Ngu Tri Dao rót nước trà, nhất tâm nhị dụng, vừa nhìn người đến người đi trên đường, nghe tiếng rao hàng, tiếng la, thay phiên nhau vang lên, vừa chú ý các khách nhân đang nói chuyện bên trong khách đi3m.
Thông qua cuộc nói chuyện của những người này, Ngu Tri Dao biết mình vô cùng may mắn được truyền tống ngẫu nhiên đến nơi du lịch đầu tiên trong dự định của nàng, trấn Thanh Châu.
Hơn nữa còn may mắn được truyền tống vào khách đi3m xa hoa nhất trên đường Thanh Châu, khách đi3m Vân Lai.
Dựa theo cấp bậc phân chia của thế giới hiện đại, tương đương với khách sạn năm sao.
Vốn dĩ lúc Ngu Tri Dao nhìn bản đồ, vẫn còn xoắn xuýt có nên ở Đàm Hoa khách điểm ở đường Nam hay là ở Vân Lai khách đi3m ở đường Thanh Châu.
Khách đi3m Đàm Hoa đứng đầu trên bảng giới thiệu của Vân Vân, khách đi3m Vân Lai đắt một chút, có lẽ ở thoải mái hơn.
Nghĩ đến nghĩ lui, Ngu Tri Dao quyết định đều đến hai nơi.
Nhưng không ngờ đến đêm đầu tiên trốn ra, nàng cũng không giải thích được ở một trong hai.
Khách đi3m Vân Lai đã ở 1 lần.
Chờ hôm nay đi khách đi3m Đàm Hoa ở một đêm, ở 1 lần.
Chờ một hồi dùng xong bữa sáng, đi dạo một chút ở đường Thanh Châu này.
Dạo đến giờ cơm trưa, thì đi đến "Tiệm cháo Ngô Ký" trên con đường này được Vân Vân đề cử ăn cháo xanh.
Chờ ăn xong cháo xong, lại đi đường Nam mua một ly nước quả trám của "Cửa hàng quả trám của Tống đại nương", sau đó tiện đường đi khách đi3m Đàm Hoa ở trên đường Nam đó, ngủ trưa một giấc.
Thật không tệ.
Ngu Tri Dao chợt cảm thấy cuộc sống chạy thoát thân cũng rất vui vẻ.
Trong đầu đã sắp xếp xong kế hoạch du lịch trong hôm nay, Ngu Tri Dao chuẩn bị thu hồi tầm mắt, nhưng lúc này lại đột nhiên nhìn thấy một người trên đường phố.
Đó là một thiếu niên áo đen thân hình đơn bạc.
Da thịt lộ ra bên ngoài vô cùng trắng, tóc xanh