Nhờ chính quyền giúp đỡ, văn phòng làm việc của Ninh Thư dần dần đi vào quỹ đạo, dần có chỗ đứng ổn định ở thành phố T.
Đây chính là sự khác biệt giữa một mình làm việc và có người nâng đỡ, người giúp đỡ Ninh Thư cũng không phải chỉ có một.
Ninh Thư miễn phí không ít những vụ đi kiện, nhưng văn phòng luật sư vẫn có lợi nhuận.
Ninh Thư bây giờ chính là người mà chính phủ đẩy ra đối mặt với những quần chúng nhân dân cần sự giúp đỡ của pháp luật, chỉ cần không chạm vào giới hạn, trụ sở làm việc của Ninh Thư sẽ dần dần trở nên lớn mạnh.
Bây giờ Ninh Thư đã có thể tham dự một vài yến tiệc cấp cao, nói chính xác hơn là địa vị xã hội của cô đang dần dần được nâng cao.
Ninh Thư cảm nhận được, cho dù là nhiệm vụ cuối cùng chưa hoàn thành, nhưng cũng thay nguyên chủ phản công để có được một cuộc đời tốt đẹp hơn, là một người ngang hàng với Sở Tiêu Nhiên.
Trong lòng Ninh Thư cảm thấy rất sung sướng.
Tham gia yến tiệc, Ninh Thư thỉnh thoảng sẽ gặp Sở Tiêu Nhiên, lúc Sở Tiêu Nhiên nhìn thấy Ninh Thư, có chút kỳ quặc: "Anh cũng thật biết mua danh cầu lợi, lại còn trở thành nhà từ thiện nữa."
Trên mặt Ninh Thư nở nụ cười: "Cho dù tôi có mua danh cầu lợi, nhưng tôi cũng đã làm rồi."
Sở Tiêu Nhiên tính tình kiêu ngạo, ánh mắt giao với ánh mắt của Ninh Thư, vầng trán hung ác của hắn hiện lên ý cười: "Anh quả là một người thú vị."
"Anh cũng rất thú vị." Ninh Thư cầm ly rượu vang, cụng ly với Sở Tiêu Nhiên một cái: "Mời anh một ly."
Con ngươi Sở Tiêu Nhiên co lại, ngửa đầu uống cạn ly rượu vang, cúi đầu xuống nhìn ly rượu trong tay, Sở Tiêu Nhiên có chút kiêng nể người đàn ông này, hắn chỉ ra tay một cái, đã bị người ta cảnh cáo rồi, tên này có xuất thân như thế nào?
Trên mặt Sở Tiêu Nhiên nở nụ cười, nói với Ninh Thư: "Sau này chúng ta có thể hợp tác với nhau."
"Chắc chắn sẽ có cơ hội hợp tác rồi." Ninh Thư gật đầu khẳng định nói.
Sở Tiêu Nhiên liếc nhìn Ninh Thư rồi xoay người đi, Ninh Thư lạnh nhạt nhìn theo bóng lưng Sở Tiêu Nhiên.
Trong lòng Sở Tiêu Nhiên và Ninh Thư đều hiểu, giữa bọn họ có thù sâu oán nặng, ngoài mặt thì khách khí lễ độ, nhưng trong lòng chỉ muốn làm cho đối phương sụp đổ, khiến đối phương không ngóc đầu lên được.
Sở Tiêu Nhiên cậy vào quyền thế của mình để cưỡng đoạt lừa gạt, không có vốn để cưỡng đoạt, để coi hắn làm thế nào.
Chuyện lần trước bọn côn đồ đến đập phá, là do Sở Tiêu Nhiên đối phó với Ninh Thư, Ninh Thư cũng có cách ứng phó lại Sở Tiêu Nhiên, lần này Ninh Thư làm luật sư dự thính của Chi cục thuế, cùng nhân viên kiểm thuế của Chi cục thuế đến công ty của Sở Tiêu Nhiên kiểm toán.
Công ty của Sở Tiêu Nhiên rất lớn, vẫn đứng top đầu ở thành phố T, thậm chí vì muốn thể hiện ra là Sở Tiêu Nhiên rất trâu bò, thậm chí còn nói là hắn nắm giữ kinh tế của thành phố T, dậm chân một cái, kinh tế thành phố T sẽ trở nên rối ren không ổn định.
Ở thành phố T không ai có thể địch nổi, ai nấy đều quỳ sụp trước ống quần của Sở Tiêu Nhiên trong chuyện làm ăn, như con chó vẫy đuôi mừng chủ, như thể Sở Tiêu Nhiên cho ăn, những người kinh doanh này mới có cơm ăn.
Trâu bò chả khác gì trời.
Đối với việc này, Ninh Thư chỉ cười nhạt.
Ninh Thư ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao vút tầng mây, xoa xoa cổ, tòa nhà này đáng giá bao nhiêu tiền nhỉ.
Ninh Thư theo nhân viên kiểm toán đi vào trong công ty Sở Tiêu Nhiên, Sở Tiêu Nhiên không xuất hiện, mà để cho thư ký của mình tiếp đón nhân viên kiểm toán.
Công ty lớn như công ty của Sở Tiêu Nhiên, phòng tài vụ có rất nhiều người, phòng tài vụ làm rất tốt, cho dù có lộ ra cái gì, thì cũng là cố ý để nhân viên kiểm toán tra ra, giao ra một chút phạt tiền, tất cả mọi người liền ậm ờ cho qua.
Ninh Thư ngồi bên cạnh, nhìn những nhân viên kiểm toán này, lần này kiểm tra rất kỹ, thái độ so với trước không hề giống nhau, rất tích cực.
Nếu có hạng mục nào không đúng, nhân viên kiểm toán sẽ hỏi cho ra ngọn ngành, thư ký của Sở Tiêu Nhiên thấy gì đó không đúng lắm, công ty Sở gia vẫn luôn nộp thuế nhà giàu, theo thông lệ kiểm toán, những chỗ sai sót nhỏ chẳng qua là để cho nhân viên kiểm toán có một chút lợi ích mà thôi.
Nhưng bây giờ lại tích cực như thế, thư ký của Sở Tiêu Nhiên lập tức thông báo cho Sở Tiêu Nhiên, chuyện như thế này phải để cho Sở Tiêu Nhiên tới xử lý.
Lúc Sở Tiêu Nhiên đến, nhìn thấy Ninh Thư không chút lo lắng ngồi ở trên ghế sofa uống cà phê, Sở Tiêu Nhiên lướt mắt nhìn các nhân
viên kiểm toán, đi tới ngồi đối diện với Ninh Thư, nhướng mày nói: "Luật sư Từ không chỉ làm luật sư, còn làm cả kế toán nữa sao?"
"Không dễ gì lăn lộn trong cái xã hội này, thêm một tài nghệ thêm một miếng cơm ăn." Ninh Thư nhấp một ngụm cà phê nói.
Sở Tiêu Nhiên híp mắt lại nhìn Ninh Thư, khẽ nhếch khóe miệng, không đếm xỉa tới, cười như không cười, khiến người ta nhìn không ra trong lòng hắn đang nghĩ cái gì.
Có điều Ninh Thư biết, trong lòng hắn chắc chắn đang nghĩ làm sao để giết chết con bọ chó đang nhảy nhót như mình đây mà.
Ninh Thư còn nghi ngờ Sở Tiêu Nhiên có liên quan đến xã hội đen, trong tay có một bang anh em, khiêu chiến với luật pháp quốc gia, những thứ này nhìn có vẻ là chuyện nhỏ, nhưng có lẽ sẽ trở thành thứ cuối cùng giết chết hắn.
Cuối cùng nhân viên kiểm thuế tìm được một lỗ hổng, nhân viên phòng tài vụ không có cách nào để giải thích lỗ hổng này, Ninh Thư lập tức nói: "Tổng giám đốc Sở, mời giải thích một chút, nếu không anh đây chính là trốn thuế đấy."
Sở Tiêu Nhiên nhìn Ninh Thư, giọng tên này là cười trên nỗi đau của người khác không chút che giấu đây mà, trong mắt Sở Tiêu Nhiên lóe lên một sát khí ác liệt, lạnh nhạt nói với phía nhân viên kiểm thuế: "Chuyện này tôi sẽ tới Chi cục thuế để nói cho rõ ràng, mọi người có thể đi được rồi."
Ninh Thư lấy ra một tờ đơn khởi tố: "Tổng giám đốc Sở vẫn nên giải thích một chút đi, nếu không anh sẽ bị khởi tố vì tội trốn thuế, lên toà án không được hay cho lắm."
Sở Tiêu Nhiên cười lạnh một tiếng: "Chuyện này anh đã có chuẩn bị từ trước rồi, nhằm vào tôi mà đến sao?"
"Xem anh nói kìa, tôi là luật sư, làm việc như thế này nhất định phải chu toàn." Ninh Thư cười híp mắt nói.
Sở Tiêu Nhiên nhìn Ninh Thư chằm chằm, đột nhiên lộ ra một nụ cười, nụ cười này không hề có độ ấm, mang theo sự lạnh lẽo đầy sát ý đập vào mặt Ninh Thư: "Anh quả là không tệ, trước đây tôi thực sự đã nhìn lầm anh rồi."
"Cảm ơn đã quá khen, anh cũng không tệ." Mặt Ninh Thư không biến sắc nói.
Cuối cùng Sở Tiêu Nhiên bị phạt vì không thể giải thích nên bị phạt tài chính gấp năm lần tiền vốn, mặc dù đối với Sở Tiêu Nhiên mà nói chẳng khác gì cơn mưa bụi, nhưng Sở Tiêu Nhiên cảm giác mình đã bị người khác mạo phạm.
Kỳ thực có một số mục sổ sách không rõ ràng lắm, trước kia là không so đo tính toán, nhưng tích cực hơn một chút sẽ khiến cho Sở Tiêu Nhiên nuốt không trôi.
Công ty Sở Tiêu Nhiên lũng đoạn rất nhiều ngành nghề, rất nhiều công ty cũng chỉ là đứng sau Sở Tiêu Nhiên nhặt gặm những mẩu xương còn lại ăn.
Vì vậy quyền lực của Sở Tiêu Nhiên ở thành phố T rất lớn.
Ninh Thư cất đơn khởi tố đi, định đi, Sở Tiêu Nhiên gọi Ninh Thư lại: "Luật sư Từ, cuối tuần này sinh nhật bạn gái tôi, Hiểu Mạn muốn tổ chức một buổi yến tiệc, anh cũng tới nhé."
Ha ha, còn dùng Hạ Hiểu Mạn tới đả kích tôi nữa, đối với Ninh Thư mà nói, Hạ Hiểu Mạn chẳng qua chỉ là một người xa lạ, hơn nữa còn là một người lạ khiến cô rất ghét.
Dù cho Hạ Hiểu Mạn có chết ở trước mặt cô, Ninh Thư cũng sẽ không chớp mắt, muốn dùng Hạ Hiểu Mạn để đả kích cô, Ninh Thư ra vẻ, trong người bà đây là một cô gái nha, không thích nữ nhân.
Ninh Thư lạnh nhạt nói: "Cuối tuần tôi còn có hẹn, yến tiệc của bạn gái anh tôi không đi được."
Sở Tiêu Nhiên nói: "Nghe nói anh và Hiểu Mạn là bạn bè đã quen biết nhiều năm, sinh nhật của cô ấy anh nên đi chứ, tôi và Hiểu Mạn đều rất hoan nghênh anh tới."
Ninh Thư điều tra ký ức, trong trí nhớ của Từ Văn Lãng, sinh nhật của Hạ Hiểu Mạn còn tận hơn một tháng, sao đã tổ chức sinh nhật sớm vậy?
Chỉ sợ đây là ý muốn nhất thời của Sở Tiêu Nhiên, cố ý đâm vào trái tim cô