Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 874: Thôn nữ sống lại (13)


trước sau

Nam nhân không thể nhịn được nhất chính là nữ nhân cắm sừng cho mình.

Bạch Y Xảo không muốn bởi vì chuyện này, mà có ngăn cách sinh hoạt với Phương Dũng, nếu không thật có lỗi với một hồi sống ại.

Bạch Y Xảo đối với phế vật Lý cẩu tử cực kì phiền chán, thấp giọng nói rằng: "Về sau đừng tới tìm ta, kêu ngươi làm một ít chuyện cũng làm không được."

Lý cẩu tử sợ Bạch Y Xảo thật sự mặc kệ mình, nhiều tiền như vậy chính mình không thể trả nổi, sốt ruột cãi lại: "Ta cũng không muốn, nhưng mà Trần Nhị Muội nữ tử chết tiệt đó bỗng dưng chạy mất."

Ninh Thư nấp trong bóng đêm, tuy là biết chuyện trước chuyện này do Bạch Y Xảo và Lý cẩu tử mưu đồ, nhưng giờ chính tai nghe được, vẫn không nén được nội tâm phẫn nộ.

Ninh Thư cố gắng đè nén sát khí trong lòng mình xuống, nơi này cách Phương gia không xa, Phương Dũng sống trong núi rừng, rất mẫn cảm với sát khí.

Lý cẩu tử và Bạch Y Xảo sợ Phương Dũng phát hiện, Ninh Thư cũng không muốn làm cho Phương Dũng phát hiện, đến khi gạo nấu thành cơm mới tốt.

"Chị dâu Bạch, cô cũng không thể mặc kệ ta." Lý cẩu tử sốt ruột, trên người liền mồ hôi, khô nóng vô cùng, ngửi được hương thơm trên người Bạch Y Xảo, thân thể ngày càng nóng nảy.

Lý cẩu tử nuốt một ngụm nước bọt, âm thanh khàn khàn nói rằng: "Cô có thể cho ta một trăm lượng hay không."

"Bao nhiêu?" Bạch Y Xảo thiếu chút nữa kêu lên rồi, một trăm lượng, nằm mơ à.

Lý cẩu tử cảm giác thân thể của mình càng ngày càng nóng nảy, ngửi mùi vị của nữ nhân trên người Bạch Y Xảo, mũi chảy ra dòng máu ấm áp.

"Ta bị ép phải vay nặng lãi, không trả sẽ chém đứt tay chân của ta, cô sẽ không thấy chết mà không cứu chứ." Lý cẩu tử lo lắng nói.

Bạch Y Xảo lạnh lùng nói: "Đâu có liên quan tới ta, cái thứ phế vật như ngươi cũng dám đòi một trăm lượng, ngươi coi ngươi là cái gì hả."

Lý cẩu tử vô cùng nóng nảy: "Nếu như cô không giúp ta, ta liền đi rao khắp nơi là cô muốn hại Trần Nhị Muội, tìm ta để làm bẩn Trần Nhị Muội, còn nói muốn đem Trần Nhị Muội cho ta làm vợ, nói chỉ cần làm bẩn Trần Nhị Muội, Trần Nhị Muội chính là vợ ta."

"Cô chính là một nữ nhân xấu, nữ nhân xấu lòng dạ hiểm độc." Lý cẩu tử uy hiếp nói.

Bạch Y Xảo căn bản không bị Lý cẩu tử uy hiếp, chậm rãi nói: "Vậy ngươi đi nói đi, xem ai là kẻ không may, Phương Dũng đánh chết ngươi."

Nghĩ đến Phương Dũng đánh mình, thân thể Lý cẩu tử co rụt lại, trong lòng hắn kiêng dè Phương Dũng, Phương Dũng là người có thể đánh chết dã thú đó.

Bạch Y Xảo xoay người muốn đi về, đi ra lâu, Phương Dũng sẽ hoài nghi, nếu để Phương Dũng phát hiện nàng và Lý cẩu tử nửa đêm gặp mặt, khẳng định sẽ xảy ra chuyện, dù Phương Dũng có yêu nàng hơn nữa, cũng sẽ nổi giận.

Lý cẩu tử thấy Bạch Y Xảo muốn đi, vội vã kéo cánh tay Bạch Y Xảo lại, cách y phục cảm nhận được làn da trơn nhẵn, làm cho Lý cẩu tử trong lòng rung động, ngay cả bụng dưới cũng căng thẳng lên.

"Ngươi là cái thứ gì, dám đụng ta." Bị Lý cẩu tử đụng phải thân thể, Bạch Y Xảo lập tức dựng mày lên, giống như giẫm phải phân chó mà chán ghét.

Lý cẩu tử lo lắng không trả nổi tiền vay nặng lãi, tìm Bạch Y Xảo đòi tiền, Bạch Y Xảo lại tuyệt tình vô cùng, Lý cẩu tử trong lòng sinh ra lệ khí, hơn nữa thân thể căng chặt đến khó chịu, đã nghĩ muốn lên giường với nữ nhân cao ngạo vô cùng này, coi như có chết cũng muốn làm quỷ phong lưu.

Hơn nữa còn là ngủ với nữ nhân của Phương Dũng, có thể trả thù Phương Dũng thật ác.

Lý cẩu tử sinh lòng tức giận mà to gan lên, chụp miệng Bạch Y Xảo, đem Bạch Y Xảo kéo tới ruộng ngô cách đó không xa.

Bạch Y Xảo trong lòng vô cùng hoảng sợ, nhưng bị Lý cẩu tử bụm miệng, căn bản không thể kêu cứu, dưới sự thúc đẩy của dục vọng, khí lực Lý cẩu tử bỗng lớn hơn nhiều.

Lý cẩu tử nhìn nữ nhân dưới thân, lòng hư vinh tăng vọt, đê mê ngửi mùi trên người nàng.

Bạch Y Xảo sắc mặt trắng bệch, trong lòng tuyệt vọng, sống lại một đời, lẽ nào sẽ bị kẻ tồi tệ như Lý cẩu tử làm bẩn.

Còn có cuộc sống hạnh phúc của nàng, cuộc sống hạnh phúc với Phương Dũng.

Bạch Y Xảo không ngừng giãy giụa, nhưng Bạch Y Xảo không phải người làm ruộng mà có khí lực
lớn, nàng thân kiều thể yếu dễ bị đẩy ngã, vòng eo mềm mại không xương, căn bản không thể tránh nổi.

Lý cẩu tử trực tiếp tụt quần Bạch Y Xảo xuống, cũng không để ý tới Bạch Y Xảo khó chịu, trực tiếp xông vào “trọng điểm”.

Lúc bị Lý cẩu tử tiến vào thân thể, cả người Bạch Y Xảo đều ngẩn ra, cảm giác như linh hồn xuất khiếu.

Bạch Y Xảo cảm giác thế giới của mình đều sụp đổ, cuộc sống tốt đẹp trong đầu nàng nháy mắt tan vỡ.

Bạch Y Xảo mặc dù sống lại, nhưng là người cổ đại chính gốc, cái danh trinh tiết ăn sâu tận xương tuỷ, không cách nào tưởng tượng nổi Phương Dũng biết thì sẽ là tình cảnh gì.

Nàng sẽ bị ngâm lồng heo sao, quan trọng nhất là Phương Dũng, Phương Dũng kiếp trước ăn mặc quan phục dáng vẻ anh vũ thật sâu khắc vào trong đầu nàng.

Nàng muốn trở thành người bên cạnh Phương Dũng, nàng còn phải đứng bên cạnh Phương Dũng, mãi đến khi Phương Dũng leo lên đỉnh cao cuộc đời. Bạch Y Xảo giống như một cái cọc gỗ không còn linh hồn, con mắt đăm đăm chảy nước mắt, Lý cẩu tử vận động trên người Bạch Y Xảo, đoán chừng là quá hưng phấn, rất nhanh đã giao vũ khí đầu hàng.

Bạch Y Xảo thấy tởm muốn nôn, cái lỗ thối của Lý cẩu tử phun ra dịch khiến nàng hận không thể chết.

Trong chớp mắt, Bạch Y Xảo đã muốn cắn lưỡi tự vẫn, vô cùng nản lòng thoái chí, nàng sống lại một lần lại là kết quả như vậy, nàng cứ luôn đề phòng Trần Nhị Muội.

Lại không ngờ chính mình sẽ thua trên thân kẻ tồi tệ như Lý cẩu tử, nàng chưa bao giờ để ý đến Lý cẩu tử, Lý cẩu tử hắn làm sao dám, làm sao dám!!

Ninh Thư nấp trong bóng đêm, chỉ lạnh lùng nhìn, bị Lý cẩu tử làm nhục cảm giác không dễ chịu đi, chỉ có xảy ra trên người của mình, mới biết được khiến người ta tan vỡ và tuyệt vọng bao nhiêu.

Bầu trời trăng sáng còn Bạch Y Xảo bị Lý cẩu tử làm nhục trên mặt đất tanh tưởi như bùn nhão.

Trong phòng Phương Dũng ngủ nông bị thức tỉnh, thấy Bạch Y Xảo vẫn chưa về, liền mở rộng cửa đi tìm.

"Y Xảo." Phương Dũng nhỏ giọng hô.

Lý cẩu tử vốn còn muốn thêm một lần, nhưng nghe được tiếng Phương Dũng, trên người lập tức sợ đến đổ mồ hôi lạnh, mặc dù nói muốn trả thù Phương Dũng, nhưng khi thật sự đối mặt với Phương Dũng, Lý cẩu tử lập tức trở nên hèn mọn, trong lòng cực kì sợ.

Lý cẩu tử kéo quần lên, khom người liền chạy.

Phương Dũng đến nhà vệ sinh tìm Bạch Y Xảo.

Bạch Y Xảo nghe thấy Phương Dũng thì thân thể co rụt lại, nàng như bây giờ quần áo xốc xếch, trên y phục còn có bùn, làm sao xuất hiện trước mặt Phương Dũng.

Bạch Y Xảo nỗ lực để cho mình tỉnh táo lại, trong lòng cực nhanh nghĩ ra đối sách, đem quần mặc vào.

Bạch Y Xảo vô cùng quyết tâm, đập vào chân một phát, lập tức phát ra một tiếng rắc rắc của đầu khớp xương, Bạch Y Xảo đau đến mức rên khẽ một tiếng, sau đó kéo lê cổ chân đau đớn trượt vào một dòng suối nhỏ bên cạnh phòng.

Hiện tại chính là thời điểm hạn hán, nước trong suối nhỏ không nhiều lắm, hơn nữa rất đục, trên người Bạch Y Xảo dính đầy bùn nhão, cả người chật vật không chịu nổi, nằm trong bùn nhão không đứng dậy nổi.

"Phương Dũng, Phương Dũng." Bạch Y Xảo hơi thở mong manh hô: "Thiếp ở chỗ này, Phương Dũng, Phương Dũng cứu thiếp."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện