Mùi vị của thức ăn ở quán ăn này không tồi, hơn nữa lúc Ninh Thư ăn vào bụng còn có cảm giác có một chút sức mạnh chảy vào trong linh hồn, chắc do năng lượng bên trong thức ăn.
Không biết những món ăn này làm bằng nguyên liệu gì, khi ăn trong miệng có mùi vị thịt, các loại gia vị, quả thực rất ngon.
Rất đã miệng.
Ninh Thư đang ăn thịt, có một người ngồi đối diện với cô, Ninh Thư đánh mắt lên nhìn, là một nữ nhân không quen biết.
“Xin chào.” Ninh Thư vẫy tay chào hỏi với nữ nhân này, cô gái này tướng mạo xinh đẹp, rất ưa nhìn.
Mai Tử Khanh quan sát Ninh Thư hỏi: “Cô là nhiệm vụ giả cao cấp sao?”
“Ớ, không phải.” Ninh Thư nói.
Mai Tử Khanh hơi kinh ngạc nhíu mày: “Ta thấy linh hồn của cô rất mạnh, còn tưởng rằng cô là nhiệm vụ giả cao cấp, có một nhiệm vụ cao cấp, muốn tổ chức thành đoàn.”
Tổ chức thành đoàn làm nhiệm vụ, thật là cao cấp!
Ninh Thư nói: “Ta là nhiệm vụ giả trung cấp.”
Cách nhiệm vụ giả cao cấp còn dài.
Thật là tuyệt vọng.
“Vậy à, vậy ta làm phiền rồi.” Mai Tử Khanh nói đoạn rồi đứng lên, suy nghĩ một chút còn nói thêm: “Cô số hiệu là bao nhiêu, số hiệu của ta là 639, đến lúc đó chúng ta liên hệ, chờ cô thành nhiệm vụ giả cao cấp, chúng ta có thể hợp tác.”
Vừa nói đến số hiệu, Ninh Thư cảm giác cả người đều không ổn, hỏi Mai Tử Khanh: “Có phải số hiệu sẽ không thể thay đổi hay không?”
“Đúng, linh hồn được hệ thống quản lý có số hiệu cố định.”
Ninh Thư: Lật bàn...
“Cô số hiệu bao nhiêu?”
“Bao nhiêu?”
Mai Tử Khanh ánh mắt mang theo ý cười: “Đến lúc đó chúng ta sẽ liên lạc.”
Mai Tử Khanh xoay người rời đi.
Cho dù là trạng thái linh hồn, Ninh Thư cũng muốn hất bàn, vì sao số hiệu của cô lại là như vậy.
Ăn hết đống đồ ăn trên bàn, về tới không gian hệ thống.
Ninh Thư hỏi 2333: “Ta có thể thay đổi số hiệu không, ta không cầu số đẹp, thế nhưng cũng đừng là cái số này?”
“Người chơi kia nói không sai, số hiệu là cố định.” 2333 cười híp mắt nói.
“Lẽ nào ngươi không cảm thấy gọi tên của ngươi nghe rất sỉ nhục sao?” Ninh Thư tức nổ đầu nói.
2333 không chút do dự nói rằng: “Có cái gì là sỉ nhục, số hiệu và tên chỉ là mã số, vì sao cô phải để ý chuyện như vậy.”
Đương nhiên phải để ý, dáng dấp thế nào đó là trời sinh, thế nhưng tên gọi thể hiện đẳng cấp.
“Người có số hiệu 639 kia muốn liên lạc với ta, làm sao để liên lạc?” Ninh Thư hỏi.
“Có thể mở ra hệ thống nói chuyện.” 2333 nói.
“… Vì sao cái gì ta cũng không biết?” Ninh Thư mặt đen lại, thấy mình giống như thiểu năng.
“Vì sao trước đây ngươi không hỏi xem ta có mở hệ thống nói chuyện hay không?” Ninh Thư hỏi.
“Cô đã không muốn liên lạc với người khác, mở cái này làm gì, hệ thống nói chuyện mỗi khi phát ra một chữ cần một điểm tích lũy.” 2333 nói.
Một điểm tích lũy một chữ, quá đắt!
Ninh Thư nói: “Mở ra đi!”
“Được.”
Trước mặt Ninh Thư xuất hiện một giao diện nói chuyện, tin nhắn nhấp nháy, Ninh Thư vừa mở ra đã nhìn thấy số hiệu 696 xin nói chuyện với mình.
Ninh Thư đồng ý, nhập vào hai chữ “xin chào”.
696 viết cho Ninh Thư hai chữ “cố gắng” rồi nói mình phải đi liên hệ với người làm nhiệm vụ khác.
Ninh Thư tắt hệ thống nói chuyện, lấy ra cuốn sách Tuyệt Thế Võ Công trên giá sách, hình vẽ trên mặt cuốn sách càng ngày càng nhiều, đủ loại kỳ quái.
500 lực tín ngưỡng lần này đều là từ đây mà ra, chỉ cần có người tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, thì sẽ sinh ra lực tín ngưỡng, không tồi, không tồi...
Nhìn những hình vẽ sống động này, những tu luyện tiêu biểu cô để lại trong bí tịch ở thế giới kia, cũng không biết giang hồ có viết truyền thuyết về chị đây không.
Muốn tập hợp lực tín ngưỡng, phải xây thế lực của chính mình.
Đặt quyển Tuyệt Thế Võ Công xuống, Ninh Thư lấy một quyển công pháp tu luyện lên nhẩm thuộc, có chút công pháp yêu quái có thể tu luyện. Nếu như mình xuyên vào một loại yêu quái, có thể tu luyện đương nhiên là tốt.
Tuyệt Thế Võ Công không biết có phải là tất cả các loại đều có thể tu luyện
hay không.
Đặt quyển sách này xuống, Ninh Thư lại lấy ra một quyển sách khác, lặng lẽ xem, mỗi lần sau khi nhiệm vụ chấm dứt, liền xem một quyển sách, cũng không biết sau khi xem xong những quyển sách này, mình có thể thành nhiệm vụ giả cao cấp hay không.
Cũng muốn nhanh trở thành nhiệm vụ giả cao cấp một chút.
Trong không gian hệ thống yên tĩnh, chỉ có âm thanh lật sách của Ninh Thư. Sau khi xem xong, Ninh Thư đặt sách lên giá, tưới nước cho bồn hoa, dọn dẹp lại bàn trà một chút, sắp xếp lại phòng.
“Khụ...” Ninh Thư ho khan hai tiếng, ngồi ngay ngắn ở trên ghế sofa, nói với 2333: “Xem người ủy thác đi.”
“Được.”
Không gian hệ thống dần hiện ra một người, là một cô gái mặc váy, dung mạo rất ưa nhìn, nhưng trên mặt hiện rõ nét phong sương, nhìn rất già dặn. Rõ ràng trông tuổi không lớn nhưng lại có vẻ uể oải, bất lực.
Cô gái nhìn Ninh Thư, mở miệng nói: “Tôi muốn phản công, nguyện dâng toàn bộ lực linh hồn của tôi để phản công.”
Ninh Thư nhíu mày, vừa mở miệng là muốn dâng ra tất cả lực linh hồn, Ninh Thư cũng không đáp ứng ngay, mà hỏi lại: “Có chuyện gì từ từ nói, lực linh hồn không phải là chuyện nhỏ.”
Lực linh hồn vô cùng quan trọng, người ủy thác này dâng ra linh hồn để nghịch tập cuộc sống, thế nhưng một lần nữa luân hồi, thiếu lực linh hồn sẽ thiếu rất nhiều ưu thế, thậm chí ba hồn bảy vía có thể cũng không hoàn chỉnh.
Dâng ra toàn bộ lực linh hồn, một lần nữa luân hồi, có thể chỉ trở thành con thú không có linh trí.
Ai chẳng muốn mình có cuộc sống hoàn mỹ, được làm lại một lần, nhưng cái giá rất đắt.
“Tôi chấp nhận.” Cô gái cắn chặt môi: “Dâng ra toàn bộ lực linh hồn, để tên Dương Vũ Huy thối tha kia mất hết tất cả, từ trên đài cao ngã xuống.”
Cô gái này trên người mang đầy oán khí, linh hồn run rẩy, đây là dấu hiệu sắp trở thành lệ quỷ.
Ninh Thư vội vàng niệm chú Đạo gia mới làm cho cô gái đang kích động kia bình tĩnh trở lại.
Cô gái mắt chảy ra hai hàng huyết lệ: “Tôi cầu xin cô giúp tôi phản công, tôi nguyện bỏ ra tất cả lực linh hồn.”
Đây là lần đầu tiên Ninh Thư nhìn thấy tâm tình của người ủy thác kích động như vậy, rút ra một tờ giấy, đưa cho cô ấy nói: “Cô không nên gấp gáp, từ từ nói.”
Dáng vẻ lặng lẽ rơi những giọt huyết lệ, làm cho Ninh Thư muốn kéo cô ấy vào trong lòng an ủi một chút, mỹ nhân, hãy đến khóc trong vòng tay của ta.
Ninh Thư gật đầu nói: “Tôi sẽ giúp cô phản công, đừng khóc, cô như vậy sẽ chỉ làm linh hồn của cô tràn đầy oán khí, không tốt cho cô.”
Hóa thành ác quỷ, chỉ có thể gia tăng thêm chấp niệm, không bao giờ siêu sinh.
“Cảm ơn cô.” Trên mặt huyết lệ lăn dài.
Linh hồn cô gái dần biến mất trong không gian hệ thống.
Thấy trang phục của cô gái là đồ ở hiện đại, cũng tức là nhiệm vụ lần này ở hiện đại. Ninh Thư mở cửa hàng trao đổi của hệ thống ra, xem có thể đổi một khẩu súng được hay không.
Một vài vũ khí lực sát thương lớn đều là màu xám, không có cách nào thay đổi, súng ống cái gì cũng không thể đổi.
Nếu không thể đổi súng ống, như vậy thì là ở thời đại hòa bình.