“Ukm ,cậu muốn nhờ mình việc gì thì nói luôn đi”.
“Huhu cậu thương tớ nhất thì cậu có thể ship đồ ăn đến trường cho tớ được không”.
“Cậu muốn béo như trước để rồi tỏ tình bị từ chối à hay sao giờ này rồi còn đòi ăn”.
“Huhu tớ ngủ quên mất , vừa dậy được một lúc ,đói quá”.
“Đấy là tại cậu ,giờ này nhà trường đóng cửa rồi không vào trường được”.
“Tớ biết mà ,vậy nên tớ muốn hỏi cậu có quen ai ở kí túc xá không ,hỏi xem họ có dư đồ ăn không cho mình ăn ké”.
“Cậu bị ấm đầu à”.
“Huhu tớ sắp chết đói rồi lên tớ không cần thể diện đâu”.
“Haizz tớ biết lúc cậu đói cậu không cần thể diện nhưng tớ chịu thôi ,tớ không có cách gì cả,hay tớ mang đến cổng trường cậu ra lấy nha”.
“Được được vậy cũng được nhưng nhưng Huhu từ nhà ăn đến cổng trường xa lắm rông bộ ra mất tiếng đồng hồ đấy bây giờ tớ đói lắm không còn hơi sức đừng nói đến rông ra lấy đồ ăn mà lăn tớ còn không xong huhu số phận thật mình thật bi đát chết vì đói ”.
“Cậu đừng nói linh tinh nữa đi nhịn một bữa chưa chết được đâu vậy nên cậu chịu khó đi ,ăn tạm đồ ăn linh tinh gì đấy mai mình bảo Aurora làm đồ ăn sớm mang đi cho cậu nha”.
“Huhu tớ mới chyển đến chưa kịp mua đồ ăn dự trữ nên bây giờ không có gì bỏ vào mồm để cái bụng không réo ,huhu đói quá mà không chịu nổi huhu bụng tớ đang réo này nó kêu *Annie ngốc mau ,mau kiếm thức ăn đi* đấy nó kêu tớ là ngốc kìa huhu”.
“Haizz tớ biết là cậu dễ đói nhưng giờ cậu gào rách họng tớ cũng chẳng có cách nào giúp cậu cả”.
“Huhu chẳng lẽ tớ bất hạnh như thế sao*chết *vì đói”.
“Haizz giờ này rồi tớ chịu thôi không giúp được , cậu chịu khó nhịn đến ngày mai đi nha ,cứ vậy đi”.
“Rena đừng bỏ tớ mà , Rena …”.Màn hình điện thoại đen ngòm: “Cúp máy mất tiêu rồi huhu”.
“Đói quá đi”.Nằm gục ra bàn.
*Hít hít hít* Thơm quá đi ngẩng dậy nhìn thấy một tô bún quen thuộc trước mặt , hai mắt sáng bừng lên ngon quá đi mất muốn nhào tới thật nhanh để vồ lấy nhưng nhìn thấy người đang ngồi trước mặt lại phải bỏ cái ý định đó ,cúi gằm mặt ngồi đần ra buồn thiu như bánh đa ngâm.
“Không phải đang đói sao?”.
Ngẩng đầu ,nhìn tô bún: “Đói ,rất đói”.
“Ukm .Vậy sao còn không ăn đi”.
Chỉ vào tô bún: “Cái này cho em sao”.
“Tất nhiên”.
“Thật không vậy ,anh có lừa em không đấy”.
Không nói gì.
Nhìn hội trưởng lạnh lùng