Khổng Hi Nhan quay xong phân cảnh của mình thì vào phòng nghỉ ngơi, sau khi thay đồ diễn ra thì nàng ngồi trên ghế để tháo trang sức, Phó Thu đứng bên cạnh hỏi: "Khổng tỷ muốn ăn gì đó lót dạ không?"
Trưa nay Khổng tỷ không ăn mấy, mặc dù lát nữa có tham gia tiệc đóng máy nhưng Phó Thu vẫn lo Khổng tỷ sẽ đói bụng.
"Không cần đâu."
Khổng Hi Nhan nhìn Phó Thu chớp chớp đôi mắt xinh đẹp: "Lát nữa có tiệc rồi, để bụng đói đi ăn mới ngon chứ."
Phó Thu đúng lúc xoay người nên không thấy dáng vẻ của Khổng Hi Nhan nhưng Cố Linh lại đúng lúc nghiêng đầu qua nhìn nên thấy rất rõ, ánh mắt Cố Linh bỗng phủ một tầng ý cười, nhưng cũng nhanh chóng rời đi.
Bởi vì bọn họ đều có xe riêng nên Khổng Hi Nhan tẩy trang xong thì chuẩn bị đến khách sạn Kim Hoài trước. Khi nàng định lên xe thì Cố Linh chạy đến, ấp úng hỏi: "E..em đi cùng được không?"
Khổng Hi Nhan khó hiểu nhìn Cố Linh, cô bèn giải thích: "Xe của em để cho những nhân viên khác đi rồi."
Trợ lý đi theo sau Cố Linh nói thầm một câu: "Rõ là tự nhường mà."
Giọng của trợ lý cũng không lớn nên không ai nghe thấy. Khổng Hi Nhan cười cười: "Ừm, thế lên xe đi."
Cố Linh cúi đầu lên xe. Trong xe có hai hàng ghế, đáng lẽ là Phó Thu và Khổng Hi Nhan ngồi cùng một hàng trên nhưng Cố Linh lại nói: "Xin lỗi, tôi hơi say xe, có thể để tôi ngồi hàng trên không?"
Tuy Phó Thu hơi nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu: "Được."
Thế là hai trợ lý cùng nhau ngồi ở hàng dưới.
Cố Linh ngồi cạnh Khổng Hi Nhan, nghiêng đầu: "Cảm ơn chị."
Khổng Hi Nhan: "Không có gì."
Cố Linh: "Sắp tới chị có kế hoạch gì chưa?"
Khổng Hi Nhan hơi ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng khôi phục: "Không có, tôi định nghỉ ngơi một chút rồi mới tính tiếp."
Cố Linh đăm chiêu nhìn nàng, gật đầu cụp mắt.
Quãng đường từ trường quay đến nhà hàng cũng khá xa, bên ngoài gió lạnh hiu quạnh, hoa tuyết cũng bay lất phất nên lái xe không dám đi nhanh, tốc độ vừa phải.
Cố Linh chỉ mặc một cái áo mỏng cùng với chân váy dài qua gối, tuy trên xe mở máy sưởi khá ấm nhưng cô vẫn hắt hơi mấy lần, Khổng Hi Nhan thấy vậy thì bảo Phó Thu lấy chăn mỏng ra, đưa cho Cố Linh choàng tạm.
Một đêm không ngủ, lại chịu gió lạnh trong thời gian dài, sắc mặt Cố Linh không tốt lắm, vẻ mặt nhợt nhạt mệt mỏi, cô cuộn chăn lại sau đó nói với Khổng Hi Nhan: "Xin lỗi, em hơi mệt, có thể dựa vào chị một lúc không?"
Khổng Hi Nhan nhìn mặt Cố Linh, đang định đồng ý thì lại thấy trợ lý của Cố Linh ngồi sau, nàng liền gọi: "Em lên đây đi."
Trợ lý Cố Linh ngơ ngác: "Dạ?"
Khổng Hi Nhan cười: "Tôi gầy quá, bả vai toàn xương không có thịt, dựa vào sẽ không thoải mái, em đổi chỗ để cho cô ấy dựa đi."
Cố Linh:...
Trợ lý Cố Linh:...
Trong xe, Cố Linh dựa vào vai của trợ lý, cô cũng không ngủ, thấy thế trợ lý của cô cúi đầu hỏi nhỏ: "Linh Linh, em đang nghĩ cái gì vậy?"
Cố Linh thì thào trả lời: "Em đang nghĩ nên đổi một trợ lý gầy thì dễ hơn hay để chị giảm cân thì dễ hơn."
Trợ lý:...
Tui béo thì làm sao chứ? Béo là không có nhân quyền sao? Gầy mới là lẽ phải sao?
Trong lòng trợ lý kêu gào thảm thiết sau đó lặng lẽ quay đầu nhìn Khổng Hi Nhan, vóc dáng tiền đột hậu kiều của nàng đúng là khiến người người thèm thuồng đây.
Được rồi, gầy thật sự cmn là lẽ phải đi!
Hơn một tiếng sau bọn họ cũng đến Kim Hoài, Cố Linh và trợ lý xuống xe trước, sau đó Khổng Hi Nhan và Phó Thu cũng xuống. Sau khi bọn họ đi vào khách sạn được một lúc thì xe Tiêu Thừa cũng đến, hắn nhàn nhã, vẻ mặt như thường đi vào.
Trợ lý của hắn không đi cùng xe, khi Tiêu Thừa đến nhà hàng rồi mới gọi điện thoại cho trợ lý, không bao lâu thì trợ lý cũng đến.
Tiêu Thừa và trợ lý hai mắt nhìn nhau, dùng ám hiệu bảo đi vào rồi hẵn nói.
Trợ lý hiểu rõ, đi theo Tiêu Thừa vào trong.
"A Thừa, anh đoán không sai, Đồng Duyệt đã đến gặp trợ lý của Lâm đạo rồi."
Tiêu Thừa híp mắt nhìn chằm chằm vào căn phòng phía trước: "Còn gì nữa không?"
Trợ lý lấm lét nhìn xung quanh, thì thầm: "Khổng Hi Nhan đã được xác định là nữ chính của 'Hừng đông'."
Tiêu Thừa nhếch môi: "Quả nhiên."
"Đi, chúng ta đi vào."
Nói xong cả hai cùng bước vào phòng tiệc.
Hôm nay cũng không có nhiều người tham gia tiệc đóng máy dành cho Khổng Hi Nhan. Vì chuyện của Hà Vi nên gần đây trừ khi cần phải đóng phim nếu không Hà lão cũng sẽ không xuất hiện, đương nhiên càng không thể đến bữa tiệc này, những người còn lại đều bị Tôn đạo sắp xếp đi chỗ khác nên chỉ còn một vài người.
Tôn đạo vẫn chưa từ bỏ ý định hai kết phim. Ba tuần rượu rồi vẫn bám lấy Đồng Duyệt để nói chuyện. Đồng Duyệt thì từ chối khéo léo lại cương quyết, không thể nào tìm ra chỗ hở để phản bác. Sau khi thử hai ba lần thì Tôn đạo không nói gì nữa.
Bởi vì là tiệc dành cho Khổng Hi Nhan, nhân vật được quan tâm nhất đương nhiên chính là nàng. Mọi người đều dồn dập đến chúc rượu, Phó Thu biết Khổng Hi Nhan không thể uống rượu nên lén đổi chén của nàng thành nước lọc, cứ như vậy tiễn xong hai nhóm người. May là đồ ăn rất hợp khẩu vị của Khổng Hi Nhan cộng thêm việc bị đói nên nàng ăn rất ngon miệng.
Cố Linh ngồi cạnh nàng, để ý mỗi khi ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào một món nào đó trên bàn, cô sẽ giả vờ như mình muốn ăn món đó nên xoay bàn một cái, sau đó vui vẻ nhìn nàng tranh thủ gắp thức ăn vào bát.
Tiêu Thừa ngồi cạnh Cố Linh, không hề đưa đẩy với Khổng Hi Nhan như trước đây, ăn cơm rất nghiêm túc. Chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn nàng một cái.
Nhưng khi tiệc đã qua được khá lâu, Tiêu Thừa đột nhiên mở miệng nhờ Cố Linh đổi chỗ, Cố Linh nhíu mày nhìn hắn: "Làm gì?"
Tiêu Thừa chỉ vào Khổng Hi Nhan: "Tôi có vài lời muốn nói với Khổng tỷ."
Ánh mắt Cố Linh trong suốt mang theo một chút tò mò; "Không sao, tôi có thể làm người đưa tin đây."
Tiêu Thừa nhịn xuống: "Thôi bỏ đi."
Cố Linh cười cười, cụp mắt xuống, đáy mắt vụt lên chút xem