Rốt cuộc rượu vang đỏ 8 tệ 9 không thể nào chảy vào dạ dày Từ Vi Vũ được, anh nói không uống, từ chối vô cùng dứt khoát, Lâm Hi nói:
" Cũng không có độc, uống một hớp có sao đâu chứ?"
Từ Vi Vũ giúp cô thả cá viên vào nồi, thấy cô chu miệng, anh liền mỉm cười:
"Tôi không kén chọn thức ăn, nhưng rượu thì không được, mặc dù không nhất định phải uống rượu đắt tiền, nhưng 8 tệ 9...vẫn là thôi đi."
Vẻ mặt đó, giọng điệu đó, chỉ có điều chưa khi dễ trình độ thưởng thức của cô mà thôi.
Lâm Hi lầm bầm:
" Anh xem thường 8 tệ 9, coi chừng sau này cả 8 tệ 9 cũng không có mà uống đâu!".
Từ Vũ không thèm tranh chấp với cô chút chuyện nhỏ nhặt này, anh giúp cô mở nắp chai nước cam, rót ra cốc thủy tinh, vừa đẩy qua phía cô vừa nói:
"Những thứ đồ uống đóng chai này, phần lớn đều có chất phụ gia không tốt cho sức khỏe, em mua cái máy ép trái cây tự mình làm nước hoa quả uống cũng không khó."
Lâm Hi không để tâm:
"Chuyện này để nói sau đi ạ, tôi cũng ít khi uống cái này!"
Cả hai ngồi mất 3 tiếng mới ăn xong nồi lẩu, chủ yếu do Lâm Hi ăn rất chậm, ăn một lúc lại dừng một lúc, sau đó tiếp tục ăn.
Từ Vi Vũ nói cô ăn cơm như vậy không tốt cho dạ dày, Lâm Hi liền liếc nhìn anh:
"Tôi như vậy thì có là gì chứ, anh đó, chỉ cho phép quan châu phóng hoả, không cho phép dân chúng đốt đèn, nếu có bản lĩnh thì anh đừng uống rượu nữa, 8 tệ 9 thì xem thường, nó thì có bao nhiêu hàm lượng cồn chứ."
Cô nói một câu khiến anh câm nín, Từ Vi Vũ vừa phát hờn vừa buồn cười, rốt cuộc anh đã nhìn ra, tiểu nha đầu này còn ghi thù chuyện anh xem thường rượu vang đỏ 8 tệ 9 của cô đây mà.
Sau khi uống nước trái cây xong, cả hai tiếp tục ăn dưa hấu.
Đang mùa dưa hấu nên quả căng mọng và ăn rất ngọt.
Lâm Hi chỉ ăn một chút rồi đẩy hết về phía Từ Vũ, Từ Vũ liền nói:
" Kha Nguyệt không thích ăn gì, chỉ ăn hoa quả là nhiều, cách hai ngày tôi lại bảo người ta gửi hoa quả bằng đường hàng không đến đây một lần, nên vẫn còn tươi mới, ngày mai sẽ đưa qua cho em một chút nhé? Có thích dâu tây và anh đào không?"
Lâm Hi cười híp mắt lại nói thích lắm:
"Anh đưa thêm dứa, xoài, tiện thể đưa thêm chút điểm tâm của Nam viên thì càng tuyệt vời!"
Cô hoàn toàn chẳng khách khí chút nào, nhưng cô càng như vậy, Từ Vi Vũ cảm thấy càng cao hứng, anh đưa tay vuốt mũi cô:
"Quỷ tham ăn."
Giọng nói dịu dàng, ánh mắt chứa đầy sự dung túng, không hiểu sao Lâm Hi bỗng cảm thấy hồi hộp, trái tim đập rộn ràng, cảm giác kỳ lạ đè nén kia lần nữa quét qua, quấy nhiễu khiến người ta hoảng loạn.
Chiều hôm sau, lão Trịnh tài xế đêm đến một thùng dâu tây, một thùng anh đào, ngoài ra còn có dứa, xoài và điểm tâm của Nam Viên, đều là những thứ cô thích ăn.
" Tối nay Từ tiên sinh có việc không tới được, cô chủ nhỏ Lâm, cô đừng để ý."
Lâm Hi thầm nhủ trong bụng, anh ta có tới hay không thì mặc kệ, tôi để ý cái gì chứ.
Cô lịch sự cảm ơn mấy câu rồi tiễn lão Trịnh về.
Người vừa đi xong, Trần Bình và Hứa Dương liền tiến lại gần, cả hai không nói gì chỉ nhìn vào thùng hoa quả mà cô chủ nhận được:
" Chị Lâm Hi, hoa quả nhiều quá, mùa này có bán anh đào sao?"
"Chị không biết." Lâm Hi nhún vai:
"Bình Bình, em lấy hai cái túi đi, nhiều như vậy chị ăn cũng không hết, em với Hứa Dương mỗi đứa lấy một ít đem về ăn đi."
" Cảm ơn chị Lâm Hi!"
Trần Bình cũng không khách sáo, đến quầy lễ tân lấy túi.
Hứa Dương giúp Lâm Hi mở từng thùng ra rồi chia đều mỗi túi một ít.
Cuối cùng cũng đựng đầy hai túi rất to.
Lão Trịnh vừa rời đi không lâu, Lâm Hi liền nhận được điện thoại của Từ Vi Vũ.
Anh giải thích buổi tối có cuộc hẹn xã giao rất quan trọng không bỏ được nên mới bảo lão Trịnh đem đồ qua.
Lâm Hi uhm một tiếng:
"Thế nào anh cũng sẽ uống rượu nữa cho xem."
Giọng điệu không phải là đang nghi vấn mà là rất chắc chắn.
Từ Vi Vũ khẽ bật cười trong điện thoại:
" Ừ, tối nay nhất định phải uống rượu."
" Tôi sẽ chú ý, sẽ không uống nhiều đâu."
Lâm Hi ngẫm nghĩ, có quỷ mới tin anh, cô bĩu môi:
"Anh nhớ ăn lót dạ trước khi uống rượu nha."
Anh