Tuy rằng bình thường Lý Mẫn cũng không ưa gì em rể, nhưng không thể không công nhận, người này thông minh hơn ông chồng nhà mình, khó trách mấy năm gần đây anh cả ngày càng coi trọng hẳn.
“ Tôi vào kêu Hi Hi ra, Nghênh Trân, cô cùng A Triển xuống lầu đợi, trước hết ngăn cản mấy người nhà anh cả lại.
”
Lâm Nghênh Trân không thể làm gì khác, đành phải nghe theo sắp xếp của chị dâu, đi thang máy xuống dưới với chồng mình.
Lý Mẫn vào phòng, nghĩ đại vài lý do rồi kêu Lâm Hi ra ngoài, sau đó cứ vậy nói thẳng chuyện Hàng Yến đang tới đây, vốn tưởng cháu gái sẽ nổi trận lôi đình, không hề nghĩ phản ứng của cô rất bình thản, cô thờ ơ nói:
“ Đến thì đến thôi, thím út, thím yên tâm, con không chấp nhặt với tiện nhân ”.
Lý Mẫn: …
Rốt cuộc đến tám giờ bốn mươi lăm phút, Lâm Nghênh Hoa cũng đã có mặt ở phòng bệnh, lúc đó bác sĩ và y tá đang ở trong phòng làm kiểm tra sức khỏe tổng quát cho ông cụ.
Suy cho cùng, Lâm Nghênh Hoa vẫn còn chút lý trí, hắn tự mình đi lên, bảo Hàng Yến ở trong xe dưới lầu, yêu cầu bà ta sau chín giờ mới được đi lên, bằng không lỡ như cha hắn xảy ra chuyện gì, hắn liều mạng với bà ta!
Hàng Yến không ngu nên lúc này cũng không dám làm chuyện càn quấy, ngoan ngoãn đồng ý, ngồi đợi trong xe với con trai, nhưng trong lòng đã bắt đầu lên kế hoạch tìm cách lát nữa vùi dập con nhỏ chết tiệt mà vợ trước chồng mình đã để lại.
Không phải bà ta không thể bao dung một cô gái nhỏ, có điều tài sản của chồng bà ta quá lớn, bà ta nhịn nhục nhiều năm như vậy mới có thể tiến dần từng bước được như bây giờ, đương nhiên không muốn trong tương lai con nhỏ kia sẽ tranh giành tài sản với con trai cưng của mình, nên muốn nghĩ ra biện pháp khiến cho con nhỏ đó bị mọi người ghét bỏ!
Chỉ là một đứa con gái nhỏ, hành động bốc đồng thiếu suy nghĩ, năm ngoái không phải trong cơn tức giận đã bỏ nhà đi đó sao?
Ông nội được đưa vào phòng phẫu thuật, ca mổ kéo dài khoảng ba đến năm tiếng, lúc này Lâm Hi tương đối xa cách với những người khác, cho dù là bà con họ hàng hay ba mình, khi có mặt ông cụ, cô còn nói chút chuyện thân thiết, ông cụ vào phòng phẫu thuật, Lâm Hi không quan tâ m đến ai khác, ngay cả ba mình cũng không nhìn tới, chỉ đứng tựa vào tường ở hành lang nghịch điện thoại, bên cạnh là tám vệ sĩ mặc đồ đen khá nổi bật.
Lâm Dương đứng cùng chỗ với cô, cậu nhóc rất hiếu kỳ về mấy người vệ sĩ của chị họ mình, cứ một lúc lại quay đầu mở to hai mắt nhìn, lứa tuổi choai choai thiếu niên, cảm thấy chị họ thật bùng nổ.
Bên ngoài phòng phẫu thuật, tính cả bà con họ hàng và những người đi theo Lâm Hi có đến hơn ba mươi người, chia ra thành nhiều nhóm, kẻ đứng người ngồi, có điều cho dù có nói chuyện với nhau cũng chỉ thì thầm những lời nho nhỏ, vì vậy khi có một loạt tiếng giày cao gót giẫm xuống sàn nhà phát ra âm thanh vang dội mỗi lúc một gần, ánh mắt của mọi người đều chếch qua đó.
Xuất hiện trong tầm mắt mọi người, là vẻ mặt miễn cưỡng của Hàng Yến đang lôi con trai mình đi vào.
Tuy nói bà ta tiến dần từng bước để lên tới vị trí hôm nay, nhưng thời gian vẫn chưa đủ dài để được nhìn nhận là vợ chính thức, có điều bà ta và Lâm Nghênh Hoa cấu kết quá lâu, tiếp sau đó cha mẹ Lâm Hi hoàn toàn rạn nứt, Lâm Nghênh Hoa chính thức chuyển ra khỏi nhà sống cùng bà ta, nên bà ta thường xuyên tự cho mình là nữ chủ nhân, thỉnh thoảng cũng có giao thiệp với bà con họ hàng bên chồng.
Nên lúc này lập tức có người chạy đến chủ động chào hỏi bà ta, về phần Lâm Hi … Là con của vợ trước, có lần cô đã từng nói người đi trà lạnh, lúc này thể hiện rõ ràng nhất.
Hàng Yến khôn khéo chào hỏi họ hàng, thỉnh thoảng liếc mắt qua chỗ cô, mặc dù bị mấy người đàn ông mặc đồ đen to cao bên cạnh cô hù dọa, nhưng bà ta vẫn muốn chủ động đi qua khiêu khích cô gái nhỏ.
Bà ta năm nay mới hơn bốn mươi, bình thường rất biết cách chăm sóc bản thân, nên mặc dù không quá xinh đẹp nhưng cũng khá phong tình.
Lúc này, bà ta nắm tay con trai uốn éo đi qua, vừa đi miệng vừa cười nói:
“ Hi Hi trở về lúc nào vậy? Sao không thấy cô về nhà? ”
Lâm Hi đang cúi đầu nghịch điện thoại, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, hoàn toàn không đếm xỉa tới, đợi đến khi cách cô khoảng năm sáu bước chân, nụ cười trên mặt Hàng Yến càng sâu hơn:
“ Cô còn chưa có gặp qua em trai đó, đây là a Nghị, a Nghị, đến đây, gọi chị gái đi.
”
Khuôn mặt đẹp trai của Lâm Nghị đầy bực dọc, cau mày hừ giọng:
“ Con không có chị gái.
”
Mấy hôm trước, hắn bị ba mình đánh một trận tơi tả, lúc này mông còn rất đau, trời đang nóng như điên lại chạy tới bệnh viện, còn phải đợi trong xe lâu như vậy, có thể tưởng tượng được tâm trạng có bao nhiêu cáu kỉnh.
Người thân xung quanh đều đứng một bên nhìn Hàng Yến kiếm chuyện với Lâm Hi, nhưng không ai bước ra nói câu nào, ngay cả Lý Mẫn … cũng cảm thấy lúc này bản thân có nói gì cũng không thích hợp.
“ Đứa nhỏ ngốc nghếch, đây là chị gái, là con gái còn sót lại của bà bác trước đây.
”
Bà ta vừa dứt lời, Lâm Hi đã bước lên tát ngay một bạt tai, đánh một cái xong cảm giác còn chưa đủ, liền tát thêm hai cái nữa, trực tiếp làm cho Hàng Yến ngây đần người ra, cả những người bà con của Lâm gia cũng