Bạch Hàn Mặc nói phải cho Đinh Ngưng Điệp danh phận, Đinh Diên lập tức ly hôn.
Lão vừa ly hôn xong, thì thằng ranh Bạch Hàn Mặc lại muốn lão tìm vợ cũ đưa tới trước mặt nó.
Cái mả bố mày, lão biết tdn được giờ bà ta chui rúc xó xỉnh nào!
Sớm không tới, muộn không tới, giờ mới đến hỏi, lão a cay chim cú mà đóe làm được gì.
Mấy kẻ quyền cao chức trọng như Bạch Hàn Mặc làm việc dựa hết vào cảm xúc à, cmn còn khó hầu hạ hơn cả hoàng đế.
Cơn nghẹn của Bạch Hàn Mặc không có cách nào phát tiết ra được, đen mặt, phải nhờ có Đinh Ngưng Điệp ở giữa ngắt ngang mới khiến sắc mặt hắn tốt hơn một chút.
“Chuyện này không thể bỏ qua đơn giản thế được, không kẻ nào làm bị thương người của tôi còn có thể sung sướng chạy thoát như vậy.” Bạch Hàn Mặc âu yếm nói với Đinh Ngưng Điệp.
Đinh Ngưng Điệp kéo tay Bạch Hàn Mặc, dựa đầu vào ngực hắn nói: “Đừng vậy mà, gặp được anh là đã rất tốt rồi.”
“Dù em có mềm lòng không để ý, thì chuyện hai kẻ kia đã làm với em sao anh có thể quên được.” Bạch Hàn Mặc nhìn xe lăn: “Chính vì bọn họ mà em phải ngồi xe lăn thế này.”
Đinh Ngưng Điệp thấy Bạch Hàn Mặc nhìn chân của mình, lập tức thấy chân mình nóng rát.
“Có phải anh ghét bỏ em rồi không?” Đinh Ngưng Điệp đáng thương nhìn Bạch Hàn Mặc, mắt lại ầng ậng nước.
Giống như cún con bị vứt bỏ.
Khiến người nhìn đau đớn quặn lòng.
Bạch Hàn Mặc ôm Đinh Ngưng Điệp: “Cả đời này anh chỉ cần mỗi mình em.”
Trong mắt Đinh Ngưng Điệp hiện lên hơi nước nhạt nhòa, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười, vừa khóc vừa cười, tựa như một đóa hoa đẹp đẽ hứng sương sớm, rất động lòng người.
Bạch Hàn Mặc giật mình, bế ngang Đinh Ngưng Điệp lên.
Mặt Đinh Ngưng Điệp đỏ ửng, vòng tay ôm cổ Bạch Hàn Mặc, vùi mặt vào lồng ngực hắn không dám nhìn ai: “Ở đây nhiều người lắm.”
“Sợ cái gì?” Bạch Hàn Mặc lại gần bên tai Đinh Ngưng Điệp cười, thầm thì: “Chẳng phải chuyện quen cửa quen nẻo hay sao, còn sợ gì chứ.”
Bạch Hàn Mặc cười tà mị, làm trò trước mặt cha vợ, lại còn bế con gái người ta ngang nhiên đi lên lầu.
Những chuyện không thể miêu tả phát sinh sau đó, có thể dễ dàng tưởng tượng ra được.
Đinh Diên:……
Móa, chúng mày định đóng pỏn trong nhà tao đó phỏng?
Cảm thấy không khỏe tí nào.
Có vẻ Bạch Hàn Mặc sẽ không bỏ qua cho vợ cũ của ông.
Đinh Diên kêu người đi tìm hai mẹ con Ninh Thư.
Qua một đoạn thời gian, Bạch Hàn Mặc tổ chức một buổi lễ hoành tráng để cầu hôn Đinh Ngưng Điệp.
Hơn nữa còn phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình, quả thực sấm dậy đất bằng.
Ninh Thư vừa nấu thuốc trị bỏng, vừa xem buổi lễ long trọng trên ti vi.
Cứ phải tọng thính của mấy người vào mồm người khác mới chịu à?
Ninh Thư đậy nắp nồi thuốc ổn thỏa, mở máy tính lên.
Không chỉ phát sóng trực tiếp trên TV, ngay cả trên mạng cũng khí thế ngất trời.
Đã bắt đầu có người dò hỏi thân phận của Đinh Ngưng Điệp.
Giang cư mận là một thế lực rất đông và nguy hiểm, ngay cả tin đồn lúc trước của Quý Lộ cũng bị đào ra.
Thân phận của Đinh Ngưng Điệp bị lột trần, là con gái của nữ minh tinh Quý Lộ, con gái của bồ nhí.
Sau đó, toàn bộ gia cảnh của Đinh Ngưng Điệp bị đào tung lên, kéo theo cả thân phận của Ninh Thư cũng bị bới ra.
Bạch Hàn Mặc vốn là vị hôn phu của Đinh Tuyết Tình, lại bị Đinh Ngưng Điệp đoạt mất.
Đinh Ngưng Điệp luôn tỏ vẻ mình là một đóa hoa trắng tinh khiết, khiến nữ giới trông thấy là chướng mắt, con gái của bồ nhí, còn dám giựt chồng của chị gái.
Quả là máy bay tiêm kích trong đám ‘tiểu bạch hoa’.
Các phu nhân tiểu thư giới thượng lưu đều không thích Đinh Ngưng Điệp.
Các phu nhân không thích chồng mình mang về một đứa con rơi, các tiểu thư càng không thích có người chị em giựt đàn ông của mình.
Nhất thời danh tiếng Đinh Ngưng Điệp thối không ngửi được.
Đương nhiên không ít phụ nữ hâm mộ ghen tị oán hận Đinh Ngưng Điệp.
Bạch Hàn Mặc là ai?
Là gã đàn ông cực phẩm, có quyền, có tiền, có sắc đấy.
Rất nhiều phụ nữ muốn nhào vào lồng ngực Bạch Hàn Mặc.
Ninh Thư click chuột, hiệu quả cô muốn đây rồi, dù mẹ Đinh đã ly hôn với Đinh Diên thì sao chứ?
Đứa con gái do ngoại tình mà có mặt trên đời, không biết xấu hổ lại còn ngang nhiên tranh đoạt, cướp đi vị hôn phu của chị gái, những chuyện này đều có chứng cứ vô cùng xác thực.
Cho nên á, rảnh rỗi không có việc gì làm thì ở nhà mà quấn lấy nhau chứ phát sóng lên mạng làm gì.
Còn dám thể hiện cho quần chúng xem, TV và Internet đồng bộ phát sóng trực tiếp, ai thích xem thì xem không thích xem thì cũng phải xem, ai bảo người ta có tiền có quyền cơ chứ.
Như muốn để cả thế giới phải biết hai đứa bây yêu nhau ấy.
Gòy xong, giờ thì ngay tới cả người lạ qua đường cũng biết Đinh Ngưng Điệp làm người thế nào.
Cho chúng mày
làm màu này!
Chậc chậc chậc……
Ninh Thư ngửi mùi trong ấm thuốc, bắt đầu cho thêm dược liệu.
Đây là đồ chế riêng cho Liên Mẫn, vết sẹo của cô ấy rất nghiêm trọng, phải thêm dược tính mạnh hơn.
Mấy ngày sau, Ninh Thư đưa thuốc đã làm xong cho Liên Mẫn.
Mối làm ăn này, Ninh Thư quyết định kéo thêm vài người nhập bọn.
Ninh Thư đến nhà họ Liên, lúc này thái độ của Liên Mẫn với Ninh Thư đã hòa nhã hơn nhiều.
Ninh Thư đưa cao trị phỏng cho Liên Mẫn, Liên Mẫn nhận lấy, hỏi: “Tìm tôi có chuyện gì, tôi không tin cô chỉ tới đưa thuốc thôi đâu.”
Ninh Thư cười he he: “Tôi tới đưa thuốc cho cô thật mà.”
“Thôi đi, thuốc cao lúc trước mẹ tôi dùng thấy rất tốt, cô còn không?”
“Khí sắc dạo gần đây của mẹ tôi khá hơn nhiều, không ít người đến hỏi thăm mẹ tôi, xem ra về sau cô không phải lo nguồn tiêu thụ nữa rồi.” Liên Mẫn nói.
Ninh Thư nở nụ cười: “Còn thì còn, nhưng nguyên liệu khó kiếm, không làm số lượng lớn được.”
“Liên Mẫn.”
“Hở……” Liên Mẫn nhìn về phía Ninh Thư.
“Muốn đầu tư không, chuyện làm ăn này chúng ta cùng chung vui.”
Liên Mẫn nhìn Ninh Thư: “Thế mà nói cô chỉ tới đưa thuốc.”
“Cũng được, thế cần đầu tư bao nhiêu?” Liên Mẫn không quan tâm lắm, tiền đối với tài phiệt chỉ là một chuỗi số.
“Ngon, thế tôi đưa cô 10% cổ phần nhé.” Ninh Thư cười tủm tỉm nói.
Lúc này, mẹ Liên Mẫn trở về nhà, Liên Mẫn giới thiệu mẹ mình với Ninh Thư: “Thuốc cao mẹ uống là do cô ấy làm, giờ đang kêu gọi hùn vốn khắp nơi, mẹ muốn tham gia đầu tư không?”
Ninh Thư:……
Lời này cũng quá thẳng thắn rồi.
Có thể mềm mỏng chút được không?
Mẹ Liên Mẫn lập tức kéo tay Ninh Thư: “Chuyện của hai mẹ con cháu bác đã nghe rồi, hành động của nhà họ Bạch kia thực sự quá ức hiếp người khác.”
Ninh Thư:……
Sao lại bẻ lái sang chuyện này rồi?
“Bọn họ thật lòng yêu nhau, cháu thành toàn cho bọn họ.” Ninh Thư thánh thiện nói.
Mẹ Liên Mẫn còn muốn nói gì đó, nhưng Liên Mẫn kéo mẹ cô ấy lại: “Con đang hỏi mẹ có muốn đầu tư không mà.”
“Đầu tư, phải làm thêm nhiều thứ có thể chăm sóc sắc đẹp ấy, gần đây mấy triệu chứng thời tiền mãn kinh của mẹ đỡ hẳn, có rất nhiều người tới hỏi mẹ đó.”
Liên Mẫn lập tức rút chi phiếu ký mở một tờ cho Ninh Thư.
Ninh Thư yên lặng đếm số không viết bên trên, tận vài số.
Hào phóng quá ~~~
Ninh Thư toe toét nhận lấy chi phiếu của Liên Mẫn.
Chừng này tiền có thể mở một cửa hàng nhỏ để tiện nhận đơn đặt hàng roài.
Sản phẩm của cô đánh vào phân khúc khách hàng cao cấp, định hướng theo dòng luxury.
Vật ít mới quý.
Ninh Thư vừa rời khỏi nhà họ Liên thì nhận được cuộc gọi của Đinh Diên.
Trong điện thoại, Đinh Diên nói muốn kết hôn với Quý Lộ, kêu Ninh Thư tới tham dự hôn lễ.
Ninh Thư nói thẳng, ba vui là được, con không tham gia hôn lễ đâu.
Ninh Thư cảm thấy cạn kiệt lời với thằng cha này, bà mợ nó lão muốn kết hôn với tình nhân, giờ còn bắt vợ cũ và con gái phải tham gia hôn lễ.
Trong não Đinh Diên chứa cái qq gì vậy?
Ninh Thư cúp máy, về nhà kể chuyện này cho mẹ Đinh nghe.
Mẹ Đinh biết Đinh Diên muốn kết hôn, người kết hôn là Quý Lộ, nhưng không có phản ứng gì.
“Chắc là vì Đinh Ngưng Điệp, khoảng thời gian trước Đinh Ngưng Điệp bị người ta mắng thành như vậy, giờ ba kết hôn với Quý Lộ đoán chừng là để bịt miệng người ngoài.”
Mẹ Đinh lắc đầu: “Ba con quá hèn, con coi ông ta kìa, sống hèn hạ vậy thì cuộc đời ông ta còn có ý nghĩa gì chứ?”