Văn Tinh Trạch: "Chờ đã, ngài mới vừa nói cái gì???"
CEO lặp lại: " Đây không phải là mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu sao?"
Nhìn thần sắc dại ra của Văn Tinh Trạch, CEO tiếp tục hào hứng giải thích: "Văn tiên sinh, cá nhân tôi khá có kinh nghiệm trong chuyện này, tôi đã từng chinh chiến hàng trăm tập phim ( Mẹ chồng đến) ( Cố sự nhà mẹ đẻ) ( Con dâu yếu ướt mẹ chồng mạnh mẽ), nhất định có thể giúp ích vài điều cho ngài -- "
Văn Tinh Trạch: "...!Được rồi, đừng nói nữa, cảm ơn."
Cậu bắt đầu hối hận khi nãy đặt câu hỏi, đặc biệt là với lời nhận xét của CEO, não Văn Tinh Trạch không tự chủ được nổi lên hình ảnh:
Xã súc* Văn Tinh Trạch mới vừa tan sở, Trì Yến mang tạp dề mặt lạnh từ trong phòng bếp đi ra, mà Lilith, Astor, Reich, Ưu trưởng lão và một loạt mẹ chồng độc ác đang cố gắng gây khó dễ cho con dâu, sau đó song phương đồng thời lớn tiếng hỏi cậu Mẹ và bạn trai đồng thời rơi xuống nước sẽ cứu ai trước...
* Xã súc mà một thuật ngữ được dùng cho các nhân viên văn phòng tại Nhật Bản.
社 trong 會社 (Câu lạc bộ hoặc tập thể), 畜 trong 家畜 (Gia súc) có nghĩa là "Súc vật của công ty".
Từ ngữ này xuất hiện từ những năm 1990 và dần trở nên nổi tiếng tại Nhật Bản, sau đó lan rộng ra các nước trong khu vực Đông Á
Văn Tinh Trạch bị hình ảnh này lôi đến cả người run lên, nỗ lực đuổi nó ra khỏi tâm trí.
CEO vẫn muốn tiếp tục nhiệt tình nói, nhưng thấy Văn Tinh Trạch thái độ kiên quyết như thế chỉ có thể tiếc rẻ lắc đầu một cái, không tiếp tục nói nữa.
1h sau, tầng cao nhất chúng cư Minh Hoa.
Hiệu suất làm việc của quản gia Trì gia vô cùng cao, quản gia và đầu bếp đều không ở đây, kết thúc một ngày làm việc đều sẽ tan tầm rời đi.
Trì Yến về nước muộn hơn Văn Tinh Trạch, khi Văn Tinh Trạch đến người hầu đã đem toàn bộ hành lý Văn Tinh Trạch thu thập xong, mà Trì Yến vẫn chưa về.
Văn Tinh Trạch đã từng đến đây mỗi ngày để học diễn xuất với Trì Yến, đối với nơi này cũng coi như là quen thuộc, nhưng đây là lần đâu tiên bước vào với tư cách là Khách Trọ, luôn cảm giác nơi này có cái gì đó khác lạ...!Không đúng, rõ ràng là khác nhau!
Cả phòng vẫn đi theo phong cách chủ đạo trắng đen, với nội thất cực kỳ đơn giản và cửa kính trong suốt sát đất trên tầng hai.
Nhưng trong đống bộ sưu tập đồng hồ của Trì Yến lại xuất hiện một chiếc đồng hồ hoạt hình SpongeBob được trộn lẫn vào, hơn nữa đồ của Văn Tinh Trạch được đặt ở khắp mọi nơi:
Những chiếc gối ôm búp bê chất đầy trên ghế sô pha, mô hình cung điện được đặt bên cửa sổ sát đất, còn có truyện tranh tạp chí, poster trân quý hình Trì Yến và cuống vé phim qua nhiều năm.
Nó có một xung đột lớn ban đầu,
Cùng với phong cách thiết kế nguyên bản của ngôi nhà này sinh ra một sự xung đột rất lớn, như thể một cặp Crayon Shin-chan được trộn lẫn vào triển lãm nghệ thuật trừu tượng hậu hiện đại vậy.
Văn Tinh Trạch: "..."
Lúc Văn Tinh Trạch đi dạo quanh phòng khách, đầu bếp vừa vặn bưng món cuối cùng ra, sau đó chờ ở bên cạnh.
Văn Tinh Trạch cùng hắn nhìn nhau chốc lát, mới nhận ra đầu bếp là đang chờ cậu xác nhận bữa tối có sai sót gì không để tan làm.
Văn Tinh Trạch suy nghĩ một chút, nhìn bảng tên trước ngực đầu bếp nói: "Tốt lắm ạ, cám ơn Mr Trương, ngài có thể tan làm rồi."
Đầu bếp đã ngoài 30, đã làm đầu bếp cho Trì gia được năm, đây là lần đầu tiên hắn được gọi là Mr Trương.
Lúc trước Trì Yến đều chỉ là hờ hững gật đầu một tiếng.
Đầu bếp thiếu chút nữa cảm động khóc, nói: " Văn thiếu gia đừng khách khí, hẹn gặp lại."
Văn Tinh Trạch mới đi được nửa bước, nghĩ tới sau này sẽ phải thường xuyên giao thiệp với quản gia và đầu bếp, liền quay đầu lại nói:
"Không sao, tuổi tác chúng ta cách biệt cũng không lớn, ngài đừng dùng kính ngữ, cứ coi tôi như một khách thuê nhà bình thường ở đây thôi."
Thực ra, đầu bếp đã được quản gia căn dặn trước nên đối xử với Văn Tinh Trạch như là một vị gia chủ khác, nhưng không ngờ Văn Tinh Trạch lại đưa ra yêu cầu như thế.
Đầu bếp trầm tư chốc lát, chần chờ nói: " Văn thiếu gia đừng khách khí, 886?"
Văn Tinh Trạch: "..." Anh cũng thích lướt mạng?
Sau đó đầu bếp cởi tạp dề, chính thức tan tầm.
Sắp đến tết trung thu rồi.
Văn Tinh Trạch trước tiên đi dạo quanh phòng ngủ của mình, sau đó trở lại phòng khách trải thảm, làm ổ trên ghế sô pha cắm tai phone nghe tiếng thở phì phò lải nhải của phụ huynh long tộc.
Các phụ huynh Long tộc quả nhiên cũng đang nói về việc sống chung với Trì Yến.
"Vương, ngài có đang nghe không?" Mẹ già Astor đã phun ra một tràng lửa, vẫn như cũ vừa nói chuyện vừa phun lửa xẹt xẹt ra ngoài "Trì Yến thật sự vô cùng nguy hiểm! Cách hắn càng xa càng tốt, ở chung quả thực là hoang đường!"
Văn Tinh Trạch nghiêm túc nói: "Nhưng anh ấy không thể phun lửa."
Nhóm cự long ngẩn người.
Văn Tinh Trạch: "Cũng không có móng vuốt sắc bén, đôi cánh che kín bầu trời."
Nhóm cự long bắt đầu thẹn thùng, dùng móng gãi gãi đầu.
Văn Tinh Trạch: "Nhân loại bình thường, tố chất thân thể cùng sức chiến đấu hoàn toàn không thể so sánh với Cự Long."
Ở một vũ trụ khác, nhóm cự long ngồi bên cạnh điện thoại, càng nghe lưng càng ưỡn thẳng, cuối cùng toàn bộ đều dương dương đắc ý ngẩng đầu ưỡn ngực.
Nhóm phụ huynh đơn thuần thấu hiểu như vậy đó.
Astor nửa tự hào nửa xấu hổ xoa xoa chóp mũi: "Ha, lời tuy vậy -- "
"Cho nên, có các ngươi ở đây hoàn toàn không cần lo lắng cho ta sẽ xảy ra chuyện gì" Văn Tinh Trạch cắn kẹo que "Với lại ta tin tưởng thầy Trì, hơn nữa chỉ là ở chung."
Bạn bè đồng giới ở chung là chuyện hết sức bình thường trong mắt thiên hạ, chỉ vì đối tượng là Trì Yến cho nên hơi hơi có vẻ đặc thù thôi.
4 năm trước Văn Tinh Trạch đã từng sống cùng với ông chủ và Ngô Hữu Kim, 3 người chen chúc nhau trong căn phòng rộng 20 m2 để tiết kiệm tiền.
Reich ở bên cạnh khí thế hung hăng mài móng, mỉa mai: "Đúng vậy, bọn họ còn chưa kết hôn, tụi bây gấp làm gì.
Bất quá xem tình huống này, kết hôn cũng là chuyện sớm muộn, hêhê."
Trên thực tế Reich mới là người sốt ruột nhất, y hoàn toàn không nghĩ tới bé con sẽ nói chuyện yêu đương với một người không rõ nguồn gốc.
Nhưng y chính là loại biệt nữu nhất trong Long tộc, trình độ biệt nữu có thể cùng các trưởng lão nhân ngư solo, càng sốt ruột lại càng mỉa mai.
Nhóm cự long: "..."
Văn Tinh Trạch: "......"
Lời này vừa ra, hai bên điện thoại chợt im lặng.
Astor tức muốn ngất.
Mọi người đều không muốn bé con nhận ra được sự tình, tất cả các phụ huynh vũ trụ đều ngầm giữ im lặng, Reich dĩ nhiên! Cứ như vậy! Nói ra khỏi miệng!!!
Cũng may, đại khái sau vài giây yên tĩnh, Văn Tinh Trạch nhận một cuộc gọi, lúc trò chuyện lại mọi thứ đã trở lại như bình thường.
Nhóm cự long tiểu tâm dực dực chuyển đề tài, Văn Tinh Trạch cũng không bận tâm hay giải thích, cứ như vậy câu được câu không cùng bọn họ trò chuyện.
Bất quá...
Văn Tinh Trạch làm ổ trên ghế salon.
Nhìn ra ngoài cửa sổ toàn bộ thủ đô mới bắt đầu lên đèn rực rỡ, dòng xe cộ dòng người qua lại không thôi, như một thế giới khác trong pháo hoa.
Giọng nói của cậu vẫn như thường, thậm chí có thể nghe rõ ràng tiếng chính mình đang nói chuyện với long tộc, nhưng lỗ tai lại rất nóng, tần số tim đập đột nhiên hỗn loạn vài giây.
Kỳ quái.
Trước đây, đạo diễn du thuyền ảo tưởng kỳ thực cũng cho rằng họ đang nói chuyện yêu đương, nhưng Văn Tinh Trạch lúc đó không coi đây là chuyện to tát, bởi vì đạo diễn không quen thân với cậu.
Nhưng ngay cả đám rồng thân cận nhất cũng nghĩ như vậy.
Cậu và Trì Yến thật sự...!Ám muội?
Bên kia, Astor nói: "Vương, người đừng lo lắng, người cũng chưa đủ tuổi tính chuyện kết hôn."
Suy nghĩ vừa rồi của Văn Tinh Trạch nhanh chóng biến mất, liền tò mò: "Đến tuổi nào thì có thể tính đến chuyện kết hôn?"
Astor: "800 tuổi."
Văn Tinh Trạch: "?" Minh hôn à?
Văn Tinh Trạch: "Tuyệt, ta vẫn có thể chơi suona cho chính mình trong lễ cưới."
Astor: "?"
Vào lúc này, có động tĩnh ở huyền quan truyền đến, hẳn là Trì Yến về.
Văn Tinh Trạch tạm thời để điện thoại xuống, đi nghênh đón anh: "Mừng anh về nhà, thầy Trì."
Căn hộ có một cửa từ phòng khách đến huyền quan, cuối lối vào là thang máy, Trì Yến vẫn đứng trong thang máy, cứ như vậy nhìn Văn Tinh Trạch.
Ánh mắt của anh ấy trong một chút vầng sáng bỗng trở nên mềm mại.
Văn Tinh Trạch hơi nghi hoặc một chút: "?"
- -ánh sáng trong phòng kéo dài đến tận cửa, Văn Tinh Trạch đứng ở nguồn sáng.
Đêm qua em ấy ngủ rất ngon, đuôi tóc hơi dựng lên, đôi mắt mệt rã rời hằng ngày hôm nay lại rất sáng ngời như kẹo cam.
Có thể là vì gió thu bên ngoài thổi qua, vành tai và chóp mũi em có chút ửng hồng.
Xuất phát từ thói quen cá nhân, ngôi nhà của Trì Yến luôn mang gam màu lạnh, mọi thứ từ nội thất đến đèn, thảm, thậm chí cả đồ trang trí đều tinh vi chuẩn xác như đồng hồ báo thức.
Mà hiện tại, một viên kẹo màu sắc rực rỡ đã được đặt trong chiếc đồng hồ không có bất kỳ cảm xúc nhân loại nào.
Viên kẹo vướng vào trục xoay, làm cho tiếng lòng đồng hồ chưa từng phạm sai lầm rối như tơ vò, tất cả các kim đồng hồ đều mất đi tần số và nhịp điệu bình thường.
Văn Tinh Trạch đi vào, Trì Yến lúc này mới ý thức được rõ ràng.
Bỗng nhiên, ngay cả ánh đèn cũng trở nên dịu dàng khiến người quyến luyến.
"..."
Văn Tinh Trạch không biết tại sao Trì Yến nghẹn lại, cậu phải đi tới ấn nút thang máy, nói với Trì Yến: "Sao lại không ra ngoài, thang máy sẽ đóng lại."
Trì Yến dùng rất nhiều nỗ lực, mới đình chỉ kích động muốn hôn Văn Tinh Trạch.
Anh không thể nghĩ ra bất cứ điều gì để nói, nhưng anh rất muốn nghe Văn Tinh Trạch nói, vì vậy anh ấy đứng tại chỗ suy nghĩ chủ đề với vẻ mặt nghiêm túc bình tĩnh.
Sau đó.
Văn Tinh Trạch tiện tay ấn nút, sau đó trơ mắt nhìn cửa thang máy trước mặt đóng lại, mang theo Trì Yến còn chưa ra xuống lầu.
Văn Tinh Trạch: "..."
Trì Yến: "......"
Văn Tinh Trạch lần đầu nhìn thấy ánh mắt bối rối kia của Trì Yến.
Cậu cũng phát hiện mình bấm nhầm nút, vốn dĩ muốn thang máy dừng ở tầng này nhưng lại ấn nhầm!
Tầng hiển thị ở góc trên bên phải nhỏ dần, hình như có người bấm thang máy ở tầng dưới.
Cuối cùng, thang máy dừng ở tầng hầm.
Trong tai nghe, phụ huynh Long tộc bên kia: "? Có gì hot?"
Văn Tinh Trạch ngơ ngác: "Ta hình như tiễn thầy Trì đi."
Nhóm cự long: "..."
Nhóm cự long: "!!!!!!"
Sau hàng chục giây yên tĩnh, bên kia vang lên tiếng pháo hoa.
Văn Tinh Trạch: "??????"
- -------------------------------------
Văn Tinh Trạch như vậy bắt đầu sống chunh cùng Trì Yến.
Trước đó, official của ( Ngộ Long Dạ) đã tung trailer chính thức và hai tập phiên bản trước, dọn đường cho phát sóng vào đầu tháng sau.
- - nếu như nói những đề tài cùng ảnh định trang trước đó chỉ cho thấy mức độ nổi tiếng của Ngộ Long Dạ, thì lần này có thể nói nhất thời đã gây sóng gió ngàn thu.
Đội sản xuất này là quá tận tâm!
Không nói đến phong cách quay chụp, không có gì phải bàn cãi về trình độ của Trịnh Tiêu và Trì Yến, việc sử dụng ngôn ngữ ống kính quả thực là ở cấp độ điện ảnh.
Ca khúc chủ đề do Inoue Ryunosuke phụ trách rất hoàn hảo kỹ năng cũng khỏi bàn, toàn thể diễn viên đều có kỹ năng diễn xuất, đặc biệt là bộ ba nhân vật chính...!Người từng khiến nhiều fan nguyên tác lo lắng nhất - Hành Chi, lại biểu hiện rất xuất sắc.
Hạ Miêu Miêu tuy rằng đang ở Tây Ban Nha nhưng vẫn luôn thường chú ý đến những bộ phim truyền hình hot trong nước.
Hơn nữa vì sự kiện cứu trợ cá heo Thiên sứ mỉm cười kia, cô vẫn luôn chú ý Văn Tinh Trạch, một minh tinh nhỏ tuy rất dễ nhìn nhưng lại không có tác phẩm tiêu biểu.
Trailer phim phát hành Hạ Miêu Miêu liền nhấp vào xem.
"Thật sự là diễn viên" Hạ Miêu Miêu nghĩ cũng lạ, ấn tượng của cô đối với Văn Tinh Trạch vẫn dừng lại ở souna và Chú Đại Bi, chỉ cảm thấy đây là một thần tượng đáng yêu "Kỹ năng diễn xuất thế nào? Chúc Bác cùng Hứa Thiến Thiến hai vai chính đều rất có thực lực..."
...!Chấn động.
Sau khi xem đoạn trailer dài tám phút và hai tập đầu tiên, cảm giác của Hạ Miêu Miêu chỉ có thể được dùng chấn động để hình dung.
Không thể nghi ngờ là toàn bộ đoàn đội đều rất mạnh, lưu lại ấn tượng sâu nhất quả nhiên vẫn là các diễn viên biểu hiện xuất sắc, đặc biệt là Hành Chi -- thời điểm mới ra trận đạo bào tuyết sắc, lưu ly vấn tóc dáng dấp phong lưu, thần sắc lười biếng mệt mỏi đề một cốc đèn, nói là khiến người liếc mắt một cái đãng hồn cũng không quá đáng.
Còn có ánh mắt cuối cùng thu kiếm vào vỏ kia, mặc dù là cười tủm tỉm thế nhưng khí phách thiếu niên lộ hết ra sự sắc bén hào hiệp, quả thực như nổ tung.
"Thật đẹp trai! Tình mẹ biến chất trong nháy mắt!" Hạ Miêu Miêu say như điếu đổ, trái tim mềm yếu "Cậu ấy rất thích hợp với nhân vật này, tuổi trẻ thật mãnh liệt, mẹ ơi con muốn cùng em trai