“Nếu người ta có thể sống tốt thì người ta cũng phải sống có chút hi vọng chứ. Người ta cũng sẽ không hiến lực linh hồn để đổi mệnh, đến khi gặp phải chuyện đau khổ không chịu đựng nổi mới muốn đổi mệnh. Cô cho rằng người ta sẽ đồng ý nghịch tập sao? Người nghịch tập không những sẽ chiếm lấy thân thể mà còn sẽ lấy được lực linh hồn. Nếu như nhiệm vụ quá khó, cũng tiêu tốn thời gian nhiều hơn, đến lúc đó người ta cũng già rồi. Khi đến bước đường cùng thì cô cũng sẽ không nguyện đổi mệnh, hơn nữa cũng không thể nói rằng chỉ cần hiến lực linh hồn thì có thể nghịch tập.” 2333 nói không ngừng.
Trong đầu Ninh Thư quay cuồng hai chữ “người ta”, “người ta”.
“Cô muốn bắt đầu lại nhiệm vụ đặc biệt sao?” 2333 không muốn thảo luận vấn đề nhân phẩm với Ninh Thư nên hắn đổi chủ đề.
Ninh Thư rất bối rối, nhỡ mình lại rút phải nhiệm vụ khó hơn thì sao? Nếu phải thi lại lần hai mà vẫn không qua thì thật mất mặt. Nhưng phải dùng lực tín ngưỡng, Ninh Thư lại cảm thấy đau lòng mà toàn thân đều đau.
“Nếu như dùng lực tín ngưỡng cần bao nhiêu?” Ninh Thư hỏi 2333.
“Năm nghìn lực tín ngưỡng.” 2333 nói: “Vốn không chỉ có chừng đó đâu, nhưng cô đủ điểm qua kì thi đánh giá tổng hợp.”
Không chỉ có chừng đó đâu, năm nghìn còn ít sao?
Ninh Thư đau đớn thở dài, thầm cầu may trong lòng, biết đâu lần này cô sẽ rút được nhiệm vụ đơn giản hơn thì sao? Nếu được như vậy thì không cần lãng phí năm nghìn lực tín ngưỡng rồi.
Cô làm nhiều nhiệm vụ như vậy, cũng mới được mấy nghìn lực tín ngưỡng. Nếu mất năm nghìn lực tín ngưỡng này thì coi như hết sạch rồi, khổ cực lâu như vậy lại phải trở về vạch xuất phát sao?
Cô không chịu nổi a a a a a.
Nếu như là năm triệu điểm thì Ninh Thư cam lòng đánh đổi. Thế giới nào cũng có điểm, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có rồi, nhưng lực tín ngưỡng và công đức rất hiếm.
Ninh Thư gãi đầu, hỏi 2333: “Ngươi cho rằng ta nên làm thế nào đây?”
“Đừng hỏi ta, ta không biết.” 2333 từ chối thẳng thừng, nó sợ về sau Ninh Thư lại đổ tất cả lỗi cho nó.
“Vậy ngươi còn tác dụng gì nữa?” Ninh Thư liếc mắt.
“Đúng, ta là phế vật.” 2333 thừa nhận luôn bản thân mình chính là phế vật.
Ninh Thư tặc lưỡi hai tiếng rồi nói: “Dùng lực tín ngưỡng đi.”
Hiện tại cô có nguồn thu nhập lực tín ngưỡng ổn định, nhưng công đức thì chưa có.
“Chắc chắn không?” 2333 hỏi.
“Ta... chắc chắn.”
“Cô quyết định dùng năm nghìn lực tín ngưỡng để xóa bỏ nhiệm vụ thực tập đặc biệt sao?” 2333 hỏi.
“Ta... chắc chắn.” Ninh Thư nói một cách yếu đuối.
“Vậy ta trừ nhé, trừ năm nghìn lực tín ngưỡng.”
“Trời ơi, ngươi đừng nói thẳng như thế được không? Ngươi cứ nhắc lại như vậy thì ta sẽ đổi ý đó.” Ninh Thư khóc không ra nước mắt: “Ta chắc chắn, ngươi trừ đi, trừ xong rồi thì không cần phải nhắc ta trừ nữa.”
Nổi cáu rồi!
“Từ giờ trở đi, cô chính là nhiệm vụ giả cao cấp rồi, chúc mừng chúc mừng.” 2333 nói với Ninh Thư.
Ninh Thư nở nụ cười: “Vui chung vui chung…”
“Vậy ta muốn hỏi để trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp thì cần có yêu cầu gì. Bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ đặt mục tiêu trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp.” Ninh Thư cười nói.
“Trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp cần đạt được một trăm triệu điểm tích lũy, lực tín ngưỡng đạt năm mươi nghìn, công đức đạt sáu mươi nghìn, lực tín ngưỡng và công đức đạt được mục tiêu thì sẽ thăng cấp.”
Ninh Thư vừa nghe thì bỗng ngẩn người, ngồi phịch xuống thảm trải sàn, ngoáy lỗ tai: “Ngươi nói lực tín ngưỡng bao nhiêu? Công đức bao nhiêu? Điểm bao nhiêu?”
“Khụ, nghe cho rõ đây, một trăm triệu điểm, năm mươi nghìn lực tín ngưỡng, bốn mươi nghìn công đức.” 2333 nói.
Ninh Thư mỉm cười: “Ta luôn cảm thấy không hợp lý, chẳng lẽ do nhiệm vụ đặc biệt của ta đã thất bại nên số liệu tăng gấp đôi, không phải như vậy thì sao…”
“Tại sao lại xuất hiện năm mươi nghìn lực tín ngưỡng, bốn mươi nghìn công đức? Sao
số liệu lại nghịch thiên như vậy?” Ninh Thư gầm thét, (╯°Д°)╯︵┻━┻.
Ninh Thư “hờ hờ” một hồi, phía sau là vô số những câu chửi thề.
“Mọi người đều có số liệu như vậy mà.” 2333 nói: “Cô cho rằng nhiệm vụ giả siêu cấp dễ đạt được chắc?”
“Rất nhiều nhiệm vụ giả phải tốn nhiều thời làm nhiệm vụ mới có thể trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp. Hơn nữa, không phải chỉ cần lực tín ngưỡng và công đức cùng đạt tiêu chuẩn thì cô có thể trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp.”
“Còn 100 triệu điểm nữa.” Ninh Thư cúi đầu đếm ngón tay: “Đơn vị, chục, trăm, nghìn, mười nghìn, trăm nghìn, triệu, mười triệu, trăm triệu, điểm làm nhiệm vụ trung bình mỗi lần của ta là ba mươi triệu. Điểm bây giờ là hai mươi triệu, một trăm triệu trừ đi hai mươi triệu còn tám mươi triệu. Tám mươi triệu chia ba triệu, chỉ có điểm không cũng phải làm gần ba mươi nhiệm vụ, thời gian làm nhiệm vụ khoảng ba đến năm năm, chỉ điểm không cũng đã mất một trăm năm làm nhiệm vụ.”
“Ngoài điểm ra, còn có lực tín ngưỡng và công đức, không phải thế giới nào cũng có được công đức, bốn mươi nghìn công đức, đúng là khốn nạn mà.”
Ninh Thư nghĩ rằng thà không tính còn hơn, tính ra thật khiến người ta đau lòng.
Hơn nữa không phải nhiệm vụ nào cũng thành công, còn có khả năng thất bại, thất bại lại phải hao tổn bùa hộ mệnh, mua bùa hộ mệnh lại phải tốn công đức.
Ninh Thư ngồi xổm trong góc, thật không dám đối mặt với sự thật tàn nhẫn này.
“Đừng có đắn đo về số liệu làm gì, chuyện quan trọng nhất hiện giờ của chúng ta là xây dựng thế giới. Chỉ cần có thế giới, cô sẽ không dễ dàng bị tiêu diệt nữa, dù có làm sai cùng lắm cũng chỉ bị trừng phạt chứ không nguy hiểm đến tính mạng.” 2333 bình tĩnh nói.
Ninh Thư gật đầu: “Ta biết rồi.”
Có điều Ninh Thư vẫn cảm thấy không vui, định đến tửu lâu của không gian ảo đánh chén một bữa. Sau đó đến phòng giao dịch xem xem có tin tức về căn nguyên thế giới hay không?
Ở nhiều thế giới như vậy, nhưng Ninh Thư vẫn chưa từng gặp căn nguyên thế giới, cô không biết đến khi nào mới có thể gặp được.
Nhưng dù có tin tức về căn nguyên thế giới thì bản thân cũng chẳng có gì quý giá để đánh đổi.
Ninh Thư tới trước tửu lâu gọi một bàn đồ ăn, ăn một cách chậm rãi, ăn xong liền đến lượn quanh phòng giao dịch vài vòng, có điều phòng giao dịch cũng có rất nhiều đồ tốt.
Ninh Thư cũng mua đi một ít đồ chơi nhỏ và một ít thư tịch linh tinh, phòng giao dịch vẫn không có tin tức của căn nguyên thế giới.
Thứ quý giá như vậy, Ninh Thư cho rằng không thể có, thậm chí có nhiều người cũng không biết căn nguyên thế giới là gì.
Ninh Thư cũng không hề biết nó là thứ gì, cũng chỉ biết mỗi tên gọi mà thôi, từ trước tới nay chưa từng gặp qua.
Ninh Thư trở thành nhiệm vụ giả cao cấp, chuẩn bị đến chợ đen xem thử, bây giờ cô đã có đủ tư cách rồi.
Chợ đen là một chuỗi giao dịch ngầm nên không được đảm bảo an toàn cho lắm. Điều khiến Ninh Thư khó chịu nhất chính là khi vào chợ đen phải bỏ ra một chút linh hồn để ghi lại, cũng để làm chứng.