2/2/20**
Thành Phố A
Tại công ty Prioritize beauty
Trong phòng họp xuất hiện một cô gái với thân hình thướt tha, kết hợp một chút dịu dàng nhưng lại chính chắn.
Cô cất giọng mỉm cười nhẹ nhàng và nói
" Cảm ơn tất cả mọi người, trong năm vừa qua đã cống hiến hết sức mình cho công ty! Đã giúp công ty đi đến thành công của ngày hôm nay!"
Một cô gái nhỏ ngồi cuối bàn họp bỗng cất tiếng: " Có một giám đốc xinh đẹp đáng yêu thế này mới giúp chúng em có động lực để đi làm đấy chứ"
Lạc Ân Nghiên nghe thấy thế nụ cười trên môi càng tươi hơn:" Có nhân viên dẻo miệng thế này chị cũng thích lắm à nha! Thưởng tết cho em ngay sau buổi họp nhé"
Sau khi cô nói xong cả phòng họp đều ồ lên và đồng thanh khen cô xinh đẹp, dịu dàng.
Làm cho khuôn mắt vốn bình thường của cô lại trở nên ngại ngùng, và cũng có chút buồn cười.
Lạc Ân Nghiên cất tiếng:
" Thôi vui đến đây thôi! chúng ta cùng vào vấn đề chính nhé"
Nghe cô nói xong phòng họp bỗng im phăng phắt.
Không khí vui tươi trở nên căng thẳng.
Lạc Ân Nghiên nhìn thấy thì ngạc nhiên:" Mọi người sao lại căng thẳng thế chứ thả lỏng nào.
Hôm nay xuất hiện cuộc họp này tôi muốn thông báo đến mọi người một chút"
Vi Yến thư ký của Lạc Ân Nghiên hỏi nhỏ nhẹ:" Thông báo này có được xem là thông báo vui không ạ Lạc tổng?"
Ân Nghiên cười:" Phải vui chứ! vì sau hôm nay mọi người sẽ được nghỉ tết trước 4 ngày để có thế sắp xếp về quê ăn tết cũng gia đình nhé"
Phòng họp đang trong không khí căng thẳng lại trở nên náo nhiệt hẳn lên.
Vi Yến cất tiếng:" quao giám đốc thật tuyệt, cho chị 1 triệu like".
Lạc Ân Nghiên cười vui vẻ:" Chị xin nhận 1 triệu like của em ".
Sau khi kết thúc buổi họp ai nấy đều về văn phòng sắp xếp đồ đạc và bắt đầu một kì nghỉ dài hạn để về quê đón tết cùng gia đình.
Lạc Ân Nghiên cũng vậy, cô sắp xếp lại đồ của mình trong vali, đã chuẩn bị sẵn từ trước và đi ra sân bay.
Cha mẹ của cô là người Trung nhưng định cư và sinh sống bên Mĩ.
Vì tính tự lập của cô, không thích dựa dẫm, nên cha mẹ đều miễn cưỡng đồng ý cho cô lập nghiệp ở Trung Quốc.
Vì xa nhà nên mỗi khi có dịp rãnh cô đều phải bay qua bay lại, tuy có chút mệt nhưng cô lại cảm thấy vui khi được gần cha mẹ mình.
Sân bay B
Làm xong thủ tục cho chuyến bay, cô liền đi vào phòng chờ chuẩn bị ra máy bay.
Vì chờ cũng khá lâu nên Lạc Ân Nghiên bèn lấy điện thoại ra lướt weibo viết thời gian.
Bỗng trước mặt cô xuất hiện một đôi chân dài, mang một đôi giày thể thao Nike.
Lạc Ân Nghiên liền ngước mặt lên nhìn thì thấy một thanh niên da dẻ trắng trẻo, trên người khoác lên một bộ quần áo khá trẻ trung, nhìn vào cũng thấy được sự đắt tiền của bộ đồ ấy, vì cô thấy trên người cậu chỉ toàn đồ hiệu của các hãng thời