Ninh Thư trốn ngoài cửa sổ thấy Bạch Y Xảo ngược đãi Lý cẩu tử, cầm thước đánh vào giữa hai chân Lý cẩu tử.
Chỗ đó là chỗ yếu ớt của nam nhân, bị đinh móc vào máu thịt be bét.
Lý cẩu tử trực tiếp hôn mê.
Ninh Thư con mắt đăm đăm, nghe lời nói oán trời trách đất của Bạch Y Xảo, cạn lời.
Nói thật, Bạch Y Xảo là người biết đẩy trách nhiệm nhất mà cô từng gặp, mọi thứ đều là lỗi của người khác, nàng không sai.
Nàng hại người không sai, vì cuộc sống hạnh phúc của mình, người khác không ngoan ngoãn tùy ý để nàng hại mới là sai.
Cái tư tưởng kỳ lạ này, trời cao cho một lần cơ hội sống lại chính là để ngươi đi dằn vặt người khác hả?
Không nghĩ ra người như vậy tại sao lại có kỳ ngộ được sống lại.
Người khác lại làm sai điều gì, mà bị thương tổn như vậy.
Bạch Y Xảo đánh Lý cẩu tử một hồi, đánh mệt thì ngừng, nhìn Lý cẩu tử một người đầy máu nằm trên giường không động đậy, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm.
Bạch Y Xảo ghê tởm che miệng chạy ra ngoài.
Ninh Thư nhìn căn phòng không có ai, từ cửa sổ nhảy vào trong nhà, thấy Lý cẩu tử trên giường, toàn thân đều là lỗ máu, cũng không biết có thể sống bao lâu.
Ninh Thư đầu tiên là lấp một viên Tích Cốc đan vào miệng của hắn, Tích Cốc đan vừa vào đã hóa thành dòng nhiệt tiến vào mỗi một góc trong thân thể, trong thân thể có sức mạnh chống đỡ, có thể chống đỡ một thời gian.
Lại từ trong đan điền điều một luồng kình khí đưa vào trong thân thể Lý cẩu tử, kình khí có thể chậm rãi chữa trị thân thể bị thương.
Ninh Thư cởi sợi dây buộc tay chân Lý cẩu tử ra, dùng khăn trải giường đem Lý cẩu tử bọc lại, Lý cẩu tử máu me khắp người, đi tới chỗ nào máu rớt tới chỗ đấy, đem Lý cẩu tử cõng lên người, dùng sợi dây buộc Lý cẩu tử lên người của mình, Ninh Thư chạy ra khỏi căn nhà.
Ninh Thư chạy cực nhanh, đem Lý cẩu tử dẫn tới y quán, cho đại phu một lượng bạc, đem Lý cẩu tử đặt ở gian phòng phía sau y quán.
Ninh Thư đút cho Lý cẩu tử một viên tiêu viêm, nhưng bây giờ Lý cẩu tử ngay cả nước cũng không nuốt vào được.
Ninh Thư đem viên thuốc mài nhỏ rồi hòa vào nước, nắm cằm Lý cẩu tử đút cho hắn, có điều hơn nửa chỗ nước đều theo khóe miệng chảy ra.
Lý cẩu tử mặt như tro tàn, hơi thở mong manh, xem ra sắp chết rồi.
Ninh Thư đem tất cả kình khí trong đan điền đều chuyển vào cho Lý cẩu tử, Ninh Thư phóng ra lực tinh thần, dẫn luồng kình khí vào chữa trị vết thương cho Lý cẩu tử.
Trên người Lý cẩu tử rất nhiều lỗ máu, kình khí này chỉ có thể khiến máu của Lý cẩu tử ngừng chảy.
Có thể cầm máu cũng là không tệ rồi.
Đại phu của y quán lấy thuốc bột đắp vào vết thương cho Lý cẩu tử.
Ninh Thư nhìn sắc trời không còn sớm, bèn chuẩn bị trở về, trở về trễ, người Trần gia sẽ lo lắng.
Trước khi đi Ninh Thư thanh toán tiền xem bệnh, sau đó dặn đại phu, không nói cho những người khác người này ở đây, tuyệt đối không thể nói cho những người khác.
Trước khi đi, Ninh Thư lại mua chút dược liệu, vác giỏ lên xe bò trở về trong thôn.
Mà Bạch Y Xảo bị mùi máu tươi làm cho buồn nôn đến phun ra cả dịch mật, ói xong, toàn thân mềm nhũn, hoa mắt choáng váng đầu óc.
Bạch Y Xảo trong lòng có dự cảm xấu, bệnh trạng này của nàng?
Mang thai?!
Điều này sao có thể chứ.
Bạch Y Xảo sợ, nếu quả thật mang thai, đứa bé này là của ai?
Bạch Y Xảo trong lòng vừa tức vừa gấp, xoay người trở về phòng, phát hiện Lý cẩu tử vốn nên nằm ở trên giường không thấy đâu nữa.
Tim Bạch Y Xảo nảy lên một cái, thân thể mềm nhũn ra, ngã xuống đất, Lý cẩu tử sao lại không thấy, hắn bị thương thành như vậy sao lại không thấy.
Sợi dây tự hắn không thể cởi ra.
"Người đâu." Bạch Y Xảo gọi hai tên gia đinh: "Người đâu, người đi nơi nào rồi?"
Hai gia đinh Ôn gia cũng nhìn nhau, bọn họ vẫn coi chừng, căn bản là không thấy ai đi ra ngoài.
Bạch Y Xảo giận dữ công tâm, lập tức ngất xỉu.
Lúc Bạch Y Xảo tỉnh lại, là ở Cát Tường Cư, Ôn Ngọc đang ngồi bên giường, Ôn Ngọc thấy Bạch Y Xảo đã tỉnh lại, vẻ mặt phức tạp nói rằng:
"Chúc mừng cô, cô mang thai, một tháng rồi."
Bạch Y Xảo lúc đầu còn chờ vào may mắn, giờ thấy đại phu bên giường, nghe được lời Ôn Ngọc nói, tựa như có người nện một đấm lên đầu nàng, mắt mọc đầy sao, trước mắt biến thành màu đen.
"Cô làm sao vậy, thân thể không thoải mái sao?" Ôn Ngọc hỏi.
Bạch Y Xảo thấy sắc trời đã trễ thế này, vội vã vén chăn lên muốn trở về trong thôn, đã trễ thế này.
"Ta đi trước, cám ơn ngươi." Bạch Y Xảo đứng lên lảo đảo hai cái, Ôn Ngọc giơ tay ra đỡ, Bạch Y Xảo đẩy tay Ôn Ngọc ra: "Cảm tạ, ta đi trước."
Bạch Y Xảo gượng người trở lại trong thôn, sắc trời đã biến thành đen, Phương Dũng đang tìm nàng khắp nơi.
Không đợi Phương Dũng nói, Bạch Y Xảo nói trước: "Phương Dũng, thiếp mang thai."
Phương Dũng sửng sốt một chút, lập tức xụ mặt: "Sao trễ như thế mới về, nguy hiểm biết bao."
"Thiếp biết rồi." Bạch Y Xảo nói.
Phương Dũng vươn tay đỡ Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo vừa cười vừa nói: "Thiếp còn chưa yếu ớt như vậy."
Phương Dũng vẫn đỡ Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo cười đến xán lạn, trong lòng lại tràn đầy bóng ma.
Đứa bé này trăm phần trăm là của Lý cẩu tử, bởi vì bị người như Lý cẩu tử làm bẩn, đối với loại chuyện đó ghê tởm không chịu được, nên đều lạnh nhạt với Phương Dũng một thời gian.
Nếu quả thật là đứa bé của Phương Dũng, thì đứa bé này không nên mới có tầm một tháng.
Bạch Y Xảo nhìn vẻ cao hứng của Phương Dũng, đối với nàng quan tâm đầy đủ, Bạch Y Xảo trong lòng cực kỳ khó chịu, đứa bé này căn bản không phải của Phương Dũng.
Nàng tại sao có thể mang thai con của Lý cẩu tử, Lý cẩu tử cái loại người ghê tởm đó.
Hơn nữa Lý cẩu tử lại không biết đi đâu rồi, Lý cẩu tử chạy thoát nhỡ đâu chó cùng rứt giậu, nói ra chuyện giữa bọn họ thì làm sao bây giờ?
Bạch Y Xảo khó chịu trong lòng, ói mửa rất ghê, làm cho Phương Dũng lần đầu làm cha không biết nên làm sao bây giờ, chỉ có thể đi hỏi mẫu thân của mình.
Phương Dũng càng đối tốt với Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo càng thống hận đứa bé trong bụng, trong bụng là một nghiệt chủng.
Không thể tưởng tượng nổi người xấu như Lý cẩu tử, đứa bé sinh ra sẽ như thế nào.
Bạch Y Xảo vẫn luôn sợ Lý cẩu tử đột nhiên xuất hiện, nhưng qua chừng mấy ngày, Lý cẩu tử giống như đã bốc hơi khỏi thế gian rồi.
Bạch Y Xảo hơi thở phào một hơi, nói không chừng Lý cẩu tử đã sớm chết rồi, dù sao Lý cẩu tử bị thương nặng như vậy.
Bộ phận bên dưới đều hỏng, như vậy Lý cẩu tử chắc sẽ sống không nổi đâu.
Vừa lo đứa bé trong bụng, vừa lo cha của đứa bé, Bạch Y Xảo muốn giải quyết luôn cả hai.
Đứa bé này không thể giữ lại.
Nàng muốn sinh đứa bé thuộc về Phương Dũng.
Thế nhưng Phương Dũng và mẫu thân Phương Dũng cũng rất chú ý đến đứa bé này, Phương Dũng hiện tại chuyện gì cũng không để cho nàng làm, đối với nàng săn sóc tỉ mỉ, không biết mất đi đứa bé này Phương Dũng sẽ thế nào.
Hơn nữa mẫu thân mắt kém của Phương Dũng chống gậy đi đến từng nhà xin quần áo cũ, dùng quần áo cũ để làm y phục cho đứa bé.
Đứa bé mới sinh da còn non, quần áo cũ người ta từng mặc sẽ mềm mại, giặt sạch rồi làm y phục cho đứa bé, đứa bé mặc mới thoải mái.