Giao Bạch bảo Trần Nhất Minh ghi âm, nhưng Trần Nhất Minh đã chủ động mang theo chiếc camera nhỏ để quay video. Đoạn video kia thiếu chút nữa đưa tiễn Giao Bạch.
Khoa trương đấy!
Nội dung video một số nội dung nằm trong dự liệu của cậu, có một số lại khá bất ngờ, tóm lại có thể tóm gọn trong bốn chữ: Gieo gió gặt bão.
Trong "Gãy Cánh", Thẩm Nhi An lên nắm quyền, cha ruột y đã ở tuổi trung niên, lúc đóng máy hết cảnh diễn là bốn mươi lăm tuổi, bệnh tật không dậy nổi trong một căn nhà nhỏ dột nát, không ai hầu hạ, tiếp sau thế nào không nói rõ, chỉ có "Làm người thổn thức" trong thời sự để hình dung cuộc đời y. Đó là đánh giá chính thức thống nhất về sự suy tàn của ông trùm giới kinh doanh, phú thương nghìn tỉ khi thất bại cũng thảm hại vậy thôi.
Giao Bạch xem phòng thế giới mới biết, hóa ra Thẩm Ký còn có tuổi già, chó nhà có tang sống được đủ lâu, có người yêu chính thức cũng không đổi tính, giống nhân vật công ăn vụng xong tắm rửa về nhà trong phần ngoại truyện sau kết thúc HE ở truyện tranh tra tiện. Trước lúc chết, y còn trách đứa con trai chưa từng nhận được yêu thương quan tâm, trách mẹ y chọn Tề Sương làm vợ y, trách bạn bè, trách nọ trách kia.
Truyện tranh không tiết lộ cặn kẽ Thẩm Ký đã thê thảm thế nào sau khi rời ghế, video do Trần Nhất Minh quay đã bù đắp cho sự tiếc nuối của Giao Bạch.
Đối phó một tên độc tài tuyệt đối thời xưa, phải để y tận mắt nhìn giang sơn của mình đổi chủ, nhóm bạn tốt phản chiến, tất cả vinh quang và quyền lực mà y tự hào đều bị tước bỏ, đó mới là tru tâm.
Để chó săn Trần Nhất Minh chuyên nghiệp kính nghiệp với sở trường là phỏng đoán và nhu cầu bảo mệnh đi đâm ông chủ Thẩm Ký của gã, nước đi này đúng đắn.
Giao Bạch đang nằm trên giường bệnh, cắm tai nghe xem lại video. Thẩm Ký bị những phân tích tình cảm từ Trần Nhất Minh chọc trúng chỗ đau, không muốn đối mặt với thực tế từ đầu đến cuối mình toàn là tự đạt cực kh0ái, tự rước lấy nhục. Câu "Cậu biết cái gì, tôi yêu cậu ta" không thể bác bỏ, và còn cả đoạn độc thoại về sự tách biệt của tình yêu và tình d*c đằng sau, đều thuộc phiên bản tra công kiểu mẫu.
Tôi chỉ thư giãn về thể xác, trong lòng chỉ có em, thế vẫn chưa đủ sao, tại sao em không thỏa mãn? Tôi không muốn đánh em, đó là do em không chịu ngoan ngoãn ở bên tôi.
Chậc chậc chậc.
Bộ truyện tranh máu chó này giống các loại bối cảnh tra tiện phổ biến, hai phần ba là ngược thụ, thủ đoạn tình tiết đa dạng tỉ mỉ, ngược cả thể xác tinh thần. Lúc này, vì góc nhìn không nhiều bằng thụ, công cũng bị ngược một cách hàm súc tỉnh lược. Tình tiết ngược hai bên không ngang nhau sẽ làm người khác cảm thấy chưa đủ. Chẳng qua nó không cưỡng ép HE, nên có thể nói là không vấn đề.
Ví dụ như mấy bộ truyện tranh máu chó HE kiếp trước Giao Bạch xui xẻo đi nhầm vào, chúng thật sự là... Nửa sau công xảy ra tai nạn giao thông vì thụ hoặc đỡ dao thay thụ hoặc chắn súng thay thụ. Có cả kiểu thái quá hơn, gì mà nhân vật công được chẩn đoán mắc bệnh nan y sắp chết, ngoại giới khiếp sợ, thụ què quặt thiếu thận bỏ trốn đến nơi khác sống còn đơn thân nuôi con, nhìn thấy tin tức này bèn chạy tới bệnh viện, nằm nhoài trước giường khóc lóc nói "Anh đừng chết, em tha thứ cho anh, anh không được chết". Kết quả tra ra công bị chẩn đoán sai, hai người ôm chặt lấy nhau, cảm tạ, đội ơn.
Cứ thế???
Còn có, thụ bị công ngược đãi đánh đập, ốm đau khắp người, không thích công nữa rồi rời đi. Từ đó công giải tán mọi tình nhân, không giữ cả người theo mình lâu nhất, không ăn chơi chè chén không xã giao, một lòng tập trung vào công việc, về nhà không có ngọn đèn sáng lên vì hắn, không có bàn ăn luôn giữ nhiệt độ ấm áp vì hắn, ngã bệnh gọi tên thụ, không ai rót nước cho hắn.
Đám bạn bè hư hỏng và thuộc hạ: Hà tất ngược đãi bản thân như vậy.
Nhóm fan tra công: Thật đáng thương, không chịu được, đừng ngược nữa, quá thảm rồi.
Cứ thế???
Giao Bạch xem video, Thẩm Ký thế này là đúng rồi. Rãnh nước bẩn xứng với vị vua một thời của giới kinh doanh, tên bại não tự cho là mình cao hơn người khác một bậc, tổng giám đốc bá đạo võ thuật cấp mười cuồng bạo lực, tù nhân thất bại ngày hôm nay, đây mới là diễn biến kế tiếp chính xác.
Khi gửi video qua, Trần Nhất Minh chuyển lời tới Giao Bạch rằng, Thẩm Ký ngã vào trong rãnh nước, vừa khóc lóc vừa nói muốn gặp cậu, hỏi cậu bao giờ đến.
Gặp cái con mẹ nó ấy.
Khóc thì ngon sao, ai mà chưa từng khóc chứ? Vào cái đêm vừa tiến vào thế giới này, còn chưa bắt đầu làm nhiệm vụ, cậu đã bị bắt quỳ xuống xỏ giày, bị đè lên vết thương cũ ở xương cụt, toàn thân đau đớn choáng váng cũng bật khóc, mồ hôi lạnh và nước mắt nhớp nháp khuôn mặt.
Căm hận bắt đầu từ thời điểm đó, lâu lắc trước khi nhiệm vụ bắt đầu.
Vất vả mãi mới thoát khỏi chuồng chó, kế hoạch ban đầu của cậu là vào Trung học Số 3 học lớp Mười Hai rồi tham gia kỳ thi đại học, xử lý Thẩm Nhi An trong năm ấy trước, sau khi lên đại học lại tìm cách xử lý một học sinh khác trong danh sách - Lễ Giác.
Kết quả thì sao, mịa, là ai nửa đêm xuất hiện như ma quỷ ở nhà thuê, xốc cậu đang bị gãy xương sườn lên, ném xuống giường, làm cậu đau muốn chết, nước mắt giàn giụa, sau đó còn bị ép buộc kéo đi nhốt ở Thượng Danh Uyển.
Chẳng những kế hoạch học tập thật giỏi và kế hoạch nhiệm vụ bị làm rối loạn, mà trong lúc dưỡng xương sườn còn chịu đựng đủ các loại tra tấn, niềm căm thù bùng nổ.
Mẹ kiếp, còn lao tới dán lên! Cậu trải nghiệm chuyến đi trên biển sau khi đi học chăm chỉ được nửa năm, thi đại học xong không lâu liền chẳng hiểu sao lại bị buồn nôn, từ Tây Thành đến Bắc Thành, lại đến bà nội Lễ Giác ở nông thôn, lần lượt sáp đến, không quăng đi được như dính phải phân, làm như thể tình yêu tha thiết đời này, rời xa là không sống được, lồ ng sắt đóng lại, xích sắt cài chốt, bị gọi là đê tiện đ ĩ thõa, một loạt sỉ nhục về nhân cách và thân thể.
Ông đây cũng không phải vầng sáng thánh mẫu chiếu khắp trần gian, đau lòng thay người khác không phân biệt đối tượng, mẹ tiện thụ mở cửa cho tiện thụ, tiện đến nhà rồi. Ông đây sẽ đi gặp anh vì anh rơi hai giọt nước mắt? Nghĩ gì thế, sợ không phải là người già đãng trí đấy chứ?
Giao Bạch là một người ân oán rõ ràng, có ân tất trả, có oán tất báo, nhưng cũng không muốn tự trả thù Thẩm Ký, rất lãng phí thời gian. Những nỗi khổ cậu phải chịu đựng hơn một năm nay vì Thẩm Ký được ghi chép xuống quyển sổ nhỏ, xem như đã đạt một kết cục miễn cưỡng tàm tạm.
Cứ vậy đi.
Trong số năm người được xếp vào nhóm, chỉ có mục tự thuật "Nếu có thể làm lại cuộc đời" trong "Giấc mộng tuổi già" của Thẩm Ký là vẫn giết chóc hành hạ lăng nhăng, lặp lại vẫn mang dáng vẻ chết tiệt ấy, không thay đổi nổi. Y chính là kiểu giòi này.
Yêu cầu y tự trách ăn năn, đau đớn không muốn sống, là điều không thể. Những nhát dao do Trần Nhất Minh mang đến gần như là cực hạn.
Giao Bạch xóa phần liên quan tới Thẩm Ký khỏi quyển sổ nhỏ.
Lão già đến ngay cả con chuột còn chê thối, cứ mặc y tự sinh tự diệt với giấc mộng cầm lại quyền lực trở mình, dùng khí phách con rùa trở về một cách hoa lệ đi.
Về phần ghép đôi chính thức là Tiểu Hà, có xảy ra hay không cũng kệ, không dính dáng đến nhiệm vụ của cậu.
Giao Bạch tháo tai nghe xuống, kẻ cặn bã như Thẩm Ký có thể sống đến già, nhưng Thích Dĩ Lạo - không nổi tiếng với Red Bull và bắp tay, không đối đầu với nhân vật chính công, không liên quan tới nhân vật chính thụ, đúng lúc rút lui - lại không thể.
Bệnh di truyền trong gia tộc thật sự nan giải lắm à...
Giao Bạch nhớ đến sau khi vết thương của cậu chuyển biến tốt, màu máu nhuộm lông mèo vẫn rất sẫm, không trở lại sắc trắng tuyết như trước, chứng tỏ khát vọng sống của Thích Dĩ Lạo vẫn chưa trỗi dậy.
Thích Dĩ Lạo tỉnh lại trước thời hạn, chẳng lẽ đã gây ra thương tổn không thể vãn hồi?
Giao Bạch gọi Thích Nhị vào, hỏi thăm việc khám sức khỏe hai năm một lần của Thích Dĩ Lạo tại viện nghiên cứu khoa học.
Thích Nhị vò đầu: "Cậu Bạch, tôi chỉ là người làm, nào biết tình hình của Thích gia chứ."
"Cũng đúng." Giao Bạch nhớ Thẩm Ký có nói Thích Dĩ Lạo phải mất một tuần mới tỉnh, ở trong lồ ng sắt cậu không cảm ứng chính xác thời gian trôi qua, không biết sau đó Thẩm Ký nói Thích Dĩ Lạo tỉnh sớm là đã qua bao nhiêu ngày.
"Vậy anh