảy lên, run rẩy.
Bàn tay càng trượt càng thấp, mà thân thể của anh cũng bắt đầu lui về hạ bộ của cậu. Anh hôn lên đùi cậu, rồi kiếm mút, từng ngón ray chọt sâu vào phía hậu huyệt xinh đẹp hồng hồng phía sau. Những ngón tay anh linh hoạt đa hướng, khiến cái hậu huyệt bé xinh kia lúc trước còn e dè từ chối mà lát sau đã bừng bừng khí lực hút lấy. Rồi Bác Thanh Đi bắt đầu ấn một đùi Cao Thịnh Nam xuống giường:
- Nam, em là của anh!
- A....a...đau....a......ha...
Kèm theo câu nói này là một cỗ nhiệt khí hừng hực như thân hồng lửa đỏ xuyên qua hậu huyệt của Cao Thịnh Nam tiến vào. Cao Thịnh Nam cậu vô thức hét lên, cảm nhận phía dưới hạ bộ đau nhức vô cùng. Toàn bộ sức lực đổ dồn về phía hậu huyệt để chống chọi với cơn đau tâm động thân lạc này. Anh vừa vào được thì bắt đầu động, một chút nghỉ ngơi cũng không có dành cho cậu. Thế nhưng cái hậu huyệt bé xinh kia lại hẳn như đang được gãi đúng chỗ ngứa, kịch nhiệt đón nhận khối thân hồng kia xâm chiếm.
Có một chút máu từ chỗ hai thân thể tiếp xúc mỏng manh chảy xuống. Bác Thanh Di nhìn thấy, mặt lộ hướng vẻ đau xót nhưng đôi mắt lại đầy ý cười. Anh đang cướp đoạt lần đầu tiên quý giá của một xử nam như Cao Thịnh Nam. Anh vừa vận động vừa tìm kiếm vị trí có thể khiến Cao Thịnh Nam lên trên đỉnh. Lúc anh tìm ra, chỉ vừa chạm đỉnh vào thúc tới thì Cao Thịnh Nam liền cam r thấy thân thể không được, cứ thế rên rỉ thành tràng dài.
Bỏ mặc máu đang chảy ra, đau đớn trong giờ phút này lại giống như xuân dược làm gia tăng độ khoái cảm. Từ khuôn mặt xinh đẹp của Cao Thịnh Nam,trong đôi mắt ngắm nghiền nước mắt từng giọt từng giọt tuôn xuống. Bác Thanh Di khi đến thời khắc kia liền xuất thẳng vào cơ thể cậu. Xuất xong lại vào tiếp, khi lên đỉnh điểm cũng sẽ thở dốc trầm trầm rên vào tai cậu. Cao Thịnh Nam bất giác từ tai truyền tới cảm giác ngứa ngứa, mà cả hai tai lại đỏ lên lạ kì. Cứ như vậy mà tĩnh lặng được đôi chút, chợt giọng nói truyền cảm của Bác Thanh Di lại thì thầm trong không gian tịch mịch của căn phòng tăm tối:
- Thịnh Nam, anh yêu em, hãy nhớ giờ em là của anh!
Qua một đêm không ngủ~