Khổng Hi Nhan không biết nàng vừa mới đi rời đi, thành phố B liền nổi lên tin tức, Hà Vi và Ngụy Diễm song song kí hợp đồng với Hâm Huy.
Vốn dĩ chuyện này cũng không có nhiệt độ cao lắm, vì phía trước có quảng cáo của HG, rồi cảnh tú ân ái của Trì tổng Cảnh Yên và Khổng Hi Nhan, chỉ cần hai cái này cũng đủ để cư dân mạng bàn luận.
Nhưng sau khi hai chủ đề kia hạ nhiệt, tên của Hà Vi và Ngụy Diễm lại bị người có tâm đẩy lên.
#Hà Vi, Ngụy Diễm nối lại tình xưa với Hâm Huy#
#Hà Vi, Ngụy Diễm cùng tái kí Hâm Huy để làm gì?#
Hai đề tài bị người có ý đồ thổi phồng lên, trên weibo bắt đầu một vòng mới chửi mắng Ngụy Diễm và Hà Vi.
Phần lớn là fan cũ của hai người.
Yêu càng sâu, hận càng đậm.
Họ từng yêu thích hai người đó bao nhiêu thì sau khi bị tổn thương sâu sắc, sẽ càng hận hai người.
Đặc biệt là fan Hà Vi, trước đây trong mắt họ, cô ta là thiên sứ vạn người mê, bị tổn thương tình cảm vẫn kiên cường chống đỡ, khiến người khác đau lòng thay, không nhịn được phải dâng cho cô ta đồ tốt nhất, những lần đi đóng phim ngày đêm đều là bọn họ cùng với cô ta trải qua.
Bọn họ nhìn cô ta từ đáy vực leo lên đỉnh cao, sau đó lại rơi xuống vực.
Nhưng nguyên nhân rơi xuống thì lại khiến người ta khinh thường không thôi.
Hành vi của Hà Vi như cái tát giáng mạnh vào mặt fan, như cười nhạo bọn họ là lũ ngu ngốc, trào phúng lòng nhiệt tình yêu thích của họ.
Những fan này giấu lửa giận trong lòng, ngày thường thì không có chỗ trút, giờ phút này thấy Hà Vi và Ngụy Diễm đồng thời đầu quân về Hâm Huy như nhóm lên đống lửa, hoàn toàn bùng cháy.
Bọn họ tạo sóng gió trên weibo, phơi bày hết tin xấu không muốn ai biết của Hà Vi và Ngụy Diễm, Hâm Huy rõ ràng đang cố gắng ép xuống, nhưng Hà Vi và Ngụy Diễm không phải như Vệ Hạo Nhiễm, dư luận khó lòng bị ép được.
Không chỉ không thể ép, trái lại còn phát triển theo chiều hướng ác liệt hơn, tên của Hà Vi và Ngụy Diễm ngày nào cũng được lôi ra lôi vào.
Không ít fan Khổng Hi Nhan đua nhau đổi tên ID.
/Hôm nay Ngụy Diễm xin lỗi chưa/
/Hà Vi xin lỗi đi/
/Tôi là Hà Vi không biết xấu hổ/
Những ID này tầng tầng lớp lớp, quấy nhiễu weibo trong lúc đang gió tanh mưa máu, Trì Vãn Chiếu họp xong ra khỏi phòng làm việc, Chu Sinh đi đến, giơ máy tính bảng trước mặt cô.
Trì Vãn Chiếu hỏi: "Đồng Duyệt làm?"
Chu Sinh gật đầu: "Có qua có lại mới toại lòng nhau, Đồng Duyệt vẫn còn nhớ rõ lần trước Vệ Hạo Nhiễm khiến phu nhân chịu thiệt thòi."
Trì Vãn Chiếu mím môi: "Giúp cô ấy một tay."
Chu Sinh cười cười: "Rõ."
Trì Vãn Chiếu đi thẳng về phía trước, Chu Sinh nghĩ một chút tiếp tục nói: "Trì tổng, phía phu nhân bây giờ..."
"Khả năng sẽ phải về sớm."
Trì Vãn Chiếu nhíu mày: "Vẫn chưa hết mưa à?"
Chu Sinh lắc đầu: "Vẫn chưa."
Trì Vãn Chiếu nhìn sắc trời tối om om bên ngoài, cô nhíu mày đi vào phòng làm việc.
Trì Vãn Chiếu gọi liên tục cho Khổng Hi Nhan nhưng không ai nhấc máy, cuối cùng lúc cô chuẩn bị từ bỏ đặt điện thoại xuống thì mới nghe được tiếng nói yếu ớt.
Tín hiệu phía Khổng Hi Nhan không tốt lắm, hay đứt quãng.
Nàng gọi: "Tiểu Vãn."
Trì Vãn Chiếu nghe được thanh âm của nàng, tự nhiên lòng thắt lại.
Đã một tuần không nhìn thấy nàng, nếu không phải chuyện của công ty bận rộn, cô đã sớm bay đến nơi đó.
Lúc này nghe được giọng của Khổng Hi Nhan, viền mắt không khỏi nóng rực, Trì Vãn Chiếu khàn khàn mở miệng: "Hi Nhan, em có khỏe không?"
Khổng Hi Nhan: "Vẫn khỏe ạ, nhưng mưa lớn, Lâm đ*o đang muốn trở về."
Trì Vãn Chiếu yên tâm hơn, nói chuyện với nàng đôi câu.
Tín hiệu phía Khổng Hi Nhan quá kém, không bao lâu thì hai người cúp máy.
Phó Thu đi đến đưa cho nàng một chén trà nóng: "Khổng tỷ, là Trì tổng ạ?"
Khổng Hi Nhan gật gù: "Ừ"
Bọn họ không được may mắn lắm, hai ngày đầu đến xã H trời trong nắng ấm, ai ngờ được đến ngày thứ ba thì trời mưa tầm tã, liên miên không dứt, còn có xu hướng càng ngày càng mưa to, hôm nay đã là ngày thứ 5, chính quyền đã bắt đầu công tác chống thấm.
Chắc chắn là không thể quay phim, thời tiết như vậy, đừng nói là quay phim, lên núi cũng không thể lên được.
Ban đầu Lâm đ*o muốn mọi người chờ thêm hai, ba ngày đến khi mưa tạnh, nhưng mưa vẫn tiếp tục ngày này qua ngày khác, hôm qua mọi người nhận được tin lần này có thể mưa thêm một tuần nữa, Lâm đ*o liền quyết định về thành phố B trước.
Hai hôm nay, mọi người đều đang thu dọn đồ đạc, Khổng Hi Nhan cũng không ngoại lệ, thu dọn xong thì nàng nằm nhoài trước cửa sổ nhìn mưa.
Phó Thu đứng bên cạnh nàng, cả hai cùng nhìn hướng ra cửa sổ.
Nhà trọ mà Lâm đ*o thuê là nằm ở chân núi, vì muốn thuận tiện khi lên núi, cũng dễ dàng lấy bối cảnh, nào ngờ trời mưa to như vậy.
Thật sự là trời không chiều lòng người.
Khổng Hi Nhan buồn bực ngán ngẩm nhìn ra cửa sổ, cửa phòng vang lên tiếng gõ, sau đó trợ lý Lâm đ*o gọi: "Khổng tỷ!"
"Khổng tỷ, ăn cơm thôi."
Phó Thu vội vàng đi ra mở cửa, nói: "Được, chúng tôi ra ngay đây."
Khổng Hi Nhan nghe thấy thế bèn đóng cửa lại đi ra khỏi phòng.
Sau khi đến đây, mọi người ăn cơm cùng nhau.
Ở thành phố B thì có cơm hộp, nhưng mà ở đây đều phải ăn cơm chay, bây giờ còn dính mưa lớn, không tiện đi đến thành phố, Lâm đ*o mua ít đồ ăn chay từ người dân trong thôn, sau đó ai biết nấu sẽ nấu, ai không biết thì hỗ trợ việc khác.
Khổng Hi Nhan đi phía sau Phó Thu, đi thẳng đến phòng ăn, nàng nghe được giọng của mấy người đàn ông, họ đang đánh bài với nhau.
Hôm nay, có vẻ vận may đến với Viên Tu Tuấn, anh liên tục thắng bài, vị ảnh đế quay quảng cáo cũng nhận được cát-xê mấy triệu nhân dân tệ giờ lại cực kì vui vẻ chỉ vì thắng được một ít tiền, Khổng Hi Nhan không khỏi cảm thấy buồn cười, nàng đi đến nhìn, trước mặt Viên Tu Tuấn có một đống tiền lẻ.
Anh ngồi đối diện Lâm đ*o, vẫn không chịu xòe bài, bị