Ninh Thư nói với 2333: “Ta muốn biết tình hình của Đào Cầm sau này ra sao.”
“Được thôi.” 2333 trả lời, trước mặt Ninh Thư xuất hiện một màn hình.
Ninh Thư nhìn thấy Đào Cầm được thừa kế chức chưởng môn của Mao Sơn tông, trong đạo quán bây giờ có rất nhiều trẻ con, cuộc sống vẫn rất khổ cực, Đào Cầm và một số đứa trẻ lớn tuổi hơn một chút, đều biết đi bắt quỷ làm lễ.
Đạo quan được sang sửa lại, tượng Tam Thanh và tượng sư tổ cũng được dát vàng, thỉnh thoảng có vài người dân trong thôn đến đạo quán để thắp nhang.
Họ đến đều góp một ít tiền nhang đèn, có còn hơn không, mọi thu nhập đều đến từ việc trừ tà.
Dù sao thì cả đời này Đào Cầm đều phải dựa vào công việc trừ tà bắt quỷ, sau đó lưu truyền pháp thuật của Mao Sơn cho đời sau.
Mỗi người đều có cách sống của riêng mình, Đào Cầm đã được ông trời định sẵn công việc phải giao tiếp với ma quỷ.
Đào Cầm cũng không muốn kết hôn, rất ít người có thể chấp nhận được việc người vợ của mình ngày ngày đi bắt quỷ trừ tà, thần thần quỷ quỷ.
Nhiệm vụ này xem ra đã nghịch tập thành công, Ninh Thư cũng yên tâm trong lòng.
Ninh Thư rút một quyển bí tịch ra xem, ghi nhớ khẩu quyết công pháp, lưu trong đầu của mình là an toàn nhất.
Sau khi đã nhớ hết khẩu quyết, Ninh Thư đặt sách vào giá, mở hệ thống rồi vào cửa hàng, cô muốn đổi Tích Cốc đan, nước và dược phẩn, thuốc giải độc.
Cho dù ở thế giới nào, thì những thứ này đều là những thứ tất yếu để có thể sinh tồn.
Sau khi đã đổi xong, Ninh Thư nói với 2333: “Xem người ủy thác nhiệm vụ tiếp theo là ai.”
“Được thôi.”
Trong không gian xuất hiện một nữ nhân, người này tuổi tác cũng tầm bốn mươi tuổi, trên người mặc một bộ quần áo công sở, tướng mạo xinh đẹp, khí chất sắc bén.
Vừa nhìn có thể đoán ra là phụ nữ thành đạt.
Nữ nhân này nhìn Ninh Thư rồi trực tiếp nói: “Hãy thay tôi nghịch tập, tôi sẽ trả cho cô một nửa lực linh hồn, đó là cái giá cao nhất tôi có thể trả, nó là con gái của tôi, tôi không xuống tay được, tùy cô xử lý, cô thấy giao dịch này thế nào.”
Thật là mạnh mẽ!
Ninh Thư mỉm cười nói: “Cô muốn như thế nào?”
“Tiện nhân kia giết cha của tôi, giết tôi, sau này hắn còn lừa gạt con gái của tôi, cô thấy thế nào?” Nữ nhân nói với Ninh Thư.
Ninh Thư hơi chuyển động mắt: “Cô muốn báo thù cái tên tiện nhân kia đúng không?”
“Đúng vậy.” Nữ nhân nói một cách dứt khoát sắc bén: “Một nửa lực linh hồn, cô có chấp nhận không?”
Ninh Thư gật đầu: “Được thôi.”
“Tốt lắm, coi như giao dịch của chúng ta đã thành công.” Nữ nhân nói xong rồi tự biến mất.
Ninh Thư: →_→
Đến rồi đi nhanh như chớp, chỉ mới xuất hiện được vài phút, đến tên của cô ấy là gì Ninh Thư còn chưa kịp hỏi.
Ninh Thư hít một hơi thật sâu, nói với 2333: “Vào nhiệm vụ thôi.”
Vừa dứt lời, Ninh Thư cảm giác toàn thân mê muội, linh hồn và thể xác Ninh Thư đang nhập vào một cơ thể khác, Ninh Thư lẳng lặng đợi linh hồn và cơ thể hòa nhập vào nhau.
Sau khi đã hoàn thành việc nhập xác, Ninh Thư mở mắt ra, phát hiện bản thân đang ở trong một văn phòng rộng lớn xa hoa.
Ninh Thư khẽ động đậy cổ, cầm bảng tên trên bàn lên xem, bảng tên có ghi dòng chữ “Tổng giám đốc Thời Lệ Na.”
Ninh Thư đặt bảng tên xuống, nhắm mắt lại bắt đầu tiếp nhận kịch bản.
Hừm, đây là một câu chuyện báo thù tình yêu.
Nguyên chủ tên là Thời Lệ Na, là Tổng giám đốc của một công ty đã lên sàn chứng khoán, là người thừa kế duy nhất của Thời gia, bởi vì Thời gia chỉ có mình cô là đứa con độc nhất, nên Thời Lệ Na lựa chọn cách kén rể.
Thời Lệ Na cũng khá xinh đẹp, điều kiện gia đình tốt, đương nhiên người đến xếp hàng đông như kiến, Thời Lệ Na phải lòng một họa sĩ, người này mang lại cảm giác lãng mạn và phong lưu của một họa sĩ, hơn nữa cũng khá đẹp trai.
Sau khi hai người kết hôn, sinh ra một đứa con gái tên là Thời Tư Nam.
Cuộc hôn nhân này của Thời Lệ Na không kéo dài lâu, khi con gái Thời Tư Nam được khoảng năm sáu tuổi, hai người đã ly hôn.
Người chồng họa sĩ không thể chịu đựng được nữa, không chấp nhận nổi tính cách mạnh mẽ của Thời Lệ Na, ở cô không có sự dịu dàng hiền thục mà người phụ nữ bình thường vốn có, cả năm cô chỉ mặc mỗi một kiểu thời trang công sở.
Một người đàn ông trụ cột trong gia đình vậy mà lại bị người ta nói là bám váy vợ, lòng tự tôn của người đàn ông khiến hắn không chịu được, cương quyết muốn ly hôn, để chứng
minh rằng bản thân không phải vì tiền, tay trắng rời khỏi Thời gia, sau đó kết hôn với một người phụ nữ hiền lành sống qua ngày.
Sau khi ly hôn, Thời Lệ Na không tái hôn, mọi tâm tư đều dồn vào chuyện công ty.
Bước ngoặt của đời cô là khi cha Thời Lệ Na dẫn về một người đàn ông, lại còn thêm tên của hắn vào hộ khẩu gia đình, trở thành em trai của Thời Lệ Na.
Thời Lệ Na tràn đầy sự nghi kỵ và đố kỵ với “người em trai” này, cô cho rằng hắn chính là con riêng của cha cô.
Thời Lệ Na nhìn rõ tâm can của “người em trai” này, hắn có mưu đồ xấu đối với Thời gia.
Tịch Mộ Thành có vẻ ngoài khôi ngô anh tuấn, có cảm giác của một bad boy, nụ cười quyến rũ ma mị, khiến cho đám con gái chịu không nổi.
Hơn nữa, ở hắn còn có cảm giác chẳng coi ai ra gì.
Ông Thời có chút áy náy với Tịch Mộ Thành, nên chỉ nhắm mắt cho qua, lại còn để Tịch Mộ Thành trở thành phó tổng giám đốc công ty.
Không hề qua đợt huấn luyện nào, trực tiếp được làm phó tổng giám đốc.
Thời Lệ Na rất cảnh giác với Tịch Mộ Thành, nhưng con gái của cô là Thời Tư Nam lại rất hiếu kỳ với ông cậu từ trên trời rơi xuống này, ông cậu này dù sao cũng vẫn còn rất trẻ.
Tịch Mộ Thành cười với vẻ rất gian xảo, chơi đùa với Thời Tư Nam, trông giống như con sói xám đang đùa với con thỏ trắng, ánh mắt đưa tình, khiến cho Thời Tư Nam đỏ bừng cả mặt.
Thời Lệ Na nhiều lần cảnh cáo con gái không được lại gần Tịch Mộ Thành, nhưng Thời Tư Nam không chịu nghe, lại còn nói cậu là người tốt.
Thời Lệ Na tức muốn chết, gay gắt nghiêm cấm Thời Tư Nam lại gần Tịch Mộ Thành, khiến cho mối quan hệ của hai mẹ con trở nên căng thẳng.
Mỗi lần nhìn thấy nụ cười gian xảo của Tịch Mộ Thành, Thời Lệ Na lại có cảm giác bất an trong lòng.
Tại sinh nhật lần thứ mười tám của Thời Tư Nam, Tịch Mộ Thành tặng cho Thời Lệ Nam một món quà sinh nhật, đó chính là “làm chuyện đó” với cô bé mười tám tuổi Thời Tư Nam.
Sau khi xảy ra sự việc khó nói ấy, Thời Tư Nam ngây dại cả người, hai người họ có quan hệ máu mủ thân thích.
Thời Tư Nam trong lòng thấp thỏm lo âu, sợ ông và mẹ biết chuyện, lại phải chịu đựng sự quấy rầy của Tịch Mộ Thành, Tịch Mộ Thành nắm được sơ hở, ép Thời Tư Nam không được tiết lộ.
Tịch Mộ Thành là kiểu người một khi đã đối tốt với phụ nữ, thì người phụ nữ đó không thể chống cự lại được, Thời Tư Nam cũng vì bị Tịch Mộ Thành dụ dỗ đến mức mê muội.
Lúc thì dịu dàng, lúc thì lại trở mặt, cứ như bị tâm thần phân liệt vậy, Thời Tư Nam vừa chìm đắm trong tình ái, vừa tự nhắc nhở mình đó là cậu ruột.
Tịch Mộ Thành đến đây với lòng căm hận, cưỡng bức Thời Tư Nam chẳng qua cũng chỉ vì muốn báo thù Thời gia, nhưng bản thân lại đem lòng yêu Thời Tư Nam, cảm giác phân vân, đối xử với Thời Tư Nam lúc nóng lúc lạnh, không cho phép Thời Tư Nam đến trường học vì sợ cô đi cạnh những người con trai khác.
Từ sau buổi sinh nhật xảy ra chuyện đó, Tịch Mộ Thành coi Thời Tư Nam là người phụ nữ của hắn, khống chế tuyệt đối Thời Tư Nam.
Sau này, Tịch Mộ Thành tính kế khiến cho Thời Lệ Na bị xe tông chết, rồi giết chết ông Thời, Thời gia hoàn toàn thuộc về hắn.
Người nhà đều chết hết, Thời Tư Nam không có chỗ nương tựa, chỉ có thể dựa vào cậu của mình, nhưng Tịch Mộ Thành lại mang trong mình huyết thống của Thời gia, trong lòng cô mâu thuẫn rất phức tạp.
Tịch Mộ Thành: người phụ nữ của tôi, tôi nên làm gì với em đây.