Không khí lại một lần nữa dường như đông cứng lại, Hình Chu cố gắng hết sức để đứng thẳng, mặc cho ánh mắt đầy áp lực của ông Lệ, cậu vẫn thẳng lưng như cũ, tựa như vừa tuyên thệ vậy.
Bàn tay đang cầm gậy của ông Lệ khẽ run, hồi lâu sau mới nói: “Tiểu Hình à, con cảm thấy chú Lệ và dì Tô đối xử với con không tốt hay sao?”
“Tốt lắm ạ…” Hình Chu trả lời theo bản năng.
Cậu không ngờ rằng ông Lệ sẽ hỏi mình câu này, chẳng cần phải nói cũng biết gia đình Lệ Thủy đối xử với cậu tốt đến nhường nào.
Bốn năm trước, chính thị trấn nhỏ nơi Lệ Thủy sinh ra đã giúp cậu lần đầu tiên trong đời cảm nhận được lòng tốt đến từ những người xa lạ, ở nơi đó, cậu đã được trải qua năm mới ấm áp nhất kể từ sau khi cha qua đời, tình cảm ấm áp ấy đến tận bây giờ mỗi khi nhớ lại vẫn thấy nóng hổi hệt như xưa, bà Lệ vừa niềm nở vừa tốt bụng, ông Lệ tuy ít nói nhưng luôn luôn chào đón cậu một cách chân thành, cả nhà họ đều tiếp đãi cậu rất thật lòng.
“Tốt ư, thật sao.
” Ông Lệ thở than hai tiếng rồi lại hỏi, “Vậy thì tại sao con lại muốn làm liên lụy đến con trai của chú?”
Hình Chu sững sờ, thật lâu sau mới lẩm bẩm: “Làm sao con có thể liên lụy đến Lệ Thủy được cơ chứ…”
Giọng cậu không lớn, giống như đang tự nói với chính mình hơn là trả lời ông Lệ.
“Con yêu anh ấy.
”
Nghe thấy câu trả lời của Hình Chu, ánh mắt ôn hòa của ông Lệ chợt trở nên nghiêm nghị, “Nó là đàn ông, lại còn là thầy của con, nếu con muốn nó ở cạnh bên mình thì đấy chính là ép buộc nó phải làm việc trái với đạo đức, nó là đứa con trai xuất sắc nhất mà chú đã dạy dỗ hết nửa đời người, vốn có thể cưới được người vợ đức hạnh, sinh một đứa con hiếu thảo và sở hữu gia đình hạnh phúc, thế mà con lại khiến cho nó chẳng còn lại gì cả, nếu như đây không phải làm liên lụy đến nó thì còn là gì được hả con.
”
Ông Lệ nói xong thì có hơi xúc động, vội đưa mu bàn tay lên che miệng ho khan mấy tiếng.
Hình Chu muốn nói tuy rằng Lệ Thủy không có được những thứ đó, nhưng Lệ Thủy lại có thể sở hữu toàn bộ tình yêu mà cậu hết lòng dành cho anh, vậy mà khi nhìn ông Lệ, một người cả đời sống nghiêm túc và đàng hoàng này, cậu lại không thể nói ra được nữa.
Là cậu sai trước, cậu có lỗi với người cha tóc bạc phơ đang đứng trước mặt mình đây, cũng có lỗi với cả nhà họ Lệ.
Lời nói của ông Lệ khiến Hình Chu chẳng thể phản bác lại, cậu gần như nghẹn lời, cái đầu đang cố gắng ngẩng thật cao của cậu sắp không thể chịu đựng nỗi nữa rồi.
Nhìn dáng vẻ cứng cỏi của Hình Chu, lại trông cậu đang cố gắng kiềm nén những giọt nước trào dâng trong đáy mắt, ông Lệ bỗng dưng thấy mềm lòng, nói cho cùng thì cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ, còn nhỏ hơn cả con gái út của ông, mà ông cũng là một người thầy, dành cả đời mình để gõ đầu trẻ, ông chưa từng gặp đứa trẻ nào lại không mắc lỗi cả, làm gì có đứa trẻ nào chưa từng phạm phải sai lầm cơ chứ?
“Tiểu Hình, hai đứa… Ai trong hai đứa là người đã bắt đầu trước?”
“Là con.
”
“Vậy nó thì sao, nó vốn cũng thích thích người khác giới à?”
Dưới ánh mắt dò xét của ông Lệ, Hình Chu không dám nói dối, cậu lắc đầu.
Khi ông Lệ biết rằng Hình Chu thích Lệ Thủy trước, và con trai ông vốn không hề nhiễm thói hư tật xấu này, ông mới chợt thở phào, biểu cảm cũng dịu lại.
“Chú Lệ từ trước tới nay chưa từng nghe nói đàn ông cũng có thể thích nhau, huống hồ đó lại chính là con trai của chú, cháu có thể coi như là người đã giúp cho chú Lệ được mở mang tầm mắt đấy.
” Ông Lệ đưa tay vỗ vai Hình Chu, “Linh Linh nói với chú rằng đây là một căn bệnh, nhưng chú không muốn nói về con trai mình và học trò cưng của nó như thế, tuy nhiên suy cho cùng thì đây vẫn là sai lầm, hai đứa còn quá trẻ, mà cuộc đời thì dài lắm, không thể làm lỡ đời nhau được, chú Lệ hy vọng con có thể nhận thức được sai lầm của mình mà kịp thời sửa chữa, còn với thầy Lệ của con, chú sẽ dạy lại cho nó hiểu sau.
”
“Chú Lệ, con không sai, mà Lệ Thủy cũng không, chúng con chưa từng làm điều gì sai trái cả, cũng chẳng hề làm lỡ đời nhau, chúng con yêu nhau thật lòng mà, thế thì có lỗi gì kia chứ?” Hình Chu nắm lấy cánh tay của ông Lệ, “Chú Lệ, con cầu xin chú, hãy thấu hiểu cho chúng con có được hay không?”
Hình Chu tha thiết nhìn ông Lệ, trong ánh mắt tràn đầy sự cầu xin, mà ông Lệ thì chỉ biết lắc đầu.
Nhìn thấy sự khó hiểu và phản đối trên gương mặt của ông Lệ, Hình Chu vô cùng sốt ruột, gần như sắp quỳ xuống đến nơi rồi, cậu bỗng nhận ra dù cho cậu có nghĩ rằng chuyện mình làm hợp lý đến đâu đi chăng nữa thì khi nói ra trước mặt ông Lệ, tất cả đều sẽ trở nên vô lý, cậu bắt đầu tự hỏi bản thân mình rằng: Trong trận chiến này, cái gọi là tình yêu có thực sự trở thành vũ khí lợi hại nhất của cậu hay không?
Hơn nữa, có một sự thật vẫn đang hiển hiện ở ngay trước mắt Hình Chu rằng: Nếu như không có cậu, Lệ Thủy đã có thể sống một cuộc đời tốt đẹp theo như lời cha anh đã nói.
Đây là sự thật không thể chối cãi, chính cậu là người đã bẻ cong quỹ đạo cuộc đời của Lệ Thủy, dẫn dắt anh đến con đường mà cậu biết rõ là sẽ không thể nhìn thấy ánh sáng này.
Ông Lệ thở dài, “Tiểu Hình à, để chú nói cho con nghe điều này nhé, con cũng biết rằng sức khỏe dì Tô của con không được tốt đúng chứ.
”
Hình Chu gật đầu, cậu biết chứ, lần trước khi bà Lệ đến thành phố A để thăm Lệ Thủy, trông bà già đi rất nhiều, đi lại cũng cực kỳ khó khăn, cha mẹ của Lệ Thủy đều đã già hết cả rồi, hai người họ đều đang rất