Chủ đề Khổng Hi Nhan cứu trẻ em trên mạng lần thứ hai dậy sóng, nhiệt độ về thành phố H chưa kịp suy giảm, thêm chuyện này liền thuận lợi tăng cao.
Đồng Duyệt đã tung ra hai tin tức lớn, cuối cùng cũng đè được chuyện này xuống, Khổng Hi Nhan thở phào.
Lâm đ*o cũng liên lạc với Đồng Duyệt, để cô thông báo cho Khổng Hi Nhan, có thể bắt đầu quay phim rồi.
Chỉ là đầu tiên sẽ quay cảnh nữ chính khi làm trong tòa soạn.
Khổng Hi Nhan không có ý kiến, được thông báo liền đến.
Lúc đó nàng đang đứng trong phim trường, Lâm đ*o đứng trước mặt nàng nói: "Hi Nhan, đừng vì chuyện trên mạng mà phân tâm."
Khổng Hi Nhan ôm kịch bản gật đầu.
Lâm đ*o nghĩ nghĩ rồi nói: "Tóm lại cũng không phải chuyện xấu, tuy không biết ai lôi ra, nhưng cũng vẫn là có ý tốt, cô đừng nghĩ nhiều."
Khổng Hi Nhan: "Ừm."
Lâm đ*o vỗ vỗ vai nàng.
Khổng Hi Nhan trầm mặc cúi đầu đọc kịch bản.
Đúng vậy, chuyện này nhìn mặt nào cũng là nàng được lợi.
Thêm một lượng người hâm mộ lớn, danh tiếng tốt, hiện tại trên weibo, diễn đàn, khắp nơi trên mạng nhắc đến nàng đều là nữ thần, anh hùng, bồ tát sống.
Nếu nàng lên tiếng yêu cầu ngừng thảo luận có khi họ sẽ cho rằng nàng nông nổi, dở hơi.
Cho nên, giữ im lặng là cách tốt nhất.
Huống chi trên mạng đang có tin tức lớn đè xuống, hẳn là sẽ từ từ hạ nhiệt.
Phó Thu cầm một cốc nước đặt trên bàn trước mặt Khổng Hi Nhan, cô nói: "Khổng tỷ, chuyên viên trang điểm đến rồi."
Khổng Hi Nhan uống một ngụm nước gật đầu.
Chuyên viên trang điểm nhanh chóng trang điểm cho Khổng Hi Nhan.
Trong lúc đó có mấy nhân viên đoàn phim đi đến, bọn họ còn mạnh dạn đến chỗ nàng xin được kí tên, nói rằng trong nhà có em nhỏ thích Khổng tỷ, năn nỉ bọn họ xin chữ ký, Khổng Hi Nhan liền đặt bút kí xuống rồng bay phượng múa, bọn họ đầy bụng yêu thích thỏa mãn rời đi.
Trang điểm thay đồ xong cũng vừa lúc Lâm đ*o để trợ lý đến hỏi bọn họ xong chưa, Khổng Hi Nhan cùng Phó Thu đi đến trường quay.
Phân cảnh ở tòa soạn cũng không nhiều lắm.
Trong phim tổng cộng có hai đoạn.
Một đoạn là mở đầu khi nàng nhận yêu cầu đi quay phim ở sông Tử vong, đoạn còn lại là nàng lén lút về tòa soạn điều tra bị đồng nghiệp làm khó dễ, sau đó bị tòa soạn sa thải.
Hai đoạn này, hơn nửa đều là nàng và tổng biên tập đối diễn.
Người đóng vai tổng biên tập cũng là một diễn viên kỳ cựu, được gọi là Triệu tỷ.
Bốn mươi tuổi, bảo dưỡng tốt, nhìn chỉ như mới ngoài ba mươi, cô ấy và Lâm đ*o được xem như bạn nối khố, tuy rằng đều đóng các vai phụ không nhiều cảnh lắm.
Trong phim của Lâm đ*o luôn có tên Triệu tỷ, còn được đề cử giải thưởng "Diễn viên nữ phụ xuất sắc nhất".
Triệu tỷ là người khiêm tốn và chưa từng bị mang tiếng xấu, Khổng Hi Nhan cũng rất thích cô.
Bởi vì ban đầu Lâm đ*o muốn quay xong cảnh ở nông thôn rồi mới về thành phố quay cảnh tòa soạn nên trước giờ Khổng Hi Nhan cũng chưa được giới thiệu Triệu tỷ, hai người cũng không tiếp xúc nhiều, hôm nay chính là lần gặp thứ hai.
Ánh mắt Khổng Hi Nhan nhìn quanh trường quay một lượt, thấy Lâm đ*o và Triệu tỷ đứng cạnh nhau, hai người có vẻ đang nói chuyện.
Nàng nhanh chóng đi đến.
Lâm sẽ đạo nhìn thấy nàng thì gọi: "Hi Nhan, lại đây."
Sau đó hắn giới thiệu với người bên cạnh: "Chắc em cũng biết, người đang phủ sóng trên weibo gần đây."
Lâm đ*o trêu chọc nói, Triệu tỷ cười híp mắt đón lời: "Đương nhiên biết, nữ thần mới trong lòng con trai em mà."
Khổng Hi Nhan mím môi cười cười.
Lâm đ*o bắt đầu nói về nội dung cảnh quay hôm nay.
Bọn họ bắt đầu từ cảnh Khổng Hi Nhan nhận yêu cầu của tổng biên tập đi đến sông Tử vong, thật ra cảnh này cũng không có gì đặc biệt, nữ chính đi vào một văn phòng, sau khi ra ngoài, nghe thấy đồng nghiệp nói về chuyện sông Tử vong.
Lâm đ*o nói với Khổng Hi Nhan: "Hi Nhan, lát nữa chú ý sự thay đổi trong ánh mắt."
Khổng Hi Nhan gật đầu.
Lâm đ*o bàn giao hai người đôi lời liền nói: "Quay một lần này rồi nói tiếp."
Hắn nói xong thì lùi lại mấy bước, các diễn viên khác cũng lui ra, văn phòng chỉ còn lại Khổng Hi Nhan và Triệu tỷ, Triệu tỷ đi đến ngồi xuống bàn làm việc, Khổng Hi Nhan đi đến vị trí cánh cửa.
"Action!"
Trong màn ảnh, Khổng Hi Nhan ngẩng đầu lên, nàng buộc tóc đuôi ngựa, mặc quần áo thể thao, trên cổ đeo một cái máy ảnh, nàng đứng trước cánh cửa đóng chặt thở ra một hơi, mặt mang theo vẻ nhút nhát, cắn cắn môi giơ tay gõ cửa.
"Cut!"
"Hi Nhan, cần gõ cửa nhanh lên."
Lâm đ*o đứng sau máy quay nói vọng lên, Khổng Hi Nhan gật gù quay lại vị trí cũ, ra dấu ok.
"Lại lần nữa!"
Sau câu thông báo này, Khổng Hi Nhan ổn định tinh thần, nàng khẽ thở ra một hơi, diễn lại một lần, rất tốt là đã được thông qua.
Sau đó là cảnh trong phòng làm việc.
Nữ chính đi vào phòng đứng trước bàn làm việc của tổng biên tập, người kia cầm bút xoay xoay một hồi, không may bút rơi xuống đất, cả trường quay liền vang lên tiếng cười khẽ.
Lâm đ*o bất đắc dĩ hô: "Cut!"
Triệu tỷ vội vàng cúi đầu tìm bút, nhưng bút lăn vào dưới gầm bàn làm việc, Khổng Hi Nhan muốn giúp, nàng bước lên trước cúi người xuống, đúng lúc Triệu tỷ nhặt được bút rồi ngẩng đầu lên, hai người đụng vào nhau, Khổng Hi Nhan lui lại sau vài bước, Triệu tỷ vội nói: "Em có sao không?"
Khổng Hi Nhan xua tay: "Không sao, không sao đâu ạ."
Lâm đ*o cũng đi đến: "Sao thế?"
Triệu tỷ nói với hắn: "Không cẩn thận va vào nhau."
Trong mắt Khổng Hi Nhan có ánh nước: "Lâm đ*o, tôi không sao."
Lâm đ*o nhìn nàng: "Không vội, cảnh quay hôm nay không nhiều, nghỉ mười phút đi."
Khổng Hi Nhan gật đầu.
Phó Thu vội chạy đến, cô nhìn cằm Khổng Hi Nhan nói: "Khổng tỷ có sao không?"
Khổng Hi Nhan: "Cần trang điểm lại rồi."
Phó Thu vội gọi chuyên viên trang điểm đến, cằm bị va ửng đỏ, dùng chút phấn che lại.
Triệu tỷ cũng đi đến nhìn Khổng Hi Nhan: "Không sao chứ?"
Khổng Hi Nhan cười nói: "Em không sao, Triệu tỷ, nhưng mà Lâm đ*o..."
Nàng cảm thấy Lâm đ*o hình như không vui lắm.
Triệu tỷ à một tiếng: "Con người anh ấy là như vậy, cực kì cầu toàn, nếu quay một lần không đạt ngay thì sẽ khó chịu, cũng không