Dương Vũ Huy tìm kiếm đồ đạc trong hệ thống hết lần này đến lần khác, xem các loại phim điện ảnh và phim truyền hình ở thế giới kia trong đầu, tìm từng cái một, đến khi khỏe lại, hắn sẽ quay những bộ phim điện ảnh và phim truyền hình khiến người ta thán phục.
Hắn còn có thể thành công.
Dương Vũ Huy tìm kiếm ghi chép của những thương nghiệp thành công ở thế giới kia, về sau hắn nhất định phải tự mở công ty, tài nguyên tốt như vậy, không thể bán rẻ cho người khác.
“Sao... không thấy?” Vẻ mặt Dương Vũ Huy vô cùng khiếp sợ, da mặt run rẩy, khóe miệng méo xệch, nước bọt chảy thành dòng, rơi lên quần áo.
Nhưng Dương Vũ Huy không thèm để ý những thứ này, hắn nhắm mắt lại, huyệt thái dương thình thịch cử động, lúc mở mắt, tròng mắt đầy tơ máu.
“Không, sẽ không.” Dương Vũ Huy vô cùng khiếp sợ, hệ thống trong đầu hắn đã không thấy rồi, trước đây hắn muốn tìm vật gì, trong đầu liền hiện ra nội dung rất rõ ràng.
Nhưng bây giờ trong đầu trống rỗng, đã không còn bất kỳ nội dung gì, đã không còn nữa.
Không, Dương Vũ Huy sợ hãi ôm đầu, trong miệng phát ra tiếng a a, hệ thống của hắn đã không còn, không có hệ thống, hắn làm sao trở mình đây.
Nhờ có hệ thống này, Dương Vũ Huy mới có thể chịu đựng tiếp, nó là tất cả hy vọng của hắn, nhưng bây giờ hệ thống biến mất, hy vọng của hắn đã biến mất, hắn không còn cơ hội trở mình rồi.
Sao có thể như vậy, chuyện này không thể nào!
Sao hệ thống lại không thấy nữa, sao hệ thống lại vứt bỏ hắn, đúng, chính là vứt bỏ, Dương Vũ Huy cảm giác mình bị bỏ rơi rồi.
Bị toàn thế giới bỏ rơi.
Dương Vũ Huy kích động ngã từ trên giường xuống, không đứng dậy nổi, thân thể hắn co quắp, khóe miệng tràn ra bọt màu trắng.
Con mắt Dương Vũ Huy mở to, hắn còn chưa có thành tựu gì, hệ thống đã biến mất, đây là vì sao chứ!
Cơ thể Dương Vũ Huy co quắp ngày càng lợi hại, gương mặt méo mó trông càng thêm khó coi.
Ninh Thư ở bên ngoài nghe được thấy giọng 2333 hưng phấn nói: “Ra rồi.”
Ninh Thư lập tức lấy lại tinh thần: “Ta nên làm thế nào.”
“Không có việc của cô.” 2333 nói một câu rồi không thèm lên tiếng nữa, xung quanh xuất hiện âm thanh nho nhỏ giống như đang rung, giống như có vật gì đang nổ tung.
Ninh Thư cảm giác màng tai vô cùng khó chịu, toàn thân đều nổi da gà.
Một lúc sau, 2333 mới lên tiếng: “Xong rồi.”
“Hệ thống này là một loại số liệu, ngươi có dùng được loại số liệu này không?” Ninh Thư hỏi 2333.
2333 im lặng một lát mới nói: “Nó có thể làm ưu hóa số liệu của ta, bây giờ ta là hệ thống sơ cấp, bên trên còn có trung cấp, cao cấp, còn có siêu cấp nữa.”
“Hệ thống các người còn có đẳng cấp?” Ninh Thư hơi kinh ngạc hỏi, cô chưa từng nghe 2333 nói qua.
“Các cô có thể thăng cấp, chúng ta cũng có thể tiến hóa.” 2333 nói.
“Vậy làm sao ngươi mới được thăng cấp.” Ninh Thư hỏi.
2333 nói: “Cần số liệu hoàn chỉnh không ngừng ưu hóa, cần cơ duyên nữa.”
Ninh Thư không hiểu hệ thống phải tiến hóa như thế nào, cũng không phải cô thăng cấp thì hệ thống cũng thăng cấp theo.
Hiện tại Ninh Thư lại cảm thấy có áp lực đè nén trên mình, bản thân thăng cấp, 2333 cũng cần thăng cấp đó, bản thân trở thành nhiệm vụ giả cao cấp, nhiệm vụ giả siêu cấp, 2333 vẫn chỉ là hệ thống phụ trợ sơ cấp.
Quá mất mặt rồi.
“Vậy những may mắn hệ thống này thu thập được, ngươi cũng nhận được chứ?” Ninh Thư hỏi 2333.
Hệ thống này cướp đoạt vận may của ký chủ và quy tắc trời đất, nếu 2333 tiêu diệt hệ thống này, đồ đạc của hệ thống sẽ thuộc về nó.
“Ừ, vận mệnh và quy tắc trời đất đều là của ta rồi.” Giọng 2333 mừng rỡ.
“→_→ Vì sao không phải của ta.” Ninh Thư rất không phục.
“Tất cả đều là số liệu, cô dùng được chắc?” 2333 nói: “Đây là chuyện của hệ thống, liên quan gì đến cô chứ.”
Ninh Thư:...
Hệ thống giải quyết rồi, Ninh Thư xoay người trở về trường học, rửa mặt xong, nằm trên giường ngủ ngon lành một giấc, chuyện cuối cùng đã được giải quyết rồi.
Tình hình của Dương Vũ Huy không cần phải bàn, bố mẹ hắn tới làm thủ tục thôi học, đón Dương Vũ Huy liệt nửa
người về nhà.
Trường học đang đồn bởi vì trêu chọc người xã hội đen nên Dương Vũ Huy bị người chém đứt chân, còn có vô số loại tin đồn khác.
Trước đây Dương Vũ Huy viết bài hát với kịch bản, cũng xem như là nhân vật khá nổi ở trường học, nổi lên rất nhanh, nhưng cũng rơi xuống y như sao băng.
Dương Vũ Huy sẽ không xuất hiện lại ở trường học nữa.
Phương Mộng Hàm thở phào nhẹ nhõm, hiện tại Dương Vũ Huy đã rời đi, cũng không thể tới chất vấn tại sao cô lừa hắn, nói rõ bệnh của Dương Vũ Huy còn chưa lành, hắn vẫn chưa nói lưu loát.
Bản thân bỗng có mấy triệu liền.
Đúng là a di đà phật, Phương Mộng Hàm đã hoàn toàn quên mất Dương Vũ Huy, hiện tại đã có công ty kêu cô ta đến làm minh tinh.
Cộng thêm mấy bài hát trước kia Dương Vũ Huy viết cho cô ta, khiến cô ta đã có chút người hâm mộ, đến khi ra mắt cũng dễ dàng hơn.
Nói chung sự nghiệp bây giờ của Phương Mộng Hàm đang rộng mở.
Ninh Thư cũng chỉ để vào mắt chứ không thèm lên tiếng.
Phương Mộng Hàm, Long Sương Sương, còn có những nữ nhân khác của Dương Vũ Huy, khi đã không còn Dương Vũ Huy nữa, số mạng của các cô ta cũng sẽ thay đổi.
Sẽ không thể gặp vấn đề gì, Dương Vũ Huy giống y như superman giải cứu cho họ trong lúc nguy nan.
Nên liên hôn thì phải liên hôn, nên bị anh chị em hãm hại sẽ bị anh chị em hãm hại, nên chịu khổ trong giới giải trí thì sẽ phải chịu khổ thôi.
Đừng thấy hiện tại Phương Mộng Hàm đắc ý, nhưng Phương Mộng Hàm tuyệt đối không thể leo đến địa vị đời trước, không có Dương Vũ Huy làm ô dù, trong giới giải trí hỗn loạn, Phương Mộng Hàm phải trả giá không nhỏ.
Hơn nữa trong tay cô còn nắm chứng cứ lừa đảo của Phương Mộng Hàm.
Trong kịch bản thì một lòng với Dương Vũ Huy, dễ dàng tha thứ cho việc Dương Vũ Huy sở hữu nhiều nữ nhân, bởi vì Dương Vũ Huy có địa vị như thần trong giới giải trí.
Không ai có thể lợi hại hơn Dương Vũ Huy.
Phương Mộng Hàm giỏi luồn cúi, với địa vị của Lý Tân Trạch trong giới giải trí, nhất định cô ta sẽ bám lấy.
Có vật này trong tay, đến khi Trần Gia Nam trở về, đến lúc đối mặt với Phương Mộng Hàm cũng sẽ có đầy đủ sức mạnh.
“Nhiệm vụ hoàn thành, có rời khỏi thế giới nhiệm vụ này không?” Giọng 2333 vang lên.
“Đi đi đi, đi nhanh lên.” Ninh Thư vội vàng nói, cô sắp không chịu nổi nữa rồi.
Bạn trai của Trần Gia Nam thì để cô ấy quan tâm, trong kịch bản có thể giúp đỡ lẫn nhau dù điều kiện khó khăn đến đâu, tình yêu như vậy đâu dễ tiêu tan.
Ninh Thư mơ hồ một lúc, khi mở mắt đã thấy bản thân ở trong không gian hệ thống.
Thấy mọi thứ bày biện quen thuộc, Ninh Thư thở dài, lau mồ hôi còn sót lại trên đầu.
Cuối cùng đã kết thúc rồi.
Đối mặt với bạn trai của Trần Gia Nam cũng chẳng khác đối mặt với đàn ông tồi là mấy.
Thà đối mặt với trai tồi còn hơn đối mặt với loại người lúc nào cũng chỉ nghĩ đến yêu đương.
Nhất cử nhất động của cô đều có kẽ hở.
Ninh Thư ngồi xếp bằng trên ghế sofa, trong lòng thầm niệm Thanh Tâm chú, xua đuổi bụi bặm trong tâm hồn, sau đó bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, hấp thu lực linh hồn trong không gian cho linh hồn của chính mình