“ Thím Tào, chủ nhà bên cạnh nhà mình là người thế nào ạ? ”
Hai nhà là hàng xóm, cách nhau chừng năm mươi mét, dù không quen biết nhưng lúc ra vào vẫn có thể nhìn thấy người chứ.
Thím Tào đang ngồi lựa cần tây ở phòng khách, nghe thấy Lâm Hi nãy giờ vẫn đang im lặng lên mạng hỏi, biết cô hỏi mình lập tức lấy lại tinh thần, đằng hắng một tiếng rồi nói:
“ Là một phụ nữ trẻ khoảng ba mươi tuổi, cả ngày đều mặc váy áo rất quyến rũ, trước kia thường qua đây tìm Từ tiên sinh, chạm ghế một cái là ngồi luôn tới trưa, nhưng Từ tiên sinh không có để ý tới cô ta, cho đến giờ đều không nhìn tới, sau này người phụ nữ đó không qua nữa.
Tôi nghe người giúp việc nhà cô ta nói, hình như cô ta là tình nhân bao nuôi của một quan chức cấp cao nào đó, có điều tháng trước cô ta đã chuyển đi nơi khác, hai ngày trước tôi mới nghe người ta nói căn nhà kia muốn bán ”
Bà cũng không biết cô có ý định mua căn nhà đó, người lớn tuổi rất thích những chuyện bát quái, thím Tào còn nói rất nhiều những lời đồn đãi về người phụ nữ đó, dù sao cũng không có câu nào dễ nghe, kết luận cuối cùng chính là: không đứng đắn.
Được rồi, sau khi nghe đầy hết lỗ tai những chuyện bát quái, Lâm Hi càng không muốn mua căn nhà này, tình nhân, quan chức bao nuôi, ý đồ quyến rũ dụ dỗ Từ Vi Vũ.
Nếu dọn vào đó ở, còn không phải là tự tìm đường chết sao.
Vì vậy buổi tối khi anh trở về, anh nói tốt nhất không nên dính tới căn nhà đó, Lâm Hi chẳng chút do dự vô cùng ngoan ngoãn gật đầu khiến Từ Vi Vũ cảm thấy khá kinh ngạc:
“ Sao em không hỏi nguyên nhân? ”
Cô cười híp mắt:
“ Điều này cho thấy em tin tưởng anh đó, anh nói trứng gà nhảy ra từ cục đá, em cũng tin luôn! ”
Những lời này thật khiến người ta yêu thích, nên dù là Từ Vi Vũ bình thường rất thâm trầm lúc này cũng bật cười thành tiếng, hiện tại hai người đang ngồi ở thư phòng nhỏ trên lầu hai, thím Tào đã ngủ, anh liền đưa tay kéo cô lại, ôm vào lòng rồi hôn lên môi.
Đầu tiên là đôi môi, sau đó là hai má, mũi, mắt, trán, rồi chuyển dần xuống cổ, cuối cùng lưu luyến trên xương quai xanh, dùng sức hôn thật sâu để lại những dấu hồng hồng nổi bật trên làm da trắng nõn nà không tì vết, như hồng mai trong tuyết, trêu chọc khiến người ta run rẩy Lâm Hi chưa từng bị ai hôn như vậy, hơi thở anh nóng rực, đôi môi ẩm ướt, từng đợt cảm xúc Lan truyền đến tận cùng ngóc ngách....
Cô thật sự không thể chịu nổi loại thân mật này, Lâm Hi giơ tay đẩy anh:
“ Từ Vi Vũ, anh buông ra đi! ”
Nghe thấy sự hoảng hốt trong lời nói của cô, anh rất nghe lời không làm khó cô nữa, đôi môi rời đi, nhưng bàn tay vẫn còn lưu luyến vuốt v e khuôn mặt cô, giọng nói dịu dàng êm tai:
“ Hi Hi, anh thích em, muốn hôn em, ôm em, em không thích sao? ”
Mặt Lâm Hi nóng bừng lên, nhưng vẫn rất nghiêm túc trả lời:
“ Không phải không thích, nhưng em cảm thấy...!Chúng ta như vậy có phải tiến triển nhanh quá không? ”
Mới xác định quan hệ có mấy ngày đâu, đã hôn rồi ôm ấp vuốt v e, cướp đi nụ hôn đầu của em gái nhỏ, cô không kịp thích nghi, mặc dù cô đã rất cố gắng để điều chỉnh bản thân.
Từ Vi Vũ hôn lên trán cô:
“ Ngoan, đừng sợ, thuận theo tự nhiên là được."
Thuận theo tự nhiên......!
Khóe miệng cô giật giật, vừa mới xác lập quan hệ được một ngày, ngày hôm sau đã cướp luôn nụ hôn đầu của cô mà còn nói là thuận theo tự nhiên, tưởng cô ngốc chắc?!
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt dịu dàng, khóe miệng mỉm cười của anh, loáng thoáng bên tai còn truyền đến tiếng tim đập rộn ràng....Lâm Hi cảm thấy, cô không muốn phản bác chút nào.
Vậy thì thuận theo anh cũng tốt mà.
Sau đó, anh nói cô nghe chuyện đã điều tra được.
“ Chủ nhà ba mươi hai tuổi, tên là Tô Duyệt, là tình nhân