An Phong ngập ngừng hỏi: “Nhưng Thượng Lâm đã ép cô đến mức nhảy lầu, cô vẫn yêu anh ta sao?”
Mạc Gia Kỳ chậm rãi gật đầu: “Chúng tôi có hiểu lầm với nhau, hiện tại đã giải quyết ổn thỏa.”
Hắn đột nhiên hiểu ra một chuyện, người cô nhìn thấy đầu tiên không phải chính bản thân hắn mà là Thượng Lâm.
Nghĩ như thế liền thấy bản thân không xứng đáng nói thích người khác, ngay cả cơ hội ghi điểm còn làm không được.
“Sao thế?” Mạc Gia Kỳ nhỏ giọng hỏi “Giữa chúng ta không thể giữ tình bạn này sao?”
An Phong gượng cười: “Được, tôi đã nói chỉ cần cô muốn, tất cả đều được.”
Ông bà Mạc từ khi biết tin cô tỉnh dậy đã khóc mấy ngày liền, cô nghe nói thời gian cô nằm viện Thẩm Mị chẳng dám gặp mặt Túy Liên, bà ta trở thành một con người hoàn toàn khác, đúng như kiểu tâm thần phân liệt ngay cả An quản gia cũng phải đổ mồ hôi lạnh.
Mạc Gia Uy mức độ còn khủng khiếp hơn khiến nửa cái công ty thôi việc, Thẩm Vũ sớm đã đến chỗ Thẩm Mị phát triển, Thẩm Cửu cũng âm thành rút về phát triển thương hiệu kem của mình.
Trước mặt hai người bọn họ cô còn cảm thấy sợ huống chi là người xung quanh.
Mạc Gia Kỳ có hơi nghi hoặc, ông bà Mạc ở thế giới kia, có phải trở nên như vậy không?
“Con nếu cảm thấy chúng ta không xứng làm ba mẹ, có thể nói một lời rồi rời đi.
Đừng đi tìm cái chết có được không?” Mạc Gia Uy âm trầm hỏi.
“Con suy nghĩ chưa thông, đã làm hai người lo lắng.” Cô chớp mắt hỏi “Có cần dạy dỗ con một lúc không, hay là đánh cũng được.”
Ông ta thở một hơi rồi nói: “Ta chưa từng đánh, con cũng biết mà?”
Túy Liên nhìn cô với đôi mắt oán hận, làm cô có hơi sợ.
Bà ta như một người mẹ trách con gái làm sai, cô thực sự đã chọc bà ta giận rồi.
“Người đừng như vậy nữa mà, con biết sai rồi.”
Bà ta nhìn thấy cảnh tượng của cô ở đài phun nước, ngày ngày giờ giờ đều không thể quên, đều nhớ đến lúc cô muốn tìm đường chết.
Bà ta nhớ lại khoảnh khắc ôm Mạc Gia Kỳ chạy ra khỏi đám lửa đang cháy dữ dội, như mới ngày hôm qua.
Khoảnh khắc chờ cô trước phòng cấp cứu, ân hận biết bao nhiêu?
Túy Liên ôm cô khóc nức nở: “Đừng làm chuyện gì dại dột nữa, xem như ta cầu xin con có được không? Sau này có đứng nhìn ta chết cũng mong con hãy đứng im, đừng làm gì hết, con hứa đi.”
Cô chỉ biết ôm lấy bà ta, im lặng.
Lời hứa này thật sự cô làm không được, nếu như đổi lại là cô đứng nhìn bọn họ chọn cách kết thúc sinh mạng có lẽ là một nỗi dằn vặt theo đến suốt cuộc đời.
Đối với Doãn Hiếu mà nói, hắn đã hạ quyết tâm bao nhiêu lần?
Ngày ngày tập vật lý trị liệu, ba tháng sau Mạc Gia Kỳ đã có thể đi đứng bình thường.
Cô biết được tin tức bản thân tự sát làm Hạ Minh Tây ám ảnh trong lòng, không thể nào tiếp tục thiết kế váy cưới.
Phải này nỉ rất nhiều, mới có thể thấy lại được những thiết kế tỏa sáng của nhà thiết kế Hạ.
Yên Hải Bình trong lúc cô nằm ở bệnh viện tần suất đến thăm cũng rất nhiều, chỉ cần cậu nhóc nghỉ học sẽ đến đọc sách cho cô nghe.
Nhưng chỉ dùng ngôn ngữ của nước ngoài để đọc, hoàn toàn nghe không hiểu.
Cô cùng với cậu nhóc tiếp tục công việc mẫu ảnh của mình.
Thay vì một chú rể hoàn hảo, Hạ Minh Tây lại muốn một cậu nhóc khoác vest, đứng bên cạnh.
Những bức ảnh chụp từ lúc trước đến hiện tại đều tung ra một lần, mạng xã hội qua mấy tuần chưa giảm nhiệt.
Yên Hải Bình trở thành cái tên được cả trường hướng đến, có vẻ cậu nhóc chưa thích ứng kịp.
Nhưng mỗi lần gặp lại, chiều cao của cậu nhóc lại thay đổi một cách đáng kể, cao hơn Yên Xích là một điều có thể chắc chắn trong tương lai.
Thượng Lâm muốn giao quyền quản lý công ty lại, Mạc Gia Kỳ nhất quyết từ chối.
Bởi vì cô học hành không đàng hoàng, tốt nghiệp một phần cũng nhờ Yên Xích đóng dấu vào chuyến thực tập không lấy một ngày có mặt.
Anh liền chia số cổ phiếu hiện có cho Mạc Gia Kỳ, giành một ghế trong hội đồng cổ đông.
Ngày hôm nay cô cùng đi đến nhà anh, lấy lại công bằng cho Thượng Lâm.
Vừa gặp cô đã cuối người chín mươi độ: “Chú Thượng, đã lâu không gặp.”
Thượng Dao lập tức xua tay: “Đứng lên mau, người chưa khỏe còn làm gì thế hả?”
Mạc Gia Kỳ cười vui vẻ: “Con còn trẻ, xương cốt vẫn có thể lành lại.”
Ông ấy nghe cô nói thì sợ hãi không thôi, liên tục khuyên ngăn: “Thượng Lâm có làm sai, con cứ lấy dao ta tặng lụi cho nó một nhát, đã dặn trước như vậy rồi sao con còn hành động dại dột.”
“Chú đừng trách anh ấy, chuyện hoàn toàn không phải lỗi của Thượng Lâm.” Mạc Gia Kỳ tiếp tục nói “Chủ yếu là do con mà thôi, hiện tại đã nghĩ thông suốt.”
Thượng Dao tức giận nói: “Con đừng bênh vực nó nữa.”
Thượng Thiên Thiên nắm tay dẫn cô vào nhà: “Thân thể chị chưa tốt, đừng đứng lâu như vậy.”
Con bé nhìn đến Thượng Lâm rồi nói: “Ba thực sự đang cân nhắc chuyện từ mặt anh trai, thật đấy!”
Thượng Lâm khẽ nói: “Em còn không chịu lấy anh, ba thực sự sẽ đuổi anh ra khỏi nhà.”
“Đồng ý! Đồng Ý!” Cô nhìn sang chỗ Thượng Dao tiếp tục nói “Chú Thượng đừng đuổi anh ấy đi, cả hai đã suy nghĩ đến chuyện sinh mấy đứa con luôn rồi.”
Con bé nghe được lời này liền cười hí hửng, trong nhà đặc biệt trong phòng của Thiên Thiên treo đầy hình ảnh của Mạc Gia Kỳ, con bé là một trong những fan hâm mộ Tiểu Gia.
Thượng Dao nghe được thì bày ra vẻ mặt yên tâm, quay sang Thượng Lâm: “Con mau đi nấu bữa trưa, dùng bữa rồi muốn đi đâu thì đi.”
Mạc Gia Kỳ mắt thấy anh rời khỏi ghế, cô cũng muốn đi theo lại bị hai người níu chân.
Cho dù đau xót cũng chẳng thể làm được gì, đành để anh một mình loay hoay