Sơ Nghiên xoay người rời đi, đánh một vòng qua ban công tầng một ở phía sau, ngẩng đầu nhìn nhìn cửa sổ tầng trên một chút.
Sơ Nghiên xoay người nhảy lên thành lan can, ánh mắt không mảy may gợn sóng, cô nhún người nhảy lên, khoảng cách vừa vặn đem tay chụp được lan can của ban công tầng trên, chậm rãi đung đưa thân, người đã nhẹ nhàng rơi vào ban công.
Sơ Nghiên chỉnh lại đầu tóc, bình tĩnh ung dung bước vào sảnh.
Trạm gác chỉ có ở lầu 1, phía trên hoàn toàn tự do đi lại.
Sơ Nghiên đi ngang một căn phòng, thế nhưng là phòng hóa trang, cô bất động thanh sắc nhìn lướt qua, chọn một bộ lễ phục đuôi cá màu đen thay ra.
Sơ Nghiên thần sắc như thường bước ra, chậm rãi đi bước vào thang máy, bấm chọn tầng sáu.
Cửa thang máy sắp đóng lại, phía bên ngoài liền truyền đến tiếng kêu:
“Chờ một chút !”
Một bàn tay đưa ra chặn lại cửa thang máy, Sơ Nghiên hơi khiêu mi, nâng mắt nhìn người đối diện, hơi sửng sốt một chút, nhưng cũng trong dự đoán.
Dù sao dạ hội ở tầng 6 tập trung vô số đại gia tộc người có địa vị trong thành phố, hắn xuất hiện ở đây cũng không có gì lạ.
Long Thiên Hạo dẫn theo một cô gái xinh đẹp khoác tay bước vào thang máy, ánh mắt lướt qua Sơ Nghiên một cái, cũng không dừng lại mà quay qua nói cười với người phụ nữ bên cạnh hắn.
Sơ Nghiên im lặng nhấn nút thang máy, im lặng rũ mắt an tĩnh đứng một bên.
Long Thiên Hạo không biết cô, hơn nữ nhan sắc của thân thể này cũng rất đại trà không có gì đặc sắc, dù có gặp lướt qua cũng chưa chắc đã nhớ rõ.
Người phụ nữ bên cạnh Long Thiên Hạo chắc hẳn là nữ minh tinh nổi tiếng nào đó.
Long Hạo Thiên cũng không hiểu sao, bản thân có chút để ý cô gái đi chung thang máy này, bất quá sự cao ngạo của hắn không cho phép bản thân quá chú ý người khác.
Rõ ràng là một người nhan sắc vô cùng bình thường, ngoài làn da đặc biệt đẹp ra, ngũ quan cũng chẳng có gì thu hút, nhưng hắn vẫn có cảm giác kỳ lạ.
Đợi thang máy mở ra, hắn cũng không nhịn được liếc mắt nhìn cô một cái, mới dẫn người phụ nữ bên cạnh bước ra ngoài.
Sơ Nghiên hơi nhíu mày, cũng chậm rãi bước ra sau.
Sơ Nghiên đi theo sau hắn, trà trộn vào buổi yến tiệc.
Vậy mà là một vũ hội hóa trang.
Sơ Nghiên đi vào liền thuận tay bắt lấy một chiếc mặt nạ trên bàn đeo lên, dù sau chỗ này nói không chừng còn gặp người quen, ở vũ hội hóa trang này đeo mặt nạ cũng không kỳ lạ.
Mấy yếu tiệc kiểu này ở Vân Mộng, chín phần mười đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, phù hợp hãm hại tính kế danh dự người khác nhất.
Hơn nữa còn một chuyện quan trọng, buổi tiệc này là Phó thị tổ chức, Phó Niên Hằng tổ chức buổi vũ hội này, tuyệt đối không đơn giản là mua vui.
Cô có phải nên phá hoại một chút, giúp nhóc con gõ người anh trai khác mẹ này một cái ?
Sơ Nghiên đưa tay lấy một ly rượu trên bàn tiệc, chọn một vị trí hơi vắng, im lặng quan sát toàn bộ sảnh tiệc.
[Ký chủ đại nhân, chị định gõ Phó Niên Hằng như thế nào a ?]
Sơ Nghiên định nhấp một ngụm rượu, chợt nhớ thân thể này mới mười sáu tuổi, bèn buông xuống, mới hơi nâng mắt liếc Thiên Hoa, nói:
“Phá hợp đồng của hắn ?”
Thiên Hoa lại có chút mờ mịt, hỏi lại:
[Làm sao phá nha ? Chị cũng không thể đánh hắn một trận đi ?]
Sơ Nghiên nghe nó nói, hơi sửng sốt một chút, tựa hồ đang suy nghĩ tính khả thi của việc này.
“Cũng không phải không được…?”
Thiên Hoa: …!!!!
Sơ Nghiên còn đang suy nghĩ, một bóng dáng lướt qua khiến cô không thể không thu hồi suy nghĩ, chăm chú nhìn.
Người đàn ông ở đối diện cô không xa, một bộ vest đen, mái tóc được chải vuốt một cách gọn gàng, trên tay cầm một ly rượu, gương mặt tuấn mỹ đã bị mặt nạ che đi một nửa, chỉ lộ ra chiếc cằm với đường nét cương nghị, cùng nụ cười như có như không.
Không cần thấy mặt, Sơ Nghiên cũng biết người đàn ông đó là ai.
Phó Niên Trạch, hắn vậy mà cũng đến !
Hắn cùng người đối diện tựa hồ đang chào hỏi, lại giống như