Một trận pha trò này, thật ra cũng đem chuyện này hàm hồ cho qua, Phương Dũng cũng không truy cứu chuyện Lý cẩu tử vì sao lại đến nhà nữa.
Dù sao Lý cẩu tử không phải đến trộm chó thì đến trộm gà, vào nhà trộm cướp đều là chuyện rất bình thường.
Bạch Y Xảo thở dài một hơi, mang theo ghen tuông hỏi: "Chàng có phải thích người như Trần Nhị Muội hay không?"
Trần Nhị Muội giống như một cây gai ghim ở trong lòng, Bạch Y Xảo luôn không thể quên đời trước, Trần Nhị Muội ăn mặc áo gấm, thả tiền vào trong bát của nàng.
Nếu như không phải phụ thân tú tài chết rồi, nàng cũng sẽ không rơi vào cảnh đi ăn xin, đời trước không xem ai ra gì, ỷ là con gái tú tài, cũng không đối tốt gì với thân thích trong nhà, thời điểm tuột dốc, căn bản không có ai viện trợ cho nàng.
Đời này Bạch Y Xảo sửa lại rất nhiều, nhưng đối với Trần Nhị Muội vẫn như nghẹn ở cổ họng.
Cho nên Bạch Y Xảo có chút mẫn cảm, nhất là từ trong miệng Phương Dũng nghe được tên của Trần Nhị Muội.
Nhưng Bạch Y Xảo sẽ không cãi lộn, trong lòng rất rõ ràng nam nhân phiền chán nữ nhân không nói lý vô cùng, nên dùng dáng dấp xinh đẹp mà lại ghen tuông chất vấn Phương Dũng.
Bạch Y Xảo bộ dạng rất xinh đẹp, ngày thường xinh đẹp đáng yêu, da thịt trắng nõn không giống người làm nông, trên người mang theo một cmr giác kiều mị như có như không, làm cho Phương Dũng rất thích.
"Có thể được thê tử như Y Xảo, nữ tử khác ta đều sẽ không để ở trong lòng." Phương Dũng nói rằng.
Phương Dũng quả thực rất tốt với Bạch Y Xảo, chuyện trong ngoài nhà Phương Dũng đều tận lực làm xong, để Bạch Y Xảo bớt được chút chuyện phải làm, thê tử kiều mỵ như thế, thật sự là không đành lòng để cho nàng mệt nhọc.
Nhưng Bạch Y Xảo vẫn giúp đỡ làm việc, Bạch Y Xảo muốn cùng Phương Dũng làm vợ chồng son cả đời, đương nhiên muốn nâng đỡ lẫn nhau, giúp đỡ Phương Dũng huy hoàng lên cao.
Lấy lòng người mẹ ánh mắt không tốt của Phương Dũng vô cùng chu đáo, cho dù gặp phải chuyện gì ấm ức, hay mẫu thân Phương Dũng nói gì đó không tốt, Bạch Y Xảo đều sẽ chịu đựng, sau đó Phương Dũng biết rồi sẽ đối với nàng tốt gấp bội.
Cho nên, Bạch Y Xảo thật ra là một con ả khá khôn ranh, đời trước đã trải qua chuyện đấu tranh phức tạp trong hậu trạch, đời này cũng có lợi.
Việc làm ở nhà Ninh Thư không ít, làm một ít chuyện vặt vãnh, cùng Lý thị làm cơm, còn cha Trần và Trần Lực sẽ không vào nhà bếp, làm cơm gì đó đều là chuyện của đàn bà.
Ninh Thư ở trong lòng suy tư làm sao để đối phó với Lý cẩu tử, Lý cẩu tử lại dám bén mảng đến gần Trần gia, thấy Ninh Thư, lập tức ăn gan hùm mật gấu xông lên nói mấy chuyện không rõ thị phi.
"Ở nhà Phương Dũng gia sao nàng bỏ lại ta, chúng ta đã hẹn rõ là..."
"Nàng đi rồi, làm hại ta bị Phương Dũng đánh một trận."
Lý cẩu tử còn nhõng nhẽo hướng Ninh Thư nói rằng: "Trên người ta đau quá."
Ninh Thư nghẹo đầu mặt không chút thay đổi lạnh lùng nhìn Lý cẩu tử, dáng dấp Lý cẩu tử thực sự là nhìn mà cay mắt, trên hàm răng còn dính lá cây.
Dáng dấp khác nào một con cóc ghẻ.
Trước tiên không nói chuyện tướng mạo, chỉ riêng tính tình vô liêm sỉ không gì sánh được của Lý cẩu tử, khiến nguyên chủ Trần Nhị Muội phải tự sát.
Trần Nhị Muội tuy chưa thể nói là xinh đẹp kiều diễm, nhưng ngũ quan đoan chính, thân hình vừa phải, nhìn rất vừa mắt.
Lý cẩu tử thấy Ninh Thư hờ hững đối với lời nói của mình, trong lòng không khỏi có chút nóng nảy, Lý cẩu tử thấy được tuổi của mình không còn nhỏ, hẳn nên cưới một người vợ.
Trần Nhị Muội cũng không tệ lắm, Lý cẩu tử biết Trần gia chướng mắt mình, vì vậy cách rào trúc hô lên với Ninh Thư: "Nhị Muội, nàng quên chúng ta ở cùng một phòng rồi à?"
"Chúng ta ước hẹn rồi mà."
Ninh Thư lạnh lùng, Lý cẩu tử thật đúng là thời thời khắc khắc muốn hắt phân lên người nàng, muốn bôi nhọ thanh danh của nàng.
Trong viện Lý thị nghe được Lý cẩu tử miệng phun đầy phân, tức đến tái mặt.
"Lý cẩu tử, ngươi dám đến nhà của ta, nói xấu Nhị Muội, ta không tha cho ngươi." Mẹ Trần Nhị Muội là Lý thị cầm cái chổi vụt lên người Lý cẩu tử.
Lý cẩu tử một bên ẩn núp, một bên chẳng biết xấu hổ hô: "Ta và Nhị Muội thích nhau, dì Lý, chúng ta đều họ Lý, là một
nhà đó."
Động tĩnh của Lý cẩu tử đưa tới rất nhiều người vây xem, Lý thị tức đến mức thân hình run run: "Ta xé rách miệng của ngươi."
Ninh Thư xem như được mở to mắt, người quả thật có thể vô sỉ đến nước này.
Chỉ sợ Lý cẩu tử náo như thế, khẳng định là có người nghĩ kế cho hắn.
Ninh Thư vuốt lưng cho Lý thị, nhìn Lý cẩu tử: "Lý cẩu tử."
"Ừ." Lý cẩu tử lập tức vui vẻ ra mặt đáp.
Ninh Thư nói rằng: "Ta chưa từng hẹn với ngươi ở phòng gì, rõ ràng là chính ngươi chạy đến Phương gia, hôm đó đến Phương gia rất nhiều các cô vợ và cô nương chưa gả, ngươi có phải rình coi các nàng hay không?"
"Ngươi làm thế nào để vào phòng Phương gia?" Ninh Thư vô cùng lạnh lùng: "Cửa kia là khóa đó, ngươi làm thế nào chạy vào được?"
"Chúng ta rõ ràng đã hẹn rồi." Lý cẩu tử lo lắng nói: "Chúng ta còn ấy ấy như vậy nữa mà?"
Lý cẩu tử vừa nói như vậy, Ninh Thư lập tức cảm giác không ít người dùng ánh mắt dò xét đánh giá mình.
Ninh Thư mím môi một cái, tay mở ra rồi lại nắm lại, Ninh Thư thật muốn giết Lý cẩu tử.
Ninh Thư trấn định lại rồi nói rằng: "Ở nhà nàng dâu Phương gia sao? Ngươi coi nhà của nàng dâu Phương gia là chỗ trú à, làm như ngõ hẻm dẫn gái lầu xanh không bằng, ngươi nói chúng ta sao lại hẹn ở nhà của dâu nhà Phương gia hả?"
"Lý cẩu tử, ngươi nếu không nói cho rõ ràng, nhà chúng ta muốn mời Lý chính tới xử lý chuyện này." Ninh Thư nói rằng: "Còn muốn trả lại trong sạch cho dâu nhà Phương gia, dâu nhà Phương gia làm sao có thể tùy ý cho ngươi tiến vào nhà nàng như vậy."
Lý cẩu tử lập tức nói rằng: "Vợ Phương Dũng căn bản cũng không biết, là chúng ta ước hẹn."
"Cái thứ do chó mẹ nuôi dưỡng, đừng hòng nói xấu con gái của ta như thế." Lý thị cầm cái chổi đánh Lý cẩu tử: "Ngươi là cái loại cặn bã gì, mọi người còn không rõ ràng sao, con gái của ta sẽ cùng ngươi có dính líu chắc?"
Lý cẩu tử lập tức không vui: "Dì, người nói như vậy ta không vui đâu."
"Ta mà lo ngươi có vui hay không chắc..." Lý thị đảo qua mặt của Lý cẩu tử, đánh cho Lý cẩu tử hu hu kêu gào.
Ninh Thư lặng lẽ nhìn Lý cẩu tử, quyết tâm hắt phân lên người của nàng hả, muốn loại bỏ một lời đồn đãi, thì chỉ có thể chế tạo một lời đồn đãi khác ra thôi.
Ninh Thư híp mắt nhìn cặp đôi Phương Dũng và Bạch Y Xảo đi tới bên này.
Bạch Y Xảo mặc váy dài, bên trên mặc áo màu sắc xinh đẹp, bên ngoài choàng một cái áo khoác ngắn không tay được thêu tinh xảo, nổi bật lên sắc mặt mềm mại của nàng, mang theo cảm giác kiều mị lại ngây ngô làm người ta mê hoặc.
Cùng con dâu nhà giàu cũng không thua kém bao nhiêu, trong đám người bụi bẩn hoàn toàn không giống.
Vải vóc mặc trên người Bạch Y Xảo không phải quá tốt, nhưng nàng giỏi lợi dụng một ít trang sức nhỏ và cách thêu làm cho y phục của mình tươi sáng lên.
Không thiếu ánh mắt của nam nhân đều đảo quanh trên người Bạch Y Xảo.
Phương Dũng trừng mắt nhìn Lý cẩu tử, trầm thấp nói rằng: "Ngươi lại đang nháo sự?"
Thấy Phương Dũng, Lý cẩu tử rụt cổ lại, cảm giác chỗ trên người bị Phương Dũng đánh lại đau, ngập ngừng nói: "Ta mới không có, ta là tới tìm Trần Nhị Muội."
"Ít tìm người ta thôi, ngươi có cái đức hạnh gì, ngươi nếu muốn nháo chuyện này ta chắc chắn sẽ quản đấy." Phương Dũng nói một cách lạnh lùng.
Bạch Y Xảo nhíu chặt lông mày, Phương Dũng đây là ý gì, tại sao muốn quản Trần Nhị Muội, vì sao?