Edit by Dưa & Beta by Hy
-
"An Văn, em mau nhìn cái Weibo này của Lục Mạn Nhi! Trên mạng còn đang mắng em." Khương Thi Dư chỉ định lướt Weibo một chút, ai ngờ lại thấy cảnh lộn xộn trên trang cá nhân của An Văn.
An Văn nhìn ra phía sau, hỏi: "Lục Mạn Nhi đâu?"
"Cô ta nói không khoẻ trong người nên đã về khách sạn rồi. Có cần chị đi tìm cô ta không?" Khương Thi Dư hỏi.
"Không cần. Cô ta rời tiệc đóng máy vì sợ em sẽ hỏi cô ta trước mặt mọi người. Chị đi tìm cô ta, nếu không cẩn thận sẽ bị cô ta cắn ngược lại, không biết đến lúc đó còn xảy ra chuyện gì nữa."
"Vậy An Văn, bây giờ chúng ta làm gì đây?" Khương Thi Dư hỏi.
"Em chưa có tác phẩm nào, cô ta muốn thổi gió để bôi đen em, em thực sự không có cách chống lại. Huống chi trong cái tin này, cô ta không nhắc đến em, em mở miệng chỉ sợ sẽ bị nói có tật giật mình." An Văn phân tích.
"Em nói như vậy, chị cũng hiểu nhưng An Văn à, bây giờ em vừa debut đã bị người ta nói là phẫu thuật thẩm mỹ, có kim chủ sau lưng. Người xem có ấn tượng với em thế này, thanh danh của em sẽ rất xấu." Khương Thi Dư sốt ruột nói: "Hiện tại, em cũng chưa ký hợp đồng với công ty nào, hay để chị liên hệ giúp em xem."
"Đừng đi!" An Văn giữ chặt cô ấy, nói: "Chúng ta chờ họ đến tìm ta."
"Thanh danh em không tốt thì ai sẽ đến tìm em chứ?"
"Tuy bây giờ ta không thể lấy cứng đối cứng nhưng ta có thể lấy nhu thắng cương, tuy không thể hoàn toàn không có thiệt hại nhưng so với việc ngã ngựa vẫn tốt hơn." An Văn nhìn di động, ánh mắt có phần lạnh lẽo.
Chỉ có điều, bây giờ fan của cô phải chịu thiệt thòi rồi.
"Em ra hát cho mọi người một bài." An Văn đột nhiên đứng lên, nói.
Hạ Cẩn đã ngà ngà say, đang trêu ghẹo dáng nhảy của Trình Hàn Văn. Nghe thấy An Văn nói vậy, anh ấy vỗ tay, nói: "Em An, đến hát đi!"
Bầu không khí rất tốt, mọi người đều hùa nhau nói theo anh ấy.
An Văn mượn guitar từ dàn nhạc, ngồi giữa sân khấu, bắt đầu đàn hát. Mọi người yên tĩnh nhìn cô. Âm thanh dịu dàng êm tai, thiếu nữ mặc váy trắng xinh đẹp