Edit by Dưa & Beta by Hy
-
"Cô nghe nói em đang đóng phim, đúng không?" Chủ nhiệm lớp ngồi trên ghế, hỏi cô.
"Đúng ạ." An Văn trả lời.
Sau khi nghe xong, biểu cảm của chủ nhiệm lớp trở nên nghiêm túc, nói: "Có phải em quyết định sau này sẽ trở thành diễn viên không?"
"Có thể coi như thế ạ."
"An Văn, thành tích của em tốt như vậy, chẳng lẽ lại sẵn lòng thi vào Học viện Điện ảnh sao? Những trường như vậy rất dễ đỗ vào, em hoàn toàn có thể học tại những trường danh giá hơn." Giọng chủ nhiệm lớp hiền từ nhẹ nhàng như muốn khuyên bảo cô.
"Thật sự không bằng lòng nên em cũng không muốn thi vào Học viện Điện ảnh." An Văn nói.
"Em muốn làm diễn viên lại không học Học viện Điện ảnh, chẳng lẽ em định học Thanh Đại (Đại Học Thanh Hoa) rồi làm diễn viên à?" Chủ nhiệm lớp khó hiểu, nói.
"Sao lại không được ạ?" Đôi mắt hoa đào của An Văn tràn ngập ý cười, lông mi cong cong, da dẻ trắng như sữa, trên mặt không tì vết.
Chủ nhiệm lớp không thể không thừa nhận, học trò này rất xinh đẹp.
"An Văn, trường học kỳ vọng rất lớn ở em, em cần phải nghĩ thật kỹ con đường tương lai của mình. Giới giải trí tuy bề ngoài sạch sẽ nhưng bên trong lại không tốt như em nghĩ đâu, nếu em đã bước nhầm rồi thì rất khó quay lại." Chủ nhiệm lớp mở miệng khuyên cô.
An Văn biết chủ nhiệm lớp thật tâm khuyên bảo cô nên ngoan ngoãn gật đầu, nói: "Giáo sư yên tâm, em sẽ không để ảnh hưởng tới việc học."
"Thành tích của em tốt, dáng dấp cũng đẹp, tiền đồ sau này nhất định sẽ xán lạn. Em cũng là một học sinh có suy nghĩ của riêng mình, giáo sư chỉ đang cho em ý kiến mà thôi. Có nghe hay không là lựa chọn của em." Chủ nhiệm lớp dịu dàng nói.
"Cảm ơn giáo sư." An Văn ngoan ngoãn nói lời cảm tạ.
"Đi ăn cơm đi." Chủ nhiệm lớp nói, thanh âm tuy nhu hoà nhưng trên mặt lại có phần thất vọng.
An Văn cúi người chào cô rồi ra khỏi văn phòng.
Cả hai ngày thi cử, những nam sinh lớp khác thi xong đều lập tức chạy đến lớp An Văn, bảo vệ để An Văn không bị vây lấn.
Thi xong, An Văn bắt đầu gia nhập đoàn phim để quay. Vì muốn lấy được cảnh sa mạc và núi tuyết nên An Văn