Sơ Nghiên mang theo một con nữ quỷ, cùng Phương Tĩnh quay lại nhà trọ.
Cô truyền cho A Cửu một bộ công pháp Quỷ tu, giúp nó tu luyện nâng cao thực lực.
Tạm thời chút thông tin về thân phận của Nhan Hi coi như biết mất.
Sơ Nghiên đem nhiệm vụ này gác qua một bên, tạm thời giải quyết đám chuyên ức hiếp Nhan Hi ở trường đã.
Qua thời gian nghỉ ngơi sau khi kết thúc Động thiên, học viện Thiên Lam cuối cùng cũng đón học sinh quay lại trường, Sơ Nghiên cũng vậy.
Lần này trong bí cảnh cô không thu thập được gì, nên vẫn là học sinh lớp D.
Nhưng Phương Tĩnh thì khác, biểu hiện của cô ấy trong Động thiên cực kỳ tốt, hiện tại đã được thăng lên lớp A.
Khoảng cách hai lớp A và D là rất xa, nên vừa vào khu phòng học, Sơ Nghiên và Phương Tĩnh đã chia ra.
Cô đi học theo hành lang lớp học, dọc đường lại không có ít người nhìn cô mà xì xầm bàn tán.
Vì sao à? Bởi vì là Sơ Nghiên, nên cô đã cải thiện tư chất của Nhan Hi không ít, do thể chất lẫn tu vi tăng lên, ngoại hình của cô cũng thay đổi.
Lúc đó khi thấy Sơ Nghiên sử dụng y thuật, hệ thống đã vô cùng kinh ngạc, nó không ngờ ký chủ nhà còn biết y thuật!!
Bộ dạng hiện tại của cô, không phải đặc biệt xinh đẹp, nhưng khí chất của Sơ Nghiên rất đặc biệt, không phải loại khí tràng cường đại, cũng không phải quyến rũ mê người, cô bình thản yên tĩnh nhưng lại gây chú ý một cách kỳ lạ.
"Cô gái này là ai vậy? Trong thật lạ mặt."
"Trường chúng ta có học sinh này sao?"
"..."
Cộp, cộp.
Một người chắn trước mặt Sơ Nghiên, ngăn lại bước chân của cô.
Sơ Nghiên ngẩng đầu, là Hoa Thiên Tuyết.
"Là Hoa nữ thần đó, cô ấy sao lại xuất hiện ở đây?"
"Oa, lần đầu tôi nhìn thấy người thật đó! Còn xinh đẹp hơn trên ảnh!"
"Nữ thần, nữ thần!"
Cô ấy vẫn là bộ dạng cao lãnh ưu nhã như cũ, cô khẽ nhíu mày nhìn đám người xung quanh, sau đó mới quay lại nhìn Sơ Nghiên, chậm rãi mở miệng.
"Nói chuyện một chút được không, Nhan Hi?"
_____
Hoa Thiên Tuyết dùng độn ảnh thuật đưa hai người thoát khỏi đám học viên, đến một gốc cây sau khuôn viên trường.
Sơ Nghiên tựa lưng vào gốc cây, cô nhắm mắt dưỡng thần, lên tiếng:
"Cô muốn biết gì?"
Hai tay Hoa Thiên Tuyết ôm ngực, đánh giá Sơ Nghiên một lượt.
Cô ấy thay đổi nhiều quá, vừa rồi suýt chút cô đã không nhận ra.
Lúc trước vẫn còn cảm nhận rõ tu vi của cô ấy là Luyện khí tầng 4, nhưng hiện tại...!hoàn toàn không cảm nhận được chút gì.
Cô gái này nhìn có vẻ không có gì nổi bật, nhưng lại mang lại cho cô một cảm giác rất nguy hiểm.
Hoa Thiên Tuyết lên tiếng, vẫn là giọng điệu lạnh lùng quen thuộc:
"Nam nhân mà cô hợp tác trong bí cảnh."
Sơ Nghiên mở mắt nhìn Hoa Thiên Tuyết, mày không thấy được khẽ nhướng một chút.
Hào quang nam chính sao?
Hoa Thiên Tuyết thấy Sơ Nghiên không nói lời nào, không khỏi có chút nghi hoặc.
"Làm sao vậy?"
Sơ Nghiên lắc đầu, cô mang cặp sách trên vai, bước đi.
Vừa đi, Sơ Nghiên vừa lên tiếng.
"Cô hỏi ta cũng vô dụng, nếu muốn thì tự điều tra đi."
Hoa Thiên Tuyết khẽ nhíu mày, nhìn theo bóng lưng Sơ Nghiên rời đi, cũng không nói gì thêm.
Cô hoàn toàn biết rõ, nói nữa cũng vô dụng, dù Sơ Nghiên có biết hay không, cô cũng không moi được chút thông tin gì đâu.
_____
[Ký chủ, tại sao chị không nói cho nữ chủ biết về nam chủ?]
Sơ Nghiên trầm mặc hồi lâu, chậm rãi hỏi lại.
"Đó không phải nhiệm vụ của ta."
Thiên Hoa: [....]
"Nè, học muội, suy nghĩ gì mà thơ thẩn ra vậy?"
Một giọng nói quen thuộc vang lên, cắt ngang cuộc nói chuyện của Sơ Nghiên và hệ thống.
Ngay sau đó, một ly trà sữa nóng hổi xuất hiện trước mặt Sơ Nghiên.
"Mời em uống trà sữa, là vị dâu đó thích không?"
Cô quay đầu, nhìn tên đang đi bên cạnh mình, có chút kinh ngạc mà dừng bước chân.
Cô chậm rãi lên tiếng:
"Mặc Phàm?"
Hắn đã đột phá Kim Đan.
Có lẽ là nhờ có đóa Ngũ phẩm linh dược kia.
Mặc Phàm nhe răng cười, đưa tay muốn xoa đầu Sơ Nghiên, chỉ là bị cô tránh đi.
Hắn cũng không hề khó chịu mà thu tay, nhét ly trà sữa vào tay Sơ Nghiên, còn bản thân lại cầm một ly cà phê đưa lên miệng, nhẹ nhàng uống một ngụm, nói:
"Sao hả? Thấy anh ở đây bất ngờ không?"
Sơ Nghiên liếc ly trà sữa trên tay, cũng uống một ngụm sau đó chậm rì rì mà trả lời:
"Không bất ngờ."
"Haha, nè, sau này em phải gọi anh một tiếng lão sư đó."
Sơ Nghiên hơi dừng một chút, ngẩng đầu nhìn Mặc Phàm.
"Anh làm lão sư trong học viện này?"
"Đúng vậy, sau này anh sẽ là thầy của em."
Mặc Phàm nhắm mắt ngẩng cao đầu, cười.
Sơ Nghiên: "....!Ồ? Cảm ơn vì ly trà sữa."
Sơ Nghiên nhàn nhạt mở miệng, nhanh hơn bước chân đi về phía trước.
Mặc Phàm cũng không đuổi theo, hắn thu hồi tươi cười, ánh mắt cũng lạnh hơn.
Cô gái này, chắc chắn đến 90% là đại năng trùng sinh hoặc đoạt xá.
Còn mười phần trăm còn lại...
Không hiểu sau, hắn lại có hứng thú với người này.
Từ lần đầu nhìn thấy, đã có ấn tượng.
Hắn chắc chắn kiếp trước cô gái này chưa từng xuất hiện trong cuộc đời hắn.
Nếu không một người đặc biệt như vậy, hắn chắc chắn có ấn tượng.
Chỉ mới mấy ngày không gặp, tu vi đã là Luyện khí tầng 10.
Tốc độ tu luyện thật kinh khủng.
Mạc Phàm đưa tay xoa tóc, bất đắc dĩ cười một tiếng, xoay người theo hướng văn phòng rời đi.
—--
Sơ Nghiên vào lớp, cũng đón nhận vô số ánh mắt tò mò cùng đánh giá xung quanh, trong lớp học này, cô cũng là người hay bị bắt nạt nhất.
Sơ Nghiên vừa vào chỗ ngồi, xung quanh lại vang lên tiếng xầm xì:
“Đó là Nhan Hi sao? Sao nó nhìn khác quá vậy?”
“Chẳng lẽ là đi