Phó Thu vừa tỉnh, mờ mịt không hiểu sao trong phòng lại có hai người nữa. Cô nhìn thấy Trì Vãn Chiếu đứng sau lưng Khổng Hi Nhan, sắc mặt âm trầm, ánh mắt sắc bén nhìn mình, môi thẳng, khí thế quanh thân cực kì ép người.
"Sao...sao..sao Trì tổng đến rồi?"
Phó Thu từng gặp Trì Vãn Chiếu ở trường quay, ấn tượng về cô cực kì sâu sắc, bây giờ nhìn thấy cô đứng trong phòng bệnh, Phó Thu dụi dụi mắt, sợ mình bị hoa mắt mà nhìn lầm.
Khổng Hi Nhan ngập ngừng nói: "Trì tổng đến thăm em xem có bị làm sao không."
Nói xong nàng quay đầu nhìn Trì Vãn Chiếu: "Phải không, Trì tổng?"
Cả người Trì Vãn Chiếu đang đầy sát khí, nghe vậy liền rút đi mấy phần, gật đầu: "Ừm."
"Lần này thực sự cảm ơn cô."
Phó Thu vội trả lời: "Không cần, không cần đâu ạ."
Trì Vãn Chiếu cụp mắt: "Hai người nghỉ ngơi cho tốt đi."
Phó Thu suýt cắn phải lưỡi: "Được ạ, sẽ tốt."
Cô bé không dám ngẩng đầu, cảm giác ánh mắt của Trì Vãn Chiếu vẫn bình tĩnh đặt trên người mình, Phó Thu nuốt nước miếng một cái.
Mãi đến khi điện thoại của Chu Sinh đổ chuông, anh vội đi đến bên cạnh Trì Vãn Chiếu nói nhỏ một câu, ánh mắt Trì Vãn Chiếu lạnh lẽo, nói với Khổng Hi Nhan: "Tôi đi trước."
Khổng Hi Nhan đứng dậy: "Tôi tiễn chị."
"Được."
Hai người sắp đi đến cửa, Trì Vãn Chiếu thấp giọng hỏi: "Cần tôi đón cô không?"
Khổng Hi Nhan vội lắc đầu: "Không cần đâu, quanh đây nhiều thợ săn ảnh như vậy, bị chụp được thì không hay."
Trì Vãn Chiếu sâu sắc nhìn nàng: "Được, tôi ở nhà chờ cô."
Hai người nói chuyện cũng không to, lại có Chu Sinh đứng sau, nên Phó Thu cũng không nghe được, huống hồ, cô bé còn đang bận khiếp sợ khi Trì Vãn Chiếu đến thăm mình, căn bản không có tâm trí để ý hai người nói chuyện.
Trì Vãn Chiếu mở cửa đi ra ngoài, Đồng Duyệt thấy cô và thư kí Chu thì vội cúi đầu, chưa kịp chào thì hai người đã biến mất khỏi hành lang. Đồng Duyệt thở dài, cảm giác tiền đồ của mình thật đáng lo ngại.
Đồng Duyệt nhìn Trì Vãn Chiếu và Chu Sinh rời đi xong liền đi vào trong phòng. Phó Thu đang nói chuyện với Khổng Hi Nhan: "Khổng tỷ, vừa rồi sao ngài ấy lại cảm ơn em?"
Khổng Hi Nhan suy nghĩ một chút: "Bởi vì em vừa cứu hai nghệ sĩ của Cảnh Yên, không thể không kể công, đương nhiên phải cảm ơn em rồi."
Phó Thu gật đầu, cảm thấy thật có lý.
Đồng Duyệt đứng sau hai người nghĩ "Ngài" mà Phó Thu nói là thư kí Chu, cô bất đắc dĩ lắc đầu, đồ ngốc này.
Sao không nhận ra quan hệ giữa thư kí Chu và Khổng Hi Nhan chứ?
Thật là ngu ngốc một cách đáng yêu mà.
Trong phòng bệnh là bầu không khí ấm áp, nhưng bên ngoài thì lại không giống như vậy.
Bởi vì Cố Linh bị thương, đoàn phim 'Phá kén' cũng dừng lại. May là trước đó đã quay trước mười tập nên không ảnh hưởng lắm đến thời gian chiếu phim. Bác sĩ phụ trách Cố Linh cũng nói là nghỉ ngơi một tuần sẽ có thể xuất viện, không sợ lỡ thời gian quay phim.
'Phá kén' không bị ảnh hưởng to lớn nhưng 'Hẹn ước thứ sáu' thì tổn thất nặng nề.
Bọn họ đưa ra thông báo chính thức là đang cố gắng điều tra nhưng vẫn gây phẫn nộ vô cùng.
Cư dân mạng từ mầm họa trong tiết mục này đi thẳng đến vấn đề tố chất của người chủ trì và tổ sản xuất. Lúc xảy ra chuyện không thể ứng phó ngay, cả bảo vệ, các staff nhìn thấy đèn trang trí rơi xuống liền vội chạy đi, thực sự quá thất trách.
Tuy nhiên, chuyện xảy ra đột ngột, fan của 'Hẹn ước thứ sáu' bắt đầu giải thích hộ rằng đó là phản ứng bình thường đầu tiên của con người, không có gì thất trách cả.
Bọn họ nói ra lời này, liền kéo ra Khổng Hi Nhan và Phó Thu.
Dù sao phản xạ đầu tiên của Khổng Hi Nhan là ôm lấy Cố Linh, chắn cho cô.
Mà Phó Thu còn là lấy người đẩy đèn trang trí đi.
Hai người này, trong lúc nguy hiểm, lại hành động khác hẳn người khác, khiến người người quan tâm.
Trong một đêm, lượng theo dõi Khổng Hi Nhan tăng mấy triệu, lúc quay 'Phá kén' cả fan lẫn antifan mới được hai triệu người theo dõi, chuyện kia mới xảy ra được hai ngày, lượng theo dõi Khổng Hi Nhan vượt qua tám triệu, hơn nữa vẫn không ngừng tăng.
Khổng Hi Nhan mở weibo, tin nhắn đều là hỏi nàng có bị thương không, hỏi thăm trợ lý nhỏ của nàng có sao không nữa.
Bình thường, với những kiểu hỏi thăm này, Khổng Hi Nhan sẽ không tự đăng weibo, tuy nhiên bọn họ lại hỏi Tiểu Thu, lại là thật lòng quan tâm, nàng hổ thẹn với Tiểu Thu, liền đăng một dòng lên weibo.
Hai giờ chiều, nàng đăng trạng thái: ~Cảm ơn mọi người quan tâm, Tiểu Thu tạm thời không có gì đáng lo, tôi cũng rất tốt.~
Chỉ mười chín chữ ngắn ngủi cũng đủ để nàng leo lên hot search.
Nội dung là #Khổng Hi Nhan lần đầu đăng bài sau khi 'Hẹn ước thứ sáu' có chuyện.
Dưới bài đăng của nàng nháy mắt bị người hâm mộ chiếm lĩnh.
-- Cảm ơn chị đã không rời không bỏ Linh Linh. Chúng em đã xem video, trong tình huống như vậy nhưng chị đã lựa chọn ôm lấy Linh Linh, đó là quyết định vĩ đại biết bao. Mong rằng Linh Linh và trợ lý của chị nhanh chóng khỏe lại.
-- Xin lỗi, em từng mắng chị, là nghe theo tin tức trên mạng nói về chuyện ba năm trước, lúc đó cảm thấy chị là người xấu từ trong ra ngoài. Nhưng ở trường quay trực tiếp hôm đó, em đã nhìn được thế nào gọi là tâm hồn trong sạch, em xin lỗi vì những lời từng nói về chị.
-- Lần đầu biết về chị, là trong lúc 'Phá kén' đang tuyên truyền, nhìn chị em liền thích, cảm thấy khí chất của chị như hoa lan vậy, đặc biệt là đôi mắt, trong suốt động lòng. Sau đó bạn thân em nói rất nhiều chuyện về chị, em lặng lẽ thu lại lòng yêu thích, cảm thấy chị như vậy không đáng để em quan tâm nữa. Nhưng bây giờ, xin lỗi, dù là cắt đứt với bạn thân, em cũng sẽ tin tưởng theo mắt nhìn người của mình!
-- Like lầu trên. Lần này em thực sự tin rằng, chị là người rất tuyệt vời.
-- Rất thích Khổng tiểu thư. Chuyện cũ liền cho qua đi. Tôi tin rằng, ai cũng sẽ có những chuyện sai lầm trong quá khứ, thế nhưng ai cũng có cơ hội làm lại, mong chị sẽ giống như Phượng hoàng Niết bàn, dục hỏa trùng sinh."
(*) Phượng hoàng Niết bàn, dục hỏa trùng sinh: Theo truyền thuyết, Phượng Hoàng được coi là sứ giả hạnh phúc của thế gian, cứ cách năm thế kỉ Phượng Hoàng sẽ mang theo tất cả bất hạnh không vui cùng với cừu hận ân oán của nhân gian dấn thân vào trong liệt hỏa để tự thiêu lấy sinh mệnh và kết thúc mỹ lệ để đổi lấy sự tường hòa và hạnh phúc của thế nhân. Sau khi thân thể trải qua sự thống khổ cùng cực lớn lao với luân hồi, Phượng Hoàng có năng lực hồi sinh từ đống tro tàn, càng trở nên hoàn mỹ hơn, rực rỡ hơn, truyền kì hơn.
-- Nhan Nhan, từ khi em xuất đạo, tôi liền thích em. Ba năm trước xảy ra chuyện, tôi đã rất tức giận, nhưng mặc kệ thế nào, nhìn thấy em có thể đứng dậy lần nữa, tôi rất vui, đặc biệt trong chương trình trực tiếp em hành động như vậy, thật sự không thể không chú ý.
-- Khổng tiểu thư đẹp nhất (đính kèm ảnh)
Khổng Hi Nhan đọc bình luận, viền mắt không khống chế được mà nóng rực, loại cảm giác được mọi người nhìn nhận kéo tới khiến nàng suýt thì không chống đỡ được.
Phó Thu thấy mắt nàng đỏ lên, lại chăm chú xem điện thoại, tò mò hỏi: "Khổng tỷ, chị sao vậy?"
Khổng Hi Nhan vội cất điện thoại đi: "Không có gì."
Hai ngày nay, vì đoàn phim ngừng quay, nàng liền không có việc gì làm, ở nhà cũng chán, liền vào bệnh viện trò chuyện cùng Phó Thu.
Dưỡng thương hai ngày, Phó Thu đã khỏe hơn rồi, bố mẹ và bạn bè cô đều đến thăm, bệnh viện vốn nhiều người, hơn nữa có nhiều thợ săn ảnh ẩn núp, rất phiền toái, cô liền bảo mọi người không cần chạy tới chạy lui đến nữa, nghỉ thêm hai ngày liền có thể xuất viện rồi.
Ba mẹ Phó Thu rất hiền hậu, nhưng lo cho con gái, nói gì cũng không nghe, mỗi ngày lại chạy vào viện một lần.
Trái lại, Khổng Hi Nhan rất thích ở cùng với ba mẹ Phó Thu, nàng vốn hiền lành, không ra vẻ tiểu thư, lại thật lòng tốt với Phó Thu. Vì thế trong lòng ba mẹ Phó Thu, Khổng Hi Nhan khác xa các nghệ sĩ khác.
Thế nhưng không có nghĩa bọn họ muốn để Phó Thu tiếp tục làm trợ lý. Đặc biệt là mẹ Phó Thu, hai ngày này đều cằn nhằn bảo cô nghỉ việc, về nhà yên phận. Bình thường Phó Thu rất dễ tính, nhưng chỉ cần động đến chuyện này, Phó Thu liền cãi nhau với ba mẹ, không chịu nghe lời.
Có lúc Khổng Hi Nhan đến thì thấy hai mẹ con đang chiến tranh lạnh.
Nghĩ đến đây, Khổng Hi Nhan liền hỏi: "Tiểu Thu, em thích làm trợ lý như vậy, có nguyên nhân gì đặc biệt sao?"
Phó Thu đang ngắm cảnh ngoài cửa sổ, nghe thấy Khổng Hi Nhan hỏi thì sửng sốt một chút: "Nguyên nhân ạ?"
"Bảo vệ Khổng tỷ có tính không?"
Cô bé ngoẹo cổ cười hề hề, Khổng Hi Nhan khẽ trừng cô.
Phó Thu lại nghiêm túc nói: "Thật ra không có gì. Trước khi tiếp xúc giới giải trí thì cảm thấy công việc này rất ngăn nắp, thú vị. Mỗi ngày được tiếp xúc với diễn viên yêu thích của mình, còn có thể tập thoại, hư vinh không nói lên lời nha."
"Nhưng đi theo Khổng tỷ mấy tháng, em từ từ hiểu được, nghề này không có đơn giản như vậy, đặc biệt là mấy lần Khổng tỷ gặp chuyện, em càng hiểu được, giới giải trí rất thâm sâu."
Khổng Hi Nhan gật đầu, biết rằng Phó Thu đại khái đang nói đến chuyện Quách Nhất Tích và Hà lão, còn có Hà Vi nữa.
Hơn nữa chuyện bất ngờ lần này, quả thực rất sâu.
Phó Thu nói tiếp: "Thật ra, em từng muốn bỏ cuộc, cảm thấy không xứng ở bên cạnh giúp đỡ Khổng tỷ. Đáng lẽ chị nên tìm một trợ lý giống như Đồng tỷ, có thể giúp chị giải quyết các vấn đề một cách dễ dàng, để chị không cần lo lắng hậu quả."
"Thế nhưng, em không nỡ."
"Khổng tỷ tốt như vậy, sao em có thể cam lòng để người khác chăm sóc chị được chứ."
Phó Thu nhấc mắt nhìn Khổng Hi Nhan: "Ở trong lòng em, Khổng tỷ giống như chị gái của em vậy, tận tình dạy em từng thứ từng thứ một, vì thế miễn là Khổng tỷ vẫn cần em, em sẽ không rời bỏ chị."
Khổng Hi Nhan nghe vậy liền vỗ vỗ vai cô bé.
"Đương nhiên là chị cần em rồi."
Phó Thu cười cười, mặt mày vui vẻ.
Buổi chiều, ba mẹ Phó Thu đến, Khổng Hi Nhan liền rời khỏi phòng bệnh, nàng suy nghĩ một chút thì quyết định đến thăm Cố Linh. Tuy hai người lúc quay phim còn không thể nói chuyện quá hai câu, nhưng vẫn tính là đồng nghiệp, nên đi thăm một chút.
Khổng Hi Nhan cầm theo giỏ hoa quả đi đến phòng bệnh của Cố Linh, nhìn thấy trợ lý của Cố Linh đứng bên ngoài liền hỏi: "Tôi có thể vào không?"
Trợ lý của Cố Linh đang cúi đầu nhắn tin, không cả ngẩng đầu lên mà nói: "Xin lỗi, Cố tiểu thư cần tĩnh dưỡng, không thể vào thăm."
Khổng Hi Nhan thở dài, định quay đi thì trợ lý kia ngẩng đầu lên hô: "Khổng..Khổng tỷ!"
"Aish thật là, xin lỗi Khổng tỷ, vừa em bận xử lý vài chuyện giúp Cố Linh mới không biết, để em đưa chị vào."
Khổng Hi Nhan gật đầu, cầm giỏ hoa quả theo trợ lý vào phòng.
Một chân Cố