Rõ ràng chỉ mới ở thế giới này ba ngày, nhưng lại như đã rời vườn Địa Đàng rất lâu rồi.
Theo sau âm thanh hệ thống, không gian xám xịt lại lần nữa mở rộng quanh người Úc Phi Trần, lần này, màn sương xây dựng nên hình dáng mờ ảo của ngôi đền.
Mà khác với lần trước là bên cạnh hắn còn có thêm một Shiramatsu.
Shiramatsu: "Gì thế này!"
Úc Phi Trần: "Tới giờ giải đề."
"Giải đề?"
Úc Phi Trần xách cậu đến trước hình ảnh ngôi đền: "Thuật lại một lượt chân tướng của ngôi đền cho tôi."
"...!À." Shiramatsu đáp, đứa nhỏ này có chỗ tốt là chỉ đâu đánh đó, hết sức nghe lời.
Mà Úc Phi Trần cảm thấy, qua sự giảng giải luân phiên từ Nữ hoàng, hắn đến Thánh Tử, thế giới này đã vô cũng rõ ràng rồi, chỉ cần có não là có thể giải cấu mạch lạc đâu ra đấy thôi.
Hắn không lo Nữ hoàng cũng đang giải cấu cùng lúc với mình.
Thứ nhất, chỉ số IQ của Nữ hoàng không tạo nên bất kỳ đe dọa nào, thứ hai, việc xem xét cuối cùng bên nào có thể đạt được thế giới mảnh vụn này, không chỉ dựa trên giải cấu, mà còn phải xem quyền lực của Chủ Thần nhà ai mạnh hơn nữa.
Mà cái vị Chủ Thần ở vườn Địa Đàng của hắn chẳng phải được xưng là vị-thần-quyền-lực-nhất-trong-toàn-bộ-kỷ-nguyên-vũ-trụ sao? Cho nên, hắn rất yên tâm nhường sân cho Shiramatsu rèn luyện.
Shiramatsu hắng giọng xong xuôi mới mở miệng.
"Toàn bộ sự việc nên bắt đầu nói từ thần Ánh sáng và thần Bóng tối..."
"Vì để bảo vệ bản thân, thần Bóng tối thành lập đền thần, từng thế hệ thay mặt tìm kiếm Thánh Tử..."
"Thánh Tử của thế hệ này rất đặc biệt, cậu ấy thông minh lắm..."
"Cậu ấy có nhiều bạn tốt, Giáo hoàng này, Quốc vương này,...!còn có một người bạn nữa là Molly, một nữ tu trong đền."
"Cậu ấy không muốn tiếp tục cầu nguyện bảo vệ con dân của mình nữa, quyết định từ bỏ mọi thứ ở đây.
Nhưng cậu ấy sợ nếu mình không cầu nguyện, ngôi đền sẽ không từ thủ đoạn biến cậu thành kẻ ngốc chỉ biết nghe lời.
Ui cha, em nghĩ không chừng ma dược phục sinh có công dụng này thật á, pháp thuật ở thế giới này tà quá trời.
Bởi vậy nên cậu ấy biết, bản thân nhất định phải chết một cách nhanh chóng, gọn gàng..."
"Cứ vậy, mấy người chúng ta bị bắt vào giúp Thánh Tử làm việc, nhưng vừa đến cổng đã bị tư tế trong đền ngăn cản – chính là cái ông già mặc áo choàng kia.
Ông ta là người của thần Bóng tối, mà cũng có thể là người sống nhưng bị mê hoặc gì đó...!Thật ra vẫn còn một khả năng nữa, ổng thật sự là người sống và tin ngưỡng thần Ánh sáng, nhưng không hiểu được quan hệ giữa ánh sáng và bóng tối..."
"..."
"...!Hết rồi ạ."
Cậu nói cũng không tệ, logic rõ ràng, các chi tiết không bị bỏ sót, thỉnh thoảng Úc Phi Trần bổ sung vài câu, sửa "có lẽ", "có thể" và "nói không chừng" của cậu thành câu khẳng định hoặc câu phủ định.
Nói xong, Úc Phi Trần lại bổ sung thêm một số kiến thức về thế giới dựa trên nội dung mấy cuốn sách trong phòng chứa đồ.
Shiramatsu trưng đôi mắt chờ mong hỏi: "Ổn không anh?"
Úc Phi Trần thấy không ổn lắm, trước khi nộp bài còn phải kiểm tra một lượt, đoạn bổ sung thêm mấy thông tin bên lề, xong xuôi mới nói: "Được rồi."
Hệ thống: "Bắt đầu giải cấu."
Sau đó, ánh sáng vàng chọn ra vài điểm quan trọng làm trung tâm, bắt đầu lan ra khắp nơi, chẳng mấy chốc đã trải rộng khắp các góc đền, gần như cả ngôi đền đã biến thành màu vàng.
Khi ánh sáng vàng dừng lan tỏa, âm thanh hệ thống lại vang lên, không hiểu sao, giọng nói máy móc lại hơi cao giọng một chút.
"Tiến độ giải cấu 98,5%.
Xin chúc mừng!"
98,5% cũng không tệ.
0,015 còn lại là một số thông tin không quan trọng lắm, chẳng hạn như "mối quan hệ giữa kỵ sĩ trưởng và Giáo hoàng rốt cuộc là cấp trên – cấp dưới hay là người yêu", chuyện này hắn thực sự không biết.
Quy trình kế tiếp hắn đã quá quen rồi, sức mạnh của tháp Sáng thế tiếp quản ngôi đền.
"Giải cấu thành công."
Ánh sáng vàng lần lượt lan ra rồi hòa vào cơ thể hắn và Shiramatsu, hắn cảm thấy thân thể và tinh thần minh mẫn hơn rất nhiều.
Kế đó, một trái tim muối máu bị khuyết một góc không biết từ đâu xuất hiện, trôi nổi trước mặt hắn.
Hình dạng rất rõ ràng, trông còn rất quen mắt, y hệt trái bị Ludwig đập mất một góc.
Cùng lúc khi âm thanh vui vẻ vang lên, một đoạn phụ đề hiện ra trước mặt hắn và Shiramatsu:
Nhắc nhở thân thiện từ Người Gác cổng:
Thời gian phiêu lưu của bạn lần này là: 3 ngày đối với thế giới mục tiêu, 11 phút đối với vườn Địa Đàng.
Điểm giải cấu của bạn là: 98,5%, vượt qua 96,7% các đồng nghiệp ở vườn Địa Đàng, cực kỳ xuất sắc, hãy tiếp tục nỗ lực nhé!
Chuyến phiêu lưu lần này bạn nhận được:
Phần thưởng 1 – Tăng cường sức mạnh cơ bản, 15%.
Phần thưởng 2 – Trái tim phục sinh đã vỡ (trong sáng).
Công dụng: Chữa trị tất cả tổn thương của cơ thể và khôi phục lại trạng thái hoàn hảo.
Cách dùng: Ăn.
Số lần hiệu quả: 3.
Phạm vi hiệu quả: Thông dụng.
Mục tiêu hiệu quả: Thông dụng.
Chú thích: Đạo cụ không có tác dụng hồi sinh, không thể chữa trị các vết thương trí mạng, không thể hồi sinh đối tượng đã chết, xin lưu ý.
Nhắc nhở ấm áp từ Người Giữ Cổng: Phần thưởng không dễ kiếm, hãy sử dụng và trân trọng!
Shiramatsu "quào" một tiếng thật dài, nói: "Anh Úc ơi, còn có chuyện này nữa hả, coi bộ toàn đố tốt không á, cứ cho chúng ta vậy ạ?"
Còn nói, mở ngoặc trong sáng đóng ngoặc này là đang khen chúng ta phải không.
Xem ra, bọn họ dùng phương pháp không giết người để nhận được trái tim muối máu là trong sáng, nếu thật sự dùng phương pháp tàn nhẫn giết người lấy máu cho thằn lằn ăn thì sẽ nhận được trái tim đen tối, nhất định dược hiệu sẽ khác biệt.
Đoạn phụ đề biến mất, âm thanh hệ thống tương đối nhạt nhẽo lại vang lên: "Mời lựa chọn có đưa tín đồ về hay không."
Kế đó là âm thanh vui vẻ: "Nhắc nhở yêu thương từ Người Gác cổng: Thế giới có ngàn vạn, nhưng vườn Địa Đàng chỉ có một.
Thế giới này có cường độ 4, biên độ 7, độ an toàn chưa rõ.
Nếu lựa chọn đưa tín đồ về, cần đến tháp Sáng thế thanh toán 110.000 viên đá huy băng, đồng thời mang người đó đến tầng 10 tháp Sáng thế để làm sàng lọc và làm sạch ký ức, giá niêm yết: 50.000 viên đá huy băng."
Mấy con số làm Shiramatsu chết lặng.
"160.000 viên đá huy băng...?" Cậu giơ ngón tay, "Lúc trước em nhận được 5 mảnh, ủa anh Úc ơi, mảnh và viên là cùng một đơn vị à?"
Đương nhiên là không rồi.
Đá huy băng có ba đơn vị: "mảnh", "khối" và "viên".
Mảnh là một lát mỏng to như tờ tiền, khối là một khối chữ nhật kích thước cỡ quyển sách bình thường, về phần viên thì quen thuộc với hệ thống đo lường của Shiramatsu hơn, đó là một hình lập phương.
Sau khi hiểu được chênh lệch vĩ đại giữa hai đơn vị này, Shiramatsu cảm thấy tuyệt vọng vì cái nghèo.
Úc Phi Trần thấy bộ dạng cậu trông rất buồn cười, vì thế nên không nói ra một sự thật: 160.000 viên huy băng đúng là