Ngôi Sao Thời Trang.
Nếu cậu nhớ không lầm thì đây là một game thời trang nạp tiền nuôi con gái, trang phục trong đó đều được thiết kế rất đẹp.
Hình như bây giờ lại còn có phiên bản mới tên là Ngôi Sao Lấp Lánh.
Thật sự thì Văn Tinh Trạch không cảm thấy con trai chơi Ngôi sao thời trang có gì sai, nếu như Trì Yến chơi —— tưởng tượng hình ảnh một chút, cư nhiên còn rất manh manh.
Thật ra chính bản thân cậu cũng chơi nó, hiện tại vẫn còn chưa có xóa đâu chỉ là không thường xuyên login.
Có nhiều lần, ngay cả người nghèo cao cấp như Văn Tinh Trạch cũng xuýt bị lừa, may mắn là số dư không đủ trong thẻ ngân hàng lâp tức giựt tỉnh cậu.
"..."
Suy nghĩ của Văn Tinh Trạch nhanh chóng chuyển từ Ngôi sao thời trang sang những nơi khác.
Thật khó tin lúc này Trì Yến đang đứng ở bên cạnh cậu.
Mỗi một bộ phim của Trì Yến, Văn Tinh Trạch đều sẽ đi ra rạp xem, sau đó sẽ tích góp tiền đi mua đĩa.
Cái TV cũ trong nhà cũng là vì thế mà mua.
Trong căn phòng chật hẹp tối tăm, Văn Tinh Trạch không nỡ bật đèn nên cậu quan sát từng khung hình trong bóng tối đen kịt.
Cậu diễn giải ngôn ngữ cơ thể Trì Yến, nghiền ngẫm ánh mắt, cảm xúc của anh.
Như một thám tử tài ba, cố gắng tìm kiếm một Trì Yến hoàn chỉnh từ những manh mối.
Tình cảm Văn Tinh Trạch đối với Trì Yến rất phức tạp, vừa ước ao thiên phú của anh cũng vừa đố kị, xen lẫn một chút lòng háo thắng không muốn chịu thua.
Đương nhiên, nhiều nhất vẫn là sự yêu thích.
Trì Yến là diễn viên cậu thích nhất.
Thang máy lặng lẽ đi xuống.
Lao công giải trí Thịnh Thiên nhất định rất thích sạch sẽ nhìn 4 vách tường trong thang máy sáng đến mức có thể soi gương.
Văn Tinh Trạch nhìn chăm chú vào hình ảnh phản chiếu của Trì Yến ở đối diện, có lẽ bởi vì ánh mắt ngưng đọng quá lâu, nam nhân nghiêng mặt sang một bên, cụp mắt.
Ánh mắt của hai người chạm nhau trên mặt kính.
Bỗng nhiên, Trì Yến khẽ cau mày.
"Chúng ta có phải đã từng gặp nhau?."
Hiếm hoi lắm, anh mới lại chủ động mở miệng.
Giọng Trì Yến như bản thân anh, trầm thấp mà lạnh lùng, lãnh đạm không chút cảm xúc, như hoài sương nắm tuyết*.
*Gốc là 如怀霜握雪
Nếu như đây không phải là Trì Yến nói thì câu nói này giống như là một cái bắt chuyện vụng về.
"Có đúng không?"
Văn Tinh Trạch có một cái tật xấu là càng tập trung cao độ thì lại càng không thể quản được cái miệng của mình.
Cậu gần như không chút suy nghỉ nói: "Tôi cũng chơi nó...!Ngôi sao thời trang, có lẽ chúng ta đã từng gặp nhau trên đấu trường.
Ảnh đại diện của tôi là ảnh ID."
"Nếu chúng ta chung sever thì kết bạn nha ——" Nếu có thời gian trao đổi thể lực gì đó.
Cuối cùng lý trí vả cho cậu dừng lại.
"..."
Trì Yến ánh mắt ngưng đọng, khóe môi mím lại.
Lộ ra một cái biểu tình tựa như đang tại nhẫn nại cái gì đó.
Sau đó anh nghiêng mình đi, quay lưng về phía Văn Tinh Trạch.
Văn Tinh Trạch im bặt.
Xong.
Quả nhiên không nên lắm miệng.
Nếu nhắc về Ngôi sao thời trang thêm một lần nữa thì cậu sẽ là chó.
Thang máy từ tầng 20 xuống tầng 1 trong bầu không khí âm u im lặng.
Cửa thang máy vừa mở, Văn Tinh Trạch định lập tức tông cửa xông ra ngoài chạy trốn khỏi cái loại cảm giác lúng túng này thì Trì Yến bỗng nói:
"Quét."
Văn Tinh Trạch chuẩn bị bước ra nửa bước chân, xoay đầu lại, ánh mắt mê man: "...?"
"Kết bạn."
Trì Yến một chữ quý như vàng.
Anh không nói một lời đem màn hình điện thoại xoay lại, đưa mã QR cho Văn Tinh Trạch xem.
Văn Tinh Trạch bối rối, tuy rằng còn chưa hiểu Trì Yến muốn làm gì nhưng vẫn theo bản năng mở Wechat ra quét quét.
Hai mươi giây sau.
Văn Tinh Trạch suy nghĩ hồi lâu, sau đó uyển chuyển mở miệng nói: "...!Hình như đây là mã thanh toán của anh."
Sau một phút.
Thật vất vả sống sót qua 1 phút xấu hổ nhất cuộc đời, Văn Tinh Trạch bước ra khỏi thang máy vào giây tiếp theo, cánh cửa phía sau cậu khép lại mang theo Trì Yến – người chưa kịp đi ra quay trở lại tầng cao nhất.
Văn Tinh Trạch nhớ tới anh béo chặn cửa kia: "..." Thôi, chắc anh ấy có biện pháp.
Trong thang máy.
Trì Yến bước xuống thang máy từ tầng 20, anh cau mày gọi điện thoại.
"Anh ơi, không, đại gia, " đối tác Lâm Bân Lâm sắp khóc, "Nếu anh không quay lại cuộc họp, thì em sẽ bán mình cho hội đồng quản trị mất."
Trì Yến đi thẳng vào vấn đề, hỏi: "Gần đây công ty ký hợp đồng với người mới?"
Lâm Bân Lâm: "Người mới? Ồ, vừa mới ra quyết định thu mua một cái công ty nhỏ, công ty bọn họ cũng khá hiếm, chỉ có một nghệ nhân."
Trì Yến: "Tên gì?"
"Lúc đó ai mà nhớ." Lâm Bân Lâm vò đầu.
Một người như thư ký nhỏ bên cạnh thì thào: "Có phải là Văn Tinh Trạch không? Một đứa nhỏ rất đẹp trai."
Văn Tinh Trạch.
Suy đoán đã được chứng minh.
Trì Yến khẽ nhướng đuôi lông mày.
Lâm Bân Lâm: "A đúng vậy, tên thật dễ nghe, vậy khi nào anh quay lại dự buổi..." hội nghị.
Lạch cạch.
Điện thoại bị bên kia cắt đứt.
"Fuck!" Lâm Bân Lâm tức giận giơ ngón giữa với điện thoại.
- ----------------------------
Văn Tinh Trạch đi một vòng trong bãi đậu xe, nửa ngày cũng không tìm thấy được xe đạp của mình đâu, trong não vẫn cứ tuần hoàn phát lại cảnh tượng trong thang máy.
Nhìn chung tuy rằng rất lúng túng, thế nhưng...
Cậu dĩ nhiên có thể thêm được wechat với Trì Yến, đây là thật sao trời?
"Đã được xác minh bởi bạn của bạn bây giờ chúng ta có thể bắt đầu trò chuyện."
Một hộp trò chuyện mới xuất hiện trong danh sách tin nhắn của wechat, tên người dùng bên kia gọi là Y.
Văn Tinh Trạch không nhịn được mở ra xem, sau đó thoát khỏi wechat, rồi mở lại, cứ thế lặp lại quá trình này.
Đế chế Muse lúc này.
【 Mang Kuma đi:??? Bệ hạ, bệ hạ!! Người tỉnh lại đi!!! 】
【 Pudding Dâu Tây: Là một người mẹ già, cá nhân tôi nghĩ rằng yêu sớm không tốt lắm.
Mặc dù đối phương rất tuấn tú, nhưng mà, tôi vẫn không đồng ý mối hôn sự này.
】
【 Douglas: Yêu sớm? Đầu tiên chúng ta phải định nghĩa rõ ràng yêu sớm là gì.
Bệ hạ, đây không thể xem là Tình yêu, nhiều nhất chỉ có thể xem là có chút Thích, có sự khác biệt rõ ràng về mức độ tiết hoóc-môn giữa sự thích thú của fans đối với thần tượng và cảm xúc khi yêu.】
【 Bất Tri Hạ: Long tộc đáng ghét! 】
Hiện tại nhiệm vụ chính tuyến mới hoàn thành có một nửa, vì gói meme đã nổi tiếng trong vòng bạn bè kia, hiện tại giá trị nhân khí của bé con đã thuận lợi tăng từ 8 lên 1072.
Mặc dù tại trong mắt các phụ huynh, giá trị nhân khí này vẫn quá ít.
Dù sao thì Vương của bọn họ đáng yêu dễ mến như vậy, đừng nói một ngàn, chính là một triệu cũng là quá ít.
Nhưng so với 7 fan đã tồn tại từ lâu trước đó thì tình hình trước mắt đã coi như rất tốt rồi.
Về phần ưu ái của tiền bối trong giới, còn thiếu một cái nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ, chắc chắn không khó.
Làm cho mọi người chú ý chính là một điểm khác.
Có thể thấy rõ từ hậu đài game, thẻ hồ sơ bé con được đánh dấu bằng lăng kính Long tộc trong dấu ngoặc đơn cuối.
Nói như vậy, lăng kính chỉ có thể kích hoạt theo sự lựa chọn của phụ huynh và đoán chừng thì Long tộc đã xuống tay cướp trước.
Làm điều này cho mọi người thấy bệ hạ gần gũi với bọn họ như thế nào, đúng là rồng tâm cơ, ấu trĩ!
Đối với tin nhắn của Hậu cần Quang Tháp mà bệ hạ nhận được kia.
Bất cứ ai cũng có thể đoán được, cái máy bay tư nhân dành cho bệ hạ kia chính là một trong ba điều kiện mà Long tộc đưa ra ngày hôm qua.
Nhưng mà ngũ đại tam thô Long tộc kia chỉ biết gửi máy bay, không biết cân nhắc những chi tiết nhỏ khác—— Bất quá cũng không trách được, dù sao thì bọn họ có cánh có thể trực tiếp bay tới bay lui đến bất kỳ nơi nào.
Bởi vậy đặt bao hết khách sạn là những phụ huynh nhà khác chuẩn bị.
Chủ tinh nhân ngư tộc - Lanser, siêu sao trẻ tinh tế tộc trưởng nhân ngư tộc trường ngâm mình trong bể bơi vô biên.
Nàng là một người cá loại cá mập với mái tóc dài màu đỏ, lúc này chiếc đuôi màu xanh khói đã được bình chọn là chiếc đuôi đẹp và nguy hiểm nhất vũ trụ đang đập táo bạo trong nước, gây ra từng trận sóng thần nhỏ trong hồ bơi.
Nguyên nhân chính là do cái màn hình trước mặt nàng.
Trước mặt Bất Tri Hạ là 3 cái màn hình sáng, một cái đang mở ( Kế hoạch nuôi dưỡng ấu tể), một cái đang mở diễn đoàn trên Tinh võng, cái thứ 3 thì đang liên lạc với tộc trưởng Long tộc Astor.
"Bệ hạ sẽ thích Máy bay mà chúng ta đưa ngài không?" Ngốc đại Kim long đầy mặt ước mơ, phía sau là dải núi phủ tuyết trải dài nhiều năm của Long tộc, còn chèn thêm âm thanh thỉnh thoảng truyền đến của nhóm cự long kích động rít gào, "Ta vốn là muốn đưa tinh hạm cùng phi thuyền, thế nhưng trưởng lão Hồng Long nói không thích hợp, không nghĩ tới khoa học kỹ thuật của Lam Tinh lạc hậu như thế."
Bất Tri Hạ mỉa mai cười lạnh: "Ha, đúng là không thích hợp."
Astor cũng không quan tâm đến ý châm chọc khiêu khích trong giọng nói của nhân ngư, vẫn như cũ đắm chìm trong thế giới riêng của mình.
"Ngươi cũng biết, bệ hạ sống ở Long tinh 4 năm, ngài thích bay, ta còn mang theo ngài bay bay!" Kim long hướng màn hình khoe khoang triển lãm sống lưng, hắn đem vảy nơi đó xăm thành hoa văn đặc biệt, đây niềm kiêu ngạo cả đời của hắn, "Lúc đó bệ hạ ngồi ở chỗ này."
Rất đáng gờm sao? Khoe cái gì mà khoe?
Long tộc là cái thá gì?!
"..." Được lắm.
Bất Tri Hạ tay không bẻ nát một miếng bên mép thành bể bơi.
"Xuỵt, ta nói nhỏ cho ngươi nghe, đừng nói cho ai biết nha.
Quang Tháp đã đồng ý, đêm nay chúng ta có thể cùng nói chuyện với bệ hạ, chỉ có Long tộc ta mới có thể.
Thật không thể tin được, nó giống như một giác mơ —— "
"Ngậm miệng, ta không muốn nghe tiếp!" Bất Tri Hạ cuối cùng cũng không chịu nỗi, giơ tay bóp cổ đối phương cắt đứt liên lạc.
—— thông qua lỗi tinh hạch cung cấp nguồn năng lượng để uy hiếp Quang Tháp,chuyện như vậy Long tộc bọn họ làm được, nhân ngư bọn họ cũng làm được, chỉ là hành động chậm một bước thôi.
Hiện tại nhất định Quang Tháp đã đề cao cảnh giác, phương pháp tương tự sẽ không còn tác dụng.
Lần này, cơ hội tiếp xúc và trở thành phụ huynh đáng tin cậy nhất của bé con đều rơi vào tay Long tộc, Astor còn đặc biệt cố ý gọi đến khoe khoang, bảo sao nàng không tức giận cho được!
Bất Tri Hạ chỉ có thể nhìn chằm chằm vào bé con để nguôi ngoa cơn tức giận.
Hoàn hảo, chiêu này rất có hiệu quả.
Nhìn biểu tình mê man vô tội của bé con trên màn ảnh, chỉ qua vài giây, ý muốn giết rồng của nhân ngư chậm rãi bình ổn lại.
"Bé con nhà ta thật là đẹp mắt, " Bất Tri Hạ say sưa nhìn chằm chằm màn hình game, "Hả? Ưu ái của Giang Diệp?"
Ưu ái của tiền bối trong giới là một trong những chỉ số để hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, nhưng điều làm cho nàng không nghĩ tới chính là những sự Ưu ái này dĩ nhiên cũng là kỹ năng hào quang.
Ví dụ, bây giờ, hệ thống đang hỏi nàng có muốn sử dụng nó không.
Bất Tri Hạ lập tức nhấp sử dụng, tiện tay liền sung hai khối nguyên thạch vào.
Đây là loại khoáng thạch hiếm có chỉ có chủ tinh nhân ngư mới có thể khai thác được, mỗi miếng giá trị hơn triệu.
Nàng cũng là tình cờ mới phát hiện nguyên thạch cũng có thể nạp tiền được, hơn nữa còn không bị hạn chế bởi 10 triệu, này nhất định là bug mà Quang Tháp chưa phát hiện ra.
Đột nhiên, Bất Tri Hạ lòng sinh một kế.
Ai nói chỉ có Long tộc mới có thể thêm buff cho bệ hạ?
Bất Tri Hạ gọi người hầu, mang tới một xe nguyên thạch, sau đó nói với hệ thống:
"Cho ta điểm kỹ năng hào quang max, nhân tiện, ta muốn tặng cho bé con chút ít quà."
- -----------------------
Không đợi Văn Tinh Trạch tìm được xe của bản thân mình, đột nhiên có người từ phía sau vỗ vai cậu một cái.
"Tìm cái gì đó, gọi cho cậu cũng không thèm bắt máy, " Giang Diệp quơ quơ chìa khóa xe trong tay, "Làm sao vậy, mất hồn rồi à?"
Văn Tinh Trạch: "A?"
Nhìn điện thoại đúng là có hai cuộc gọi nhỡ, vừa rồi cậu còn đang đắm chìm trong biển trí nhớ, dĩ nhiên là không thể nghe thấy.
"Thật sự xin lỗi, em quên tắt chế độ im lặng, chị tìm em có chuyện gì không?"
Cậu vừa mới chào tạm biệt Giang Diệp cách đây 10p.
Giang Diệp yêu cầu cậu hôm nay về nhà trước, thừa dịp nhiệt độ của gói meme tối hôm qua vẫn còn, có thể phối hợp với ( Cuộc phiêu truy tìm kho báu) làm một cái livestream tuyên truyền.
Về phần sắp xếp tiếp theo, sẽ bắt đầu đến công ty vào ngày mai và ngày mốt để tham gia lớp huấn luyện, sau đó sắp xếp buổi thử vai và các thông báo khác.
Nữ đại diện cuốn cuốn lọn tóc quăn của mình một chút, nói: "Quên chuyện này đi, sau này lúc nào cũng phải mở điện thoại.
Lên xe rồi nói —— đừng tìm nữa, xe đạp của cậu đang ở cốp sau của chị."
Cô không liên lạc được với Văn Tinh Trạch, sợ cậu cưỡi xe chuồn đi, nên cô trước hết kêu bảo an bắt cóc xe yêu của Văn Tinh Trạch.
Giang Diệp đưa Văn Tinh Trạch lên ghế phụ, một bên thiết lập điều hướng, một bên giải thích:
"Vốn là muốn cho cậu về nhà, nhưng đạo diễn Trịnh của ( Ngộ Long Dạ) đúng dịp hôm nay đang ở khách sạn Mạn Lễ gần đây, chị mang cậu đi gặp anh ta một chút."
Đến cấp bậc người đại diện như cô thì việc tự mình mang nghệ nhân đến gặp đạo diễn rất hiếm, không nghĩa vụ cũng không nhất thiết.
Nhưng cô thật sự có chút yêu thích Văn Tinh Trạch, hơn nữa càng nghĩ càng thích, rất kỳ quái.
Thêm nữa nó thực sự trùng hợp, vậy nên cô đành chạy thêm một chuyến nữa.
Với lại, vai diễn cô muốn tranh thủ cho Văn Tinh Trạch trong ( Ngộ Long Dạ) nhà sản xuất bên kia không có ý định công khai buổi thử vai.
Nghe nói nội bộ muốn bổ nhiệm Hứa Bạch Kính, bản thân đạo diễn Trịnh thì còn đang do dự.
Nếu muốn cắt râu thì phải tranh thủ lúc này, trễ một chút thì một miếng cũng không thừa.
"Hứa Bạch Kính?" Nghe cái tên này khiến cho Văn Tinh Trạch hơi giật mình.
Kỳ thực, cậu có chút bận tâm đối với khách sạn Mạn Lễ, nói cái gì mà đặt bao hết để cho cậu tới bãi đậu tìm máy bay riêng chứ, tuy rằng cậu không coi là thật.
Giang Diệp liếc cậu một cái: "Gia đình của hắn rất có bối cảnh, làm sao, sợ?"
Văn Tinh Trạch nói thật: " Không có."
Hứa Bạch Kính là nhân vật chính của ( Cẩm Lý hào môn siêu giàu).
Cậu trong nguyên tác, cũng là bởi vì cùng vai chính đối nghịch nên cuối cùng mới rơi vào kết cục thê thảm.
Sau khi ra mắt, Văn Tinh Trạch đã tận lực lẩn tránh tất cả những tình tiết liên quan.
Ngay từ khi nhận được kịch bản ( Ngộ Long Dạ), Văn Tinh Trạch liền biết sẽ đối đầu với Hứa Bạch Kính, nhưng không ngờ sẽ gặp sớm như vậy.
—— Cùng lắm là đi sửa xe, phế liệu cậu cũng đã đi thu thì làm người sửa xe chẳng phải là đang thăng cấp đây sao?
Với lại.
Thật ra vào tối hôm qua, Văn Tinh Trạch đã có một giấc mơ.
Mơ thấy ở vũ trụ song song trong game, có nhóm cha mẹ già giống như là phụ huynh, gọi cậu là bé con là bệ hạ, lo lắng ăn uống, nhà cửa, sự nghiệp của cậu...!Giấc mộng kia rất chân thực, đến