“Trả thù cần phải trả giá bằng linh hồn, cô chắc chắn chứ?”
"Chắc chắn." Cô gái gật đầu: "Ta muốn trả thù."
"Ta là Nhạc Song Song, ta là một triệu hoán sư." Nhạc Song Song nói.
Triệu hoán sư, cái này mới nha.
Ninh Thư chưa từng gặp phải hệ thống nào như vậy.
Ninh Thư hỏi: "Vậy tâm nguyện của cô là gì?"
"Ta, ta muốn trở nên mạnh mẽ, ta muốn đánh bại Liên Băng Mộng, nhưng mà triệu hoán thú của ta lại quá yếu ớt." Nhạc Song Song nói.
Ninh Thư nhíu mày, định xem trước kịch bản.
Đây là một thế giới triệu hoán, mỗi người đều mong ước trở thành một triệu hoán sư, triệu hoán thú thì được triệu hoán từ một thời không khác đến.
Triệu hoán thú có thể trưởng thành cùng chủ nhân.
Có người có triệu hoán thú rất mạnh mẽ, có loại rất nhỏ yếu, có người lực tinh thần đủ mạnh thì có thể đủ để triệu hoán vài con, có vài người cả đời cũng chỉ có thể triệu hoán một con triệu hoán thú.
Mà Nhạc Song Song chính là một sự tồn tại khá bi thương, gọi về một triệu hoán thú yếu đến mức không thể yếu hơn, đã thế lại chỉ có thể triệu hoán được một con.
Thế nhưng, dầu gì cũng là một triệu hoán sư, không phải mỗi người trong thế giới triệu hoán đều có thể trở thành triệu hoán sư.
Khác với Nhạc Song Song, Liên Băng Mộng là một người được trời cao ưu ái, từ một lính đánh thuê xuyên việt trở thành tiểu thư của Liên gia.
Hơn nữa thời điểm xuyên việt, cô còn mang theo một viên ngọc huyền bí, viên ngọc này khiến cho Liên Băng Mộng từ một kẻ ngay cả triệu hoán thú cũng không thể triệu hoán biến thành người có thể gọi đủ loại triệu hoán thú khổng lồ.
Lẽ ra Liên Băng Mộng mạnh mẽ như vậy và Nhạc Song Song có lẽ đã không gặp nhau.
Nhưng Liên Băng Mộc trước kia vô cùng phế vật đến học viện triệu hoán học tập còn ngồi cùng bàn với Nhạc Song Song.
Liên Băng Mộng trước khi xuyên việt nổi tiếng là một phế vật, đến học viện học tập, Nhạc Song Song là người đầu tiên vươn bàn tay thiện ý với Liên Băng Mộng.
Mặc dù Nhạc Song Song có triệu hoán thú, thế nhưng quả thực rất yếu, chủng loại vô cùng yếu đó cũng bị người ta gọi là phế vật.
Vì cùng cảnh ngộ nên Nhạc Song Song và Liên Băng Mộng đến với nhau.
Những người khác đều cười nhạo cô ta, thế nhưng vẫn có người làm bạn với mình, vì vậy Liên Băng Mộng đồng ý làm bạn với Nhạc Song Song.
Liên Băng Mộng là một người tương đối kiêu ngạo, khi bị người khác cười nhạo bắt nạt, Nhạc Song Song đều đứng chắn trước mặt Liên Băng Mộng, thay Liên Băng Mộng nói.
Liên Băng Mộng lại nói mình có thể đối phó với những kẻ này, trước mắt bao người triệu hoán ra một triệu hoán thú hình rồng, khiến bọn chúng hoảng sợ vô cùng.
Triệu hoán ra triệu hoán thú hình rồng, Liên Băng Mộng còn triệu hoán ra một con cáo sáu đuôi.
Chuyện này khiến quần chúng vây xem ngạc nhiên đến rớt cả tròng mắt.
Liên Băng Mộng từ một phế vật trở thành thiên tài tuyệt thế.
Nhạc Song Song ở bên cạnh nhìn thấy mà chua xót trong lòng, cảm giác cách biệt giữa mình và Liên Băng Mộng quá lớn. Cũng rất nhiều người cười nhạo cô, nói cô bám được theo Liên Băng Mộng mạnh như vậy, cô lại yếu như vậy.
Nhạc Song Song vô thức xa lánh Liên Băng Mộng, thế nhưng Liên Băng Mộng lại cảm thấy Nhạc Song Song vẫn là bạn của mình, yêu cầu Nhạc Song Song đối xử với cô ta như trước đây.
Hai người vẫn ở cùng nhau, thế nhưng cách biệt càng lúc càng lớn, khoảng cách giữa hai người cũng càng lúc càng lớn hơn, không phải người chung một tầng lớp thật sự không thể ở chung.
Luôn có người cười nhạo Nhạc Song Song là quỷ nịnh bợ, mà những người khác cũng rỉ tai Liên Băng Mộng còn làm bạn với Nhạc Song Song làm gì.
Liên Băng Mộng lại nói Nhạc Song Song là bạn của ta.
Nhạc Song Song nghe được cũng không cảm kích mà lại càng xấu hổ và khó chịu vì được bố thí.
Nhạc Song Song thích một nam sinh trong lớp tinh anh triệu hoán sư, nam sinh này là một nhân vật làm mưa làm gió trong học viện triệu hoán, thiên phú tốt, gia thế tốt, đã thế còn đẹp trai.
Liên Băng Mộng biết chuyện này liền khuyên Nhạc Song Song đi tỏ tình, Nhạc Song Song là người mẫn cảm lại hay tự ti, sao có thể tỏ tình ở trước mặt mọi người.
Hơn nữa, Nhạc Song Song biết đối phương chắc chắn sẽ không thích mình.
Liên Băng Mộng hiến kế chỉ cho Nhạc Song Song viết thư tình, sau đó để Liên Băng Mộng thay Nhạc Song Song đến đưa thư.
Còn nam sinh mà Nhạc Song Song thầm
mến kia lại tưởng Liên Băng Mộng viết thư tình cho mình, ngay cả thư tình cũng chưa cầm đến đã đồng ý ngay.
Liên Băng Mộng thiên phú xuất chúng, tướng mạo cao quý lạnh lùng xinh đẹp, trong học viện triệu hoán có rất nhiều nam sinh thích cô.
Lúc Nhạc Song Song thấp thỏm chờ kết quả thì nam sinh kia lại trực tiếp tìm Nhạc Song Song, nói người mình thích là Liên Băng Mộng chứ không phải cô.
Nhạc Song Song tựa như bị sét đánh giữa trời quang, Liên Băng Mộng vì chứng minh mình quan tâm đến Nhạc Song Song đã từ chối nam sinh kia.
Nhờ có viên ngọc kia, thiên phú của Liên Băng Mộng càng ngày càng tốt.
Tuy Liên Băng Mộng vẫn coi Nhạc Song Song là bạn, nhưng Nhạc Song Song cảm thấy áp lực mình phải chịu càng ngày càng lớn, bởi vì Liên Băng Mộng được chú ý, mà Nhạc Song Song thì biến thành người qua đường.
Càng ngày càng có nhiều kẻ xem thường thiên phú của cô, mỗi khi nhắc đến tên cô bọn họ lại mang vẻ mặt khinh thường, không biết sao cô có thể bám lấy Liên Băng Mộng.
Càng ngày càng nhiều con trai vây quanh Liên Băng Mộng, có hoàng tử, có công tử quý tộc, đều là những người thiên phú cực tốt, tài hoa hơn người.
Nhạc Song Song rất khó hòa nhập, thế nhưng Liên Băng Mộng lần nào cũng mang Nhạc Song Song đến tham gia yến hội.
Có đôi lúc Nhạc Song Song trách cứ Liên Băng Mộng, Liên Băng Mộng vẫn có thể xin lỗi, nhưng người khác sẽ trách móc Nhạc Song Song, nói Nhạc Song Song bụng dạ hẹp hòi, Liên Băng Mộng đã xin lỗi cô, cô còn muốn như thế nào..."
Dù sao chuyện Liên Băng Mộng xin lỗi cô cũng là chuyện không thể chịu được, Nhạc Song Song cảm thấy vô cùng khó chịu.
Hết lần này tới lượt khác Liên Băng Mộng vẫn nói muốn làm bạn với cô, những người khác còn nói, Liên Băng Mộng muốn làm bạn với cô mà cô còn muốn gì nữa...
Nhạc Song Song thực sự không chịu nổi, khi học viện tổ chức rèn luyện ngoài trường, Nhạc Song Song cầm vũ khí đâm Liên Băng Mộng từ phía sau.
Liên Băng Mộng có rất nhiều triệu hoán thú, sao có thể bị một Nhạc Song Song yếu ớt đâm bị thương.
Nhạc Song Song bị triệu hoán thú của Liên Băng Mộng đánh bay, đập vào thân cây rồi té trên mặt đất, miệng phun một ngụm máu, hơi thở mong manh.
Liên Băng Mộng đau lòng vì bị phản bội, không thể ngờ được người bạn mà mình thật lòng đối tốt lại đâm một dao sau lưng mình.
Đám con trai xung quanh liền an ủi Liên Băng Mộng, nói có người tâm địa đen tối, đố kị với cô, cho nên mới muốn hại cô.
Loại bạn bè này không có thì càng tốt.
Nhạc Song Song mơ màng nhìn một đám đàn ông vây quanh Liên Băng Mộng, có cả người mà mình thầm mến, trút hơi thở cuối cùng.
Ninh Thư xem hết kịch bản mà thở dài một hơi.
Đây là một chuyện cũ về con thuyền nhỏ nói lật là lật.
Liên Băng Mộng có lỗi sao? Không, cô ta cảm thấy mình đối xử với bạn bè đã quá chân thành, bạn bè còn vì một nam nhân mà muốn giết côta.
Nhạc Song Song có lỗi sao? Không, ở chung với một người bạn không cùng đẳng cấp khiến áp lực tâm lý quá lớn, nếu như Liên Băng Mộng cũng xa lánh Nhạc Song Song thì có lẽ đã không xảy ra chuyện rồi.
Không biết xuất phát từ ý nghĩ gì, không muốn để Nhạc Song Song trở thành bạn bè của cô, là bởi vì một chút ý tốt ban đầu của Nhạc Song Song?