Nhà họ Tạ.
[Cốp cốp cốp...]
Tạ Giác: "Được rồi, đừng đập tường nữa, cậu có đập thế nào cũng không chết được đâu."
Hệ thống: [Không thể nào, không thể nào, không thể nào, tại sao anh có thể không cần sự trợ giúp của tôi, một mình hoàn thành nhiệm vụ?]
Tạ Giác: "Đây đâu phải lần đầu tiên tôi không cần đến sự trợ giúp của cậu? Sao cậu còn chưa quen được vậy?"
[...] Hệ thống nghẹn lời —— ký chủ đáng ghét, tại sao lại tài giỏi đến thế?!
Tạ Giác nói: "Mà tôi hoàn thành nhiệm vụ, đáng ra cậu nên vui mừng mới phải? Dù sao cậu cũng nhận được điểm thưởng cơ mà."
[Tôi...] Hệ thống ngẩng cái đầu đang đập vào tường lên, cảnh giác nói: [Tôi có nhận được gì đâu, anh đừng nói lung tung nữa.
Từ khi dẫn anh đi làm nhiệm vụ, điểm tích lũy của tôi cứ vơi dần đi, sau này anh phải trả lại điểm cho tôi đó].
Ồ, Tạ Giác nhớ ra hệ thống chưa biết tất cả bí mật của nó đã bị trí tuệ nhân tạo Tiểu Mỹ vạch trần, đến giờ nó vẫn còn giả vờ trước mặt anh.
Anh không khỏi tò mò: "Trước kia cậu có quen biết Tiểu Mỹ không?"
[Không quen].
Hệ thống khinh thường ngóc đầu lên: [Hệ thống cẩn thận, nghiêm túc có trách nhiệm như tôi sao có thể giao ký chủ của mình cho cái loại trí tuệ nhân tạo thiểu năng kia được? Trước khi gặp anh, tôi luôn là nhân viên mẫu mực của Lục Tấn Giang, có lịch sử ghi chép 1816 ngày làm việc không hề ngơi nghỉ].
Tạ Giác: "..." Đã hiểu.
Anh chân thành đề nghị: "Lúc nên nghỉ phép vẫn phải nghỉ phép, bên cạnh đó chuyện gây dựng mối quan hệ tốt với đồng nghiệp cũng quan trọng lắm, về sau đỡ gặp phải nhiều chuyện thiệt thòi".
[Sao tôi có thể thiệt thòi!] Hệ thống rất tự tin: [Chỉ cần có thể kiếm được điểm, Lục Tấn Giang chính là nhà của tôi, tầng quản lý chính là người thân của tôi, còn cái đám đồng nghiệp cạnh tranh điểm với tôi ấy à...]
038 lớn tiếng nói: [Tôi thích cạnh tranh với chúng đó! Tôi sẽ đè đầu cưỡi cổ chúng nó cho mà xem!]
[Đè đè đè đè!] Nó trực tiếp lộn một vòng 360 độ trong đầu Tạ Giác.
Tạ Giác: "...!Cậu vui là được".
Anh ngồi trước bàn làm việc, khuỷu tay tựa trên mặt bàn, đầu ngón tay gõ xuống.
038 chắc chắn chưa biết trí tuệ nhân tạo Tiểu Mỹ đã khai báo hết tình hình.
Đợi khi nó biết...
Tạ Giác rất mong chờ phản ứng của nó.
...
Một người một hệ thống nói chuyện xong, Tạ Giác hỏi: "Được rồi, chương hai đã kết thúc chưa? Đưa kịch bản còn lại cho tôi xem nào".
Dù sao kẻ nhận được điểm vẫn là 038, nó coi vách tường là đầu ký chủ, đấm một cái, tức giận cũng theo đó vơi đi.
Nó nói: [Ký chủ, anh chờ tôi.]
Kéo thanh nhiệm vụ ra, 038 thông báo: [Chương 2: Hoàn thành 70%, còn một phần cốt truyện].
"Nội dung?"
038 đọc lên: [Sau khi Giản Cảo Chi biết được mình đã mang thai, cậu muốn đi tìm người đàn ông ở cùng mình đêm đó.
Từ tờ séc đối phương đưa, cậu biết người đó tên là Tạ Giác, gã đàn ông nhà giàu độc thân nổi tiếng thành phố L, thân phận của gã khác xa cậu một trời một vực.
Nhưng Giản Cảo Chi không định từ bỏ, dưới sự cố gắng của mình, cuối cùng cậu cũng tìm được một cơ hội].
[Giản Cảo Chi tìm được thông báo tuyển người giúp việc của nhà họ Tạ trên trang web tìm việc làm.
Công việc là hầu hạ bà Tạ vốn có bệnh trong người, đang ở nhà dưỡng bệnh.
Vì đứa con chưa ra đời trong bụng, Giản Cảo Chi cắn răng, gửi sơ yếu lý lịch của mình đi].
Tạ Giác: "Bà Tạ?"
[Đúng, bà Tạ].
038 giải thích: [Trong cuốn sách này, nhân vật chính Tạ Giác vốn có người nhà.
Nhưng xuất phát từ lý do nhân văn, sợ ký chủ không thể chấp nhận được gia đình mới, thế nên Lục Tấn Giang đã không phân phối những mối quan hệ này cho anh].
Nói đến đây, nó không khỏi biểu hiện lại tật xấu cười trên nỗi đau của người khác, nói: [Ký chủ, anh xui xẻo ghê cơ.
Phần lớn mối quan hệ gia đình của những gã đàn ông nhà giàu trong Lục Tấn Giang chỉ để bày ra cho đẹp, phụ trách việc vung tiền cho nhân vật chính thụ, trách móc "Số tiền này đã đủ để cậu rời khỏi con trai của tôi rồi chứ", đến tận khi cháu trai ra đời mới tiếp tục xuất hiện.
Nhưng nhân vật bà Tạ này là nhân vật phát triển cốt truyện, nên biện pháp bình thường khó có thể sử dụng được].
Hệ thống bị đả kích mấy lần, đến giờ đã sớm quen cách hành động của ký chủ --- đối mặt với tình cảnh lúc này, phải chăng anh ta lại định phát huy năng lực đồng tiền của mình?
038 tràn ngập mong đợi, nói: [Ký chủ, anh chuẩn bị thuê một người mẹ như thế nào? Thuê mẹ, đây chính là điểm sáng anh mở ra trong lịch sử của Lục Tấn Giang đấy.
Tôi muốn quay chụp kinh nghiệm lần tìm mẹ này của anh, giữ lại làm kỷ niệm.
Hì hì.]
Nói xong, lần đầu nó gánh vác trách nhiệm của một hệ thống —— giúp Tạ Giác tìm kiếm trên những trang web chính thống của hơn mười công ty môi giới, liệt kệ toàn bộ những ứng cử viên đến trước mặt Tạ Giác: [Nào, chọn một đi].
Tạ Giác suy nghĩ một hồi, đóng lại tất cả giao diện: "Không thể chọn được".
[Tại sao?]
"Một khi chuyện này bị lộ ra ngoài, cổ phiếu công ty nhà họ Tạ sẽ bị ảnh hưởng".
Anh hoàn toàn có thể tìm người đến đóng vai "Bà Tạ", nhưng anh không có cách nào cam đoan diễn viên được mời đến trung thành đáng tin.
Huống hồ, người ban đầu có thể đáng tin thật, sau khi chiêm ngưỡng tiền tài nhà họ Tạ, cũng khó lòng tránh khỏi sinh ra tâm tư khác.
Đối phương không cần làm quá nhiều, chỉ cần cầm điện thoại lên chụp vài tấm ảnh trong nhà họ Tạ, đăng lên mạng đã đủ khiến công ty nhà họ Tạ lâm