Hai người đi rồi, Khâu Đống Lương mới liếc mắt hỏi:
“ Tối nay, tôi với cậu có việc gì? Sao tôi không biết ”
Cảnh Bình cười cười:
“ Anh Ba, tối nay kêu thêm lão Tứ, em mời ”
Thấy hắn không muốn nói nhiều, Khâu Đống Lương lầm bầm mấy tiếng, cũng không thèm để ý nữa mà trực tiếp chuyển sang chủ đề buổi tối nên giải trí ở đâu.
Mấy ngày nữa trôi qua, bắt đầu bước vào tháng năm.
Ngày Quốc Tế Lao Động một tháng năm, là ngày lễ quốc gia, mọi người được nghỉ ba ngày.
Việc trang trí trong nhà hàng Lâm Hi ngưng một ngày, cô và Từ Vi Vũ cũng không đi đâu ra ngoài, chỉ làm tổ trong nhà giết thời gian.
Ngay cả thím Tào và lão Trịnh cũng được nghỉ ba ngày.
Thím Tào đi đi thăm cháu gái đang học đại học ở tỉnh khác, con trai và con dâu của bà năm xưa chết oan uổng, chỉ còn lại cô cháu gái và bà, hai người sống nương tựa lẫn nhau.
Cay đắng, nhọc nhằn vất vả nhiều năm, cuối cùng cũng nuôi được cháu gái khôn lớn, cũng vào đại học, không lâu nữa sẽ khổ tận cam lai.
Nếu không phải tình thế bất đắc dĩ, thì ở vào cái tuổi như bà sẽ không phải tự mình ra ngoài kiếm tiền, hẳn là phải ở nhà hưởng phúc con cháu mới phải.
Cuộc sống vốn nhiều khó khăn vất vả, Từ Vi Vũ nhân cơ hội này liền lên lớp Lâm Hi một bài học về sinh tồn xã hội.
Ba ngày này, cô tự mình vào bếp nấu cơm.
Cô cũng không trông cậy gì vào anh, trước khi đi thím Tào đã gói sẵn rất nhiều bánh bao và sủi cảo để đông lạnh trong tủ.
Rau cải cũng không thiếu, mấy ngày không ra khỏi cửa cũng không đói được.
Buổi trưa ăn sủi cảo, buổi tối cô muốn ăn lẩu, Từ Vi Vũ véo mũi cô hỏi:
“ Không phải em muốn giảm cân sao còn ăn cái này? ”
Cô nói giảm cân, thật ra vì so với bình thường cô nặng hơn hai kí, cô không phải tuýp người dễ tăng cân, vốn là hơi gầy, cao một mét sáu mươi lăm, mà chỉ nặng hơn bốn mươi kí, một chút cân nặng tăng thêm này cũng không nhìn thấy được.
Có điều con gái luôn có thói quen duy trì trọng lượng cơ thể, đột nhiên tăng thêm, nên muốn giảm lại.
Cái này gọi là yêu cái đẹp, ai cũng vậy.
Lâm Hi bĩu môi:
“ Hôm qua, em cân thử rồi, đã gầy lại như trước, bây giờ không cần giảm cân nữa ”
Còn nói:
“ Anh ngoan ngoãn đợi ở nhà, em đi mua cá viên về ”
Từ Vi Vũ không muốn cô đi ra ngoài, hai người bên nhau bình lặng qua hết một ngày, thật tốt.
“ Hôm nay mồng một tháng năm, khắp nơi đều là người, đừng đi, trong tủ lạnh có phi lê cá, có gà, có sườn, thịt bò thịt heo, còn có tôm, đồ ăn cũng không ít, thiếu cá viên cũng không sao, ứng biến một chút cũng có thể ăn lẩu.
”
Lâm Hi ăn lẩu nhất định phải ăn cá viên, cô cảm thấy nếu không có cá viên, bò viên, đậu hủ thì không thể xem như ăn lẩu được.
Nên kiên trì muốn đi ra ngoài:
“ Em đi siêu thị ngay ngoài khu nhà mình, không đi xa đâu ạ, rất nhanh sẽ về mà.
"
Từ Vi Vũ dọa cô:
“ Em không sợ đụng phải người nhà bên cạnh sao? ”
Lâm Hi tròn mắt:
“ Hôm nay, bạn đại học em kết hôn, bọn họ đều đi dự hôn lễ, lúc trưa Đồng Tuyết gửi tin nhắn cho em trên QQ, nói buổi tối còn phải uống rượu mừng ”
Từ Vi Vũ hết cách, đành phải thả cô ra cửa, có điều cô cũng nghĩ tới chuyện đó, nên để đảm bảo an toàn cô vẫn lái xe đi, khiến anh thấy vậy thật dở khóc dở cười, người không biết, còn tưởng hai người sống bên cạnh là ma quỷ gì đây!
Lâm Hi dùng tốc độ nhanh nhất đến bên ngoài khu biệt thự mua cá viên, đậu hủ, thịt vịt, tiện thể mua thêm chai tương