【 Jeuny: Khóc, disco cõi âm thế nhưng phát triển kinh doanh ở hải ngoại, vào mùa hè Kikujiro bị đưa đi kia [ video ] 】
Đây là video đã nổi tiếng trong toàn bộ cộng đồng người Trung ở Tây Ban Nha tối nay.
Hạ Miêu Miêu: "...?"
Hạ Miêu Miêu là một sinh viên Hoa Kiều đang học tập tại Tây Ban Nha, chuyên ngành biên đạo múa và sắp tới sẽ vào đài truyền hình thực tập.
Vòng xã giao của cô có cả người Hoa và người nước ngoài địa phương, các mối quan tâm và chủ đề thảo luận của cả hai bên thường không trùng lặp.
Nhưng lần này rất hiếm thấy, dù cô lướt Twitter hay Weibo, Ins hay Moments, tất cả đều đăng lại cùng một video và cùng một chủ đề với chữ hahaha!
"Cái này có đáng sợ gì không?" Hạ Miêu Miêu thuê nhà một mình, buổi tối đọc tựa đề âm phủ tâm lý có hơi sợ, lo lắng không biết đó là hình ảnh ma quái gì "Lỡ mà quay đầu lại...""
Do dự mãi, Hạ Miêu Miêu vẫn không nhịn được mở video, đồng thời há miệng run rẩy bật đèn trong phòng lên sáng nhất.
Video được chia thành nhiều phần, lúc đầu mỗi người tải lên các đoạn video ngắn từ các góc độ khác nhau, sau khi nó nổi tiếng, mọi người đều thấy rằng nó giống nhau ở điểm nào đó nên một vị đại thần đã tri kỷ cắt ghép các đoạn video lại với nhau.
Video bắt đầu phát.
Hình ảnh đầu tiên khiến cô vô cùng kinh diễm -- trong màn đêm sâu thẳm, giữa biển lặng, một chiếc thuyền có gắn đèn như bay lơ lửng trên không, lông mi của cậu thiếu niên ở giữa bức ảnh rũ xuống như cánh bướm, ánh mắt ngâm trong nước.
Dùng thuyền nhỏ làm tâm điểm, mấy chục con cá heo lần lượt ngửa đầu lên, trong gió biển yên tĩnh lắng nghe điều gì đó.
Sau đó thiếu niên mở miệng: "Nam mô uống la đát kia sỉ la đêm ư nam mô a lợi ư..."
Giống như tất cả những khán giả khác đã xem nó, Hạ Miêu Miêu không nhịn được tuôn ra một câu: "Fuck!"
Nực cười.
Suýt tí nữa là bị tiễn vong rồi, đây là Chú Đại Bi sao? Bạn đang siêu độ cho đám cá heo sao?! Hóa ra cậu em đẹp trai trong hình người Hoa, Hạ Miêu Miêu ban đầu cứ ngỡ cậu ấy là ngôi sao, vì quá thịnh thế mỹ nhan đi được, nhưng sao hát Chú Đại Bi lại thành thục chuyên nghiệp đến vậy?!
Đầu nhỏ của Hạ Miêu Miêu đầy dấu chấm hỏi.
Bầu không khí của hình ảnh đã đột ngột thay đổi từ vẻ duy mỹ sang phổ độ chúng sinh.
Tuy nhiên bình luận đều tràn ngập hahaha, cô cũng hahaha.
Sự tương phản giữa hình ảnh và âm thanh quá tuyệt vời, nó đã tạo ra một điểm kỳ quái khó có thể dùng từ ngữ nào diễn tả được.
Hơn nữa, Hạ Miêu Miêu nhìn kỹ lại: "Ô là mấy bé Thiên Sứ Mỉm Cười này?...!hừm, hôm nay là này tụi nó được phóng sinh!"
Đám cá heo này trên Twitter rất nổi tiếng, Hạ Miêu Miêu cũng chú ý đến quá trình điều trị của chúng trước đó, tương tác với bác sĩ thú y khá ấm áp và cảm động.
Chẳng bao lâu sau Hạ Miêu Miêu liền hiểu được ý nghĩa của mùa hè khi Kikujiro bị đưa đi, bởi vì người đàn ông trẻ tuổi trong hình từ từ lấy ra suona của mình.
Hạ Miêu Miêu: "..."
Kikujiro thanh thản đi.
"Quá chuyên nghiệp, quy trình tang lễ" Hạ Miêu Miêu cảm khái "Tụi cá heo rất hợp tác!"
Cá heo không chỉ đơn giản là hợp tác, chúng rõ ràng là đang nhảy disco cũng không vui sau khi suona dừng lại, chúng trò chuyện liền mạch với em trai nhỏ.
Hạ Miêu Miêu muốn tiếp tục xem, nhưng đây chỉ là một đoạn video ngắn.
Lòng cô ngứa ngáy, hình ảnh bị cắt chuyển thành lời tạm biệt của cá heo và các bác sĩ thú y vội vã chạy đến.
Rất cảm động, khiến người chua sót sống mũi.
Đặc biệt là khi kết hợp với tin tức và Twitter đã thấy trước đây.
Người đang quay video bằng điện thoại cũng có cùng ý nghĩ với Hạ Miêu Miêu, anh ta trầm giọng bày tỏ cảm xúc: "Đám cá heo này rất thích con người, con người dành cho chúng nó thiện ý, chúng cũng dành cho con người -- "
Giọng nói đột ngột dừng lại.
Bởi vì cá heo đã quay trở lại.
Đàn cá heo không những quay lại mà còn khí thế hung hăng nhảy lên, húc đầu vào trán thiếu niên khi nãy rồi hất tung nước vào người cậu ấy.
Hình ảnh cuối của video chính là lúc anh nhỏ giơ ngón giữa.
Cao nhân edit hiểu lắm, trực tiếp đem hình ảnh cuối cùng làm thành hình trắng đen, phóng to, ghép một đoạn BGM đau thương với dòng chữ Kết thúc vở kịch.
Hạ Miêu Miêu: "..."
Hạ Miêu Miêu: "??????"
Sau khi phản ứng được vài giây, Hạ Miêu Miêu phá cười.
Điều hài hước nhất là giây cuối cùng vẫn là chất trữ tình đa cảm, giây tiếp theo nó trở thành cuộc quyết đấu chung cực của sa điêu.
Tiêu chuẩn kép của cá heo đối với bác sĩ thú y và anh nhỏ quá rõ ràng!
Người quay video vừa còn cảm khái tình bạn vượt giống loài giữa con người và cá heo, lúc này đều nghẹn ngào!
Tổng hợp nội dung Chú Đại Bi và suona trước đó, quy trình tang lễ tiễn cá heo đi, đoạn kết này giống như tuyệt địa phản kích của cá heo, vui quá đi mất.
"Đoạn cuối là cái gì, đừng kết thúc, tiếp tục nữa đi, hahahahahaha!"
Hạ Miêu Miêu vỗ đùi, cuối cùng cũng hiểu được nguyên nhân vì sao cả đám bạn bè lại đăng tải chơi các meme.
Mặc dù người trong video rất sa điêu, nhưng không thể phủ nhận rằng anh nhỏ đàng hoàng trịnh trọng thổi suona rất đáng yêu!
Nếu đó là một chương trình tạp kỹ hay phim bộ, cô chắc chắn sẽ theo dõi nó.
Hạ Miêu Miêu tìm kiếm trên mạng, đáng tiếc là chỉ có video này.
Cô chỉ có thể vào lại Twitter và vòng kết bạn, khu vực bình luận cũng sôi nổi hẳn lên, có nhiều ý kiến khác nhau về danh tính của anh nhỏ:
【 Là idol đó! Một trong những diễn viên chính trong ( Ngộ Long Dạ), phim sắp phát sóng, số đầu tiên của show (du thuyền ảo tưởng) đang ghi hình, hy vọng A Trạch sẽ bùng nổ trong năm nay! 】
【 Thật sự không phải là đệ tử cửa Phật sao? Anh ấy rất tuấn túi, tôi đã giác ngộ, tôi muốn chuyển sang đạo Phật 】
【 Sở thích liên quan, ẩn.
Nhân viên ekip show du thuyền ảo tưởng muốn nói, cậu ấy là một nhà ảo thuật, một nhà ảo thuật tuyệt vời, và là một sinh viên tốt nghiệp xuất sắc của Hogwarts chi nhánh Trung Quốc】
【 Có thể thổi còi xe theo giai điệu xúc động như vậy, tôi đã nhảy theo vũ điệu trên ban công rồi, tôi cảm thấy cậu ấy là một nhạc công chuyên nghiệp 】
【 Đúng vậy!!! Là thiên sư đệ nhất mới lên chức!!!! Hiệp hội chính thức đã chứng thực, nhìn trình độ này, độ chuyên nghiệp không phải dạng vừa đâu 】
Hạ Miêu Miêu: "??? Thật không? Vậy cậu ấy rốt cuộc là cái gì?!"
Điều khiến tất cả các cuộc thảo luận và hahaha lên đến đỉnh điểm là một dòng tweet từ nhà sản xuất nổi tiếng Rockefith:
"Nam diễn viên người Châu Á mà tôi gặp trong quá trình quay "Back To Nature" là một chàng trai rất thú vị.
Tôi hy vọng sẽ có cơ hội hợp tác [video] trong tương lai."
Hạ Miêu Miêu xém nữa ném điện thoại đi.
Cô nói chú tóc đỏ mặc quần áo sơ mi đi biển kia trong video nhìn hơi quen, hóa ra là Rockface!
Dù có quan tâm đến phim tài liệu hay không thì hầu hết mọi người đều biết đến Rockefath, tầm nhìn và gu thẩm mỹ của chú ấy thực sự rất tốt.
Nhà sản xuất cầm rất nhiều giải thưởng lớn quốc tế, đặc biệt là ánh mắt chọn nhân tài vẫn luôn to gan sắc bén, độc đáo.
Đặc biệt là Hạ Miêu Miêu thân là biên đạo múa, cô đến Tây Ban Nha phần lớn là do sùng bái nhà sản xuất truyền kỳ này.
Không nghĩ tới video sa điêu sẽ cùng thần tượng dính líu quan hệ, hơn nữa Rockefith thế mà tự mình nói sau này có cơ hội hợp tác...!
Hạ Miêu Miêu ôm điện thoại, ngơ ngác nằm trên giường, nghĩ: "Một thầy phong thủy không muốn trở thành một diễn viên không phải là một nhà sư giỏi sao?"
- ---------------------------------------
Cũng trong lúc đó, Du thuyền.
Tí tách.
Trong phòng tắm hơi nước bao phủ.
Trì Yến: "Tôi chỉ vô tình bước vào không gian của cậu.
Sau khi mở cửa, nó đã ở đây, nghe thấy cậu nói chuyện..."
Văn Tinh Trạch chưa hiểu hết không gian, giống như phụ huynh nhân ngư, họ dường như có thể ra vào tự do sau khi đạt được một số thỏa thuận với Quang Tháp.
Trì Yến được tự tay cậu đưa vào nên không có gì ngạc nhiên khi anh ấy có thể vào đó.
Văn Tinh Trạch nhớ lại lúc cậu mở tủ lấy bao gói trong không gian, người giúp cậu phủ tuyết có phải là Trì Yến không?
Vì vậy, đây là lý do tại sao Trì Yến lại ở đây, một câu đố đã được giải quyết.
Bây giờ đến lượt thứ hai.
Văn Tinh Trạch nhìn cái đuôi cá vừa có được, vây đuôi lắc lư trái phải cùng ngọn đèn bên trên, mờ mịt nhìn Trì Yến: "Tôi không làm người nữa, Yến Yến."
Trì Yến: "Dù như thế nào thì trước hết hãy bình tĩnh lại."...!Yến Yến?
Văn Tinh Trạch dùng giọng điệu nhân sinh mất đi ý nghĩa xa vời nói: "Tôi mọc đuôi rồi, không thể giẫm lên xe ba gác được nữa sao?"
Trì Yến: "..." Trọng tâm lệch rất lớn rồi.
Bước chân Trì Yến dừng một chút, đi tới bên bể ngồi quỳ xuống.
Anh vén tay áo lên, để lộ nửa cẳng tay, rắn chắc thon dài.
Văn Tinh Trạch lúc này mới phát hiện làn da của Trì Yến rất nhợt nhạt với kết cấu như đá cẩm thạch, trong sương mù nó gần như có màu sắc không giống nhiệt độ của con người.
Trì Yến đẩy cặp kính gọng vàng trên sống mũi làm anh nhiều hơn một cảm giác lạnh nhạt tránh xa người ngàn dặm, như bác sĩ hỏi Văn Tinh Trạch "Vây đuôi có đau không, có cảm giác bỏng rát hay châm chích không? Đau không?"
Văn Tinh Trạch: "Không đau, chỉ là hơi nóng, giống như sắp biến thành cá kho."
Trì Yến: "Có muốn rắc một ít thì là không?"
Văn Tinh Trạch: "Không muốn, thích chua ngọt cơ..."
Điều này một đoạn đối thoại có chút thần kỳ, ngoài ý muốn khiến Văn Tinh Trạch bình tĩnh lại.
Đúng vậy, không phải là lăng kính thôi sao, trải qua nhiều lăng kính thần kỳ rồi, lần này cũng không kém.
Trì Yến nhíu mày: "Muốn ăn chính mình hử?"
Văn Tinh Trạch: "Không mô, đưa cho anh ăn cơ."
Bản thân Văn Tinh Trạch hiển nhiên không có ý thức được, đề tài Ăn này trong một số bầu không khí đặc biệt sẽ hiện ra chút muội đặc biệt.
Thậm chí lúc này Văn Tinh Trạch không mặc quần áo -- đương nhiên là đang tắm, không có ai tắm mà mặc quần áo cả.
Có hơi nước bốc hơi che chắn, ánh đèn không sáng chói, cho dù có dời tầm mắt cũng không tránh khỏi nhìn thấy đường nét thân hình của Văn Tinh Trạch, không gầy, là một nét đẹp độc nhất vô nhị giữa thiếu niên và thanh niên.
Rất tươi.
Văn Tinh Trạch dựa vào bồn tắm, trong ánh sáng mờ ảo, vòng eo thon thả xinh đẹp kéo dài từng inch một.
Làn da trắng như tuyết, sau khi tắm một lúc, nó chuyển sang một lớp mỏng màu đỏ, những giọt nước từ đuôi tóc nhỏ xuống, chảy qua xương quai xanh, ngực đến thắt lưng, cuối cùng biến mất trong bóng tối.
Trì Yến dời tầm mắt đến gạch lát sàn, hầu kết nhúc nhích lên xuống.
Khát.
Bản thân Văn Tinh Trạch chẳng hề thấy ngượng ngùng, thậm chí đắc ý quơ quơ đuôi: "Vóc dáng tốt đúng không, ai thấy cũng khen, vì vậy tôi nghĩ mình vẫn nên ăn ngon."
Trì Yến giật mình, lỗ tai nóng lên, nhanh chóng nghiêm mặt: "Không được ăn nói linh tinh."
Suy nghĩ một hồi, sắc mặt anh trở lại bình tĩnh: "Ai thấy cũng khen?" Còn có ai thấy?
Văn Tinh Trạch tự học thuật độc tâm, trả lời nửa câu đằng sau dấu ngoặc kép của Trì Yến: "Nhiều lắm..."
Do phòng của cậu không có buồng tắm, lúc nào cũng tắm trong phòng tắm công cộng, là nơi có nhiều cô chú vui vẻ tắm.
Đương nhiên Văn Tinh Trạch không dám tắm lâu.
Trì Yến: "......"
Trì Yến mím môi.
Nửa người trên của Văn Tinh Trạch vẫn là con người, từ bụng dưới trở xuống là vảy màu trắng bạc, được nối liền với phần đuôi.
Đuôi dài gần hai thước, vây đuôi rất lớn mỹ lệ, chen chúc trong bồn tắm nhỏ rất ủy khuất, hơn một nửa lộ ra ngoài không khí.
Những phần không được ngâm nước có cảm giác hơi nóng rát.
"Không biết phải mất bao lâu nữa thì lăng kính nhân ngư mới giải trừ." Văn Tinh Trạch nói, lúc này đã triệt để tĩnh táo, cậu xuyên hơi nước mông lung nể nãi nhìn Trì Yến, "Lẽ nào đêm nay tôi chỉ có thể ngủ trong buồng tắm -- ồ."
Trì Yến: "Sao vậy."
Văn Tinh Trạch híp híp mắt: "Thầy Trì, đỉnh đầu anh có dòng chữ màu xanh nhạt, xem nào hình như là..."
Nói tới chỗ này.
Giọng Văn Tinh Trạch kẹt lại, Trì Yến đột ngột đứng dậy.
Hai người bọn họ đồng thời nhớ lại một chuyện.
- -Thời gian tác dụng Lục Quất là 2h, còn chưa hết hiệu hiệu lực, nói cách khác Văn Tinh Trạch vẫn như cũ có thể nhìn thấy nội tâm của người khác!
Văn Tinh Trạch: "?"
Trì Yến: "???"
Tâm niệm hai người thay đổi thật nhanh.
Đầu tiên Văn Tinh Trạch có chút cảm động, thì ra Trì Yến thích cậu -- mặc dù mức độ thích này còn gây tranh cãi, e rằng lại như đám cướp cá heo đã nghe cậu chơi suona -- mà dù sao, đó cũng là điều đáng mừng..
Bất quá Văn Tinh Trạch nhanh chóng bình tĩnh lại.
"Thứ mà Reich đưa cho tôi trước đó có tên là Lục Quất." Tuy Văn Tinh Trạch rất muốn đọc nội tâm Trì Yến, nhưng cậu tự đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ, cảm thấy rằng hầu hết mọi người sẽ không thích bị người lạ đọc đọc tâm.
Khi đối mặt với các trưởng lão nhân ngư trước đó, vì thời gian quá gấp gáp, không có thời gian để nói rằng