Trời ơi! Giống như tôi vừa bị hắn lừa vậy! Nghĩ mà cay cú kinh khủng.
Tôi vẫn chưa hết hận hắn vì đã cưỡng bức tôi và khiến tôi mang thai đâu nhé.
Tuy rằng hắn không tồi tệ như tôi vẫn nghĩ, nhưng tôi vẫn còn hận hắn lắm.
Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã dừng tại một ngôi biệt thự màu trắng.
Tôi hơi bất ngờ khi chú dừng xe tại khu biệt thự này, chẳng lẽ chú lại định dẫn tôi đi gặp ai đó nữa hay sao? Trời! Chắc tôi phải mua thuốc trợ tim cho chuyến đi lần này mất.
Chú mở cửa giúp tôi rồi đỡ tôi xuống dưới, tôi run rẩy hướng mắt về phía ngôi biệt thự trước mặt mình.
Nó gần giống như ngôi biệt thự ở gia đình chú, chỉ có điều ngôi nhà này nhỏ hơn, thiết kế đơn giản hơn nhưng cũng đủ để biết tiền đồ của chú nhân nó không phải dạng vừa.
Tôi nắm chặt bàn tay chú, mồ hôi lấm tấm trên trán.
- Chúng ta lại đi đâu đây?
Chú nhìn bộ mặt hoảng sợ của tôi mà bật cười.
- Ngốc, đây là nhà của mình đó.
Đừng sợ.
Hả? Nhà? Tôi đưa đôi mắt kinh ngạc nhìn chú rồi lại nhìn ngôi biệt thự to lớn phía trước.
Nhà của chú nói không phải là cái phòng trọ kia đó chứ?
- Đây là nhà anh mới mua, để cho vợ tương lai và cho con của anh.
Chú vừa nói vừa kéo tay tôi đi vào, cái cổng màu đen chằng chịt hình hoa văn chạm chổ như có cảm ứng, khi chúng tôi vừa bước tới thì cánh cổng được mở ra.
Đằng sau cánh cửa là một bà giúp việc tuổi chạc năm mươi, nhìn tướng tá trông rất hiền lành, vừa thấy chúng tôi, bà ấy cúi đầu đáp lễ:
- Cậu chủ, cô chủ đã về.
- Ừ.
Tôi còn đang ngỡ ngàng không biết trời đất trăng sao gì thì đã được chú kéo vào trong, sân trước rộng thênh thang trồng đủ các loại cây cảnh, tôi ngơ ngác nhìn đám cây cảnh được nhân viên tỉa tót một cách tỉ mỉ rồi tưới nước, xung quanh còn rất nhiều người đang làm việc nữa.
Chú đưa tôi vào tới phòng khách, căn phòng này được thiết kế tông trắng đen đơn giản, sau đó chú lại kéo tôi lên cầu thang.
Nhìn qua cũng biết cái cầu thang được làm bằng gỗ quý, tôi thực sự lác mắt với kiểu thiết kế của căn biệt thự này.
So sánh với căn biệt thự của gia đình nhà chú thì căn này bé hơn nhưng lại được thiết kế đẹp mắt và sang hơn nhiều.
Tôi nhìn hết bên này đến bên khác, đâu đâu cũng thấy đồ vật quý hiếm, còn có vài giúp việc đang chạy ngược chạy xuôi ở dưới phòng khách nữa.
Trong khi tôi vẫn còn đang như người trên mây thì chú đã