“Hôm nay là ngày đầu tiên đi học ,không thể đến muộn được ,như thế các bạn sẽ cười cho ,dậy đi mẹ thương”.
“Mẹ hay để ngày mai con đi học sau nha,con buồn ngủ lắm”.
“Con không dậy đừng có trách mẹ”*lấy điện thoại ra* “Thảo Vân à”.
“A mẹ đừng con dậy ngay”.Nghe mẹ gọi cho ai cái tỉnh luôn.
Bà Mai nhìn đứa con gái mình chịu dậy cười: “À không có gì ,bác chỉ gọi hỏi xem hôm nay cháu có rảnh không thì qua chơi với gia đình bác”.
“Ukm rảnh thì qua nhà bác”.Cúp máy.
“Giờ chịu dậy rồi”.
“Mẹ này”.Dỗi đi thay đồng phục.
Thay đồng phục xong xuống dưới nhà còn ăn cơm.
Bà Mai nhìn thấy con gái thì hai mắt sáng lên: “Bảo bối à con mặc đồng phục trường đẹp quá”.
Dỗi: “Mẹ khen thừa”.
Ông Mai lắc đầu: “Con gái ba lớn rồi”.
Tự đắc : “Ba con gái ba 15 tuổi rồi đấy”.
“Ukm ,nhưng đối với ba còn bé lắm haha”.
Giậm chân ,phùng mang trợn má : “Ba con không chơi với ba nữa ,con đang dỗi *nhìn đồng hồ *Thôi chết con muộn rồi con chào ba mẹ ,cháu chào bác cháu đi học đây ạ”.
“Ukm ,đi đường cẩn thận nha con”.Đồng thanh
Vẫy tay “Vâng ạ”.
“Haizz ông xem , con gái nó cũng sắp hiểu chuyện rồi ,tôi lo con bé học trường đó không ổn”.
Ba lật báo .
“Ông có nghe tôi nói không”.
“Thì bà cứ nói đi ,tôi vẫn đang nghe đây”.
Giận: “Không nói chuyện với ông nữa”.
“Bà lo gì chứ con bé nó hiền lành không đụng chạm đến người ở trường đó thì không sao rồi”.(Hiền lắm cơ dữ còn hơn sư tử hà đông).
“Nói như ông thì dễ lắm ý ,người ở đấy đông như vậy không đụng không được ý ,hay ông này chuyển trường cho con bé đi”.
“Bà nghĩ con gái chúng ta chịu sao?Thôi đến đâu thì đến, ở trường đấy nếu có xảy ra chuyện gì thì chúng ta chuyển trường cho nó hơn nữa cũng là bài học cho nó bước ra đời sau này”.
“Oa trường đẹp quá đúng là nhìn tận mắt có khác đẹp hơn trong ảnh nhiều ,ôi muộn rồi muộn rồi”.Cái tội mải ngắm nghía đây.
“Hộc...hộc ...hộc*thở không ra hơi* trường rộng quá tìm sao giờ ,a có rồi”.Như bắt được ý tưởng.
Chạy nhanh về phía một người (hóa ra bà định hỏi đường) : “Anh ơi ,anh đẹp trai ơi anh cho em hỏi lớp 10 Ban B8 ở đâu ạ”.
Lạnh lùng không nói gì.
Chẳng lẽ học sinh du học: “Excuse me”.
“Học sinh mới à ,sao giờ này còn ở đây ,giờ này phải ở hội trường nghe quy định chứ”.
Phù hóa ra hiểu mình nói : “Dạ cơ nãy em định vào hội trường thì bị đau bụng ,giờ quay lại đó cũng muộn rồi nên em định về lớp luôn nhưng đi một hồi cũng không thấy ,anh có thể chỉ đường cho em được không