"Ngài Leonard", giọng điệu của ông Thẩm rất khách khí, ông ta đang sóng vai cùng một người đàn ông da trắng cao lớn đi về phía hội trường bữa tiệc.
"Đây là bữa tiệc tổ chức vì ngài, tôi muốn giới thiệu vài người bạn với ngài".
Người da trắng hào phóng cười cười, bàn tay to lớn vỗ lên bờ vai ông Thẩm, đập cho ông ta lảo đảo bước chân: "Cảm ơn sự giúp đỡ của anh.
Thẩm, người nước Hoa các anh luôn nhiệt tình như thế, nếu quý ngài XS biết chuyện, chắc là ngài ấy mừng lắm".
Ông Thẩm ổn định lại bước chân, chờ mong hỏi thăm người da trắng: "Ngài có thể giới thiệu tôi với ngài XS được không? Con trai nhỏ Thẩm Mặc trong nhà tôi học tiến sĩ ngành tài chính, ngài XS là thần tượng của nó, tên ngài ấy tựa như tiếng sấm bên tai chúng tôi vậy".
"Thật đáng tiếc, hiện giờ ngài XS không ở nước Hoa, nhưng mà ngài ấy đã ủy quyền cho tôi, để tôi đại diện tất cả các hoạt động của công ty trong nước.
Nếu như lần này hợp tác thành công, sau này chúng tôi sẽ hợp tác với công ty của gia tộc họ Thẩm nhiều hơn.
Một ngày nào đó anh sẽ gặp được ngài ấy thôi."
"Vâng, vâng".
Ông Thẩm đáp lời, cố đè sự phấn khởi trong giọng nói xuống, nhưng lại không đè được dã tâm và kích động trong mắt.
- --- Đây chính là kẻ đã một mình solo cùng toàn bộ phố Wall, một trận chiến nổi danh toàn bộ giới tài chính.
Trước ngày hôm nay, ông ta không thể ngờ mình có khả năng hợp tác cùng nhân vật lớn như vậy.
Ông Thẩm không khỏi tự bội phục sự khôn ngoan của mình.
Vài hôm trước, vì công việc nên Leonard đã tự mình tới thành phố L, muốn tìm người hợp tác với chủ nhân.
Tin tức trong thành phố L chậm trễ, rất nhiều người căn bản chưa từng nghe tới cái tên quý ngài XS, nhìn cũng không thèm nhìn đã từ chối Leonard từ ngay ngoài cửa.
Đúng lúc ông Thẩm tới một công ty trao đổi hợp tác, gặp được Leonard, nhận ra chữ ký của quý ngài XS.
Bởi vì đã từng nghe được danh tiếng qua lời Thẩm Mặc kể, mấy tháng gần đây ông ta đã rất khâm phục vị đại gia giới tài chính mới nổi danh trên thị trường quốc tế này, thế nên đã mời Leonard về công ty của mình bàn chi tiết hơn.
Ai có thể nghĩ đến, một ý nghĩ bất thình lình xuất hiện, lại cho ông ta một món hời lớn?
Có chiếc máy bay vượt đại dương XS làm chỗ dựa, ngày nhà họ Thẩm bay lên còn xa sao? Nếu không phải Leonard này là người nước ngoài, chưa hiểu tình hình trong nước Hoa, sợ rằng quỹ đầu tư ngân sách nhà nước còn muốn tìm lão hợp tác ấy chứ.
Ông Thẩm nhờ bạn bè bên cơ quan chính phủ hỏi qua, ngài XS đúng là đã thành lập công ty tại thành phố L.
Ông cũng tìm người xem qua tài liệu Leonard lấy ra, tuy rằng trong đó vẫn còn một số thông tin bị giấu kín, nhưng người bạn ở bên Viện Nghiên cứu Năng lượng nước Hoa đảm bảo nghiên cứu trong tài liệu hoàn toàn chính xác, chỉ cần thay đổi phần lớn các thiết bị theo kỹ thuật trên tài liệu, hiệu suất năng lượng tạo ra sẽ đột phá gấp trăm lần, thậm chí gấp ngàn lần giới hạn cũ.
Nó mang lại vô số lợi ích trực tiếp cho đất nước và môi trường, thậm chí ngay ngày hôm sau, người bạn nhận được tài liệu này đã không chờ đợi được thêm, gọi đến hơn chục điện thoại, thay mặt cho các nhà lãnh đạo viện nghiên cứu hỏi xem ông Thẩm đã lấy được tài liệu này từ nơi nào.
"Anh cứ yên tâm đi, nguồn gốc của phần tài liệu này rất sạch sẽ, mặc dù kỹ thuật chưa nằm trong tay tôi, nhưng tôi đã đàm phán hợp tác thành công với những người sở hữu nó, chưa tới một tháng nữa, kỹ thuật này sẽ hoàn toàn thuộc về nhà họ Thẩm, thuộc về nước Hoa".
"...!Vậy thì tốt".
Người bạn của ông Thẩm hỏi đi hỏi lại nhiều lần, xác nhận nguồn tài chính công ty nhà họ Thẩm hoàn toàn đầy đủ, không cần nhờ tới viện nghiên cứu tài trợ thêm, lúc này mới tiếc nuối cúp điện thoại.
Mấy ngày qua, ngày nào người bạn này cũng gọi điện tới thúc giục ông Thẩm nhanh chóng ký kết hợp tác thành công, sớm lấy được tài liệu hoàn chỉnh.
Đến lúc này, ông Thẩm đã vô cùng tin tưởng thân phận của Leonard.
Mấy ngày qua ông ta đắc ý vui mừng, cũng coi trọng vị khách nước ngoài – Leonard này thêm vài phần, thường xuyên tiếp đón lão đến từng công ty nhỏ của gia tộc họ Thẩm, ngay cả bữa tiệc ngày hôm nay, ông ta cũng mời riêng một chiếc xe đến tận khách sạn để đón.
Ông Thẩm ân cần: "Ngài nói đúng, chuyện gặp gỡ quý ngài XS không thể vội được.
Chờ công ty của chúng tôi có thể niêm yết trên phố Wall, tôi sẽ tự mình tới mời ngài XS ăn tiệc chúc mừng...!Ngài Leonard, xin mời".
"Cảm ơn".
Leonard ngẩng đầu, đột nhiên sững lại.
"Sao thế?" Ông Thẩm hỏi.
Nét mặt Leonard hiện ra sự căng thẳng, lão vô thức sửa lại cà vạt của chính mình, sau đó mới nói: "Không có gì, chúng ta đi thôi".
Thẩm Mặc nhàn nhạt liếc qua lão, tiếp tục đội đầu cá vào, nhận một chiếc khay từ tay nhân viên qua đường, trở lại bữa tiệc.
"Khụ".
Leonard liếc nhìn theo bóng dáng của hắn, hỏi: "Thẩm, anh thật sự muốn gặp ngài XS sao?"
"Đương nhiên." Ông Thẩm cười tươi rói, bày tỏ sự ngưỡng mộ với quý ngài XS một phen, sau đó lại tâng bốc chiến tích trong quá khứ của quý ngài đó --- vì muốn dỗ dành cho kẻ đến từ nước ngoài này, mấy ngày nay ông ta đã phải theo con trai nhỏ, học hỏi thêm không ít điều.
"Khụ".
Leonard ho khan một tiếng, bày tỏ mình đã hiểu.
Đột nhiên lão nói: "Thẩm, bữa tiệc rượu này của anh được tổ chức công phu quá".
"Thật sao?" Ông Thẩm không hiểu vì sao Leonard nói vậy, còn tưởng lão đang cố học hỏi cách nói chuyện của người nước Hoa, nhiệt tình tiếp lời: "Đâu có đâu có, được ngài Leonard khen ngợi là tốt rồi, nào, mời ngài..."
Lời còn chưa dứt, ông Thẩm đi đằng sau Leonard nửa bước chân đã hoàn toàn nhìn thấy hội trường bên trong.
Dưới ánh đèn chùm thủy tinh sáng lấp lánh, một đám đầu cá xanh lè, Siêu Nhân Điện Quang, Pikachu cùng nhìn về phía ông.
Ông Thẩm: "..."
Ông ta phải cố hết sức mình giữ bình tĩnh lại mới không hoảng hốt hét lên trước mắt mọi người.
Ông ta đi nhầm rồi sao? Ông Thẩm ngẩng đầu tìm kiếm bảng số phòng bên ngoài.
Lúc này, Thẩm Mặc đã nhìn thấy ông ta, gọi: "Bố?"
Ông Thẩm: "..."
"Sở thích của anh Thẩm thật đặc biệt, đây là bữa tiệc có chủ đề kinh dị hả?" Leonard hứng thú hỏi thăm.
"Ha ha, đúng đúng, đều là ý kiến của những người trẻ tuổi...!Xin lỗi, tôi có chút việc rời đi một lát, thất lễ quá".
Ông Thẩm cười gượng một tiếng, liên tục xin lỗi.
Ông ta tìm được Thẩm Mặc đang buồn bực uống rượu trong góc phòng, kéo anh ta sang một bên, nét mặt giận dữ cứng đờ.
"Con đang làm cái trò quỷ gì vậy?" Ông Thẩm hạ giọng, nghiêm nghị chất vấn: "Bố bảo con ở lại tiếp khách, con tiếp đãi thế này sao?"
"Còn nữa, thứ đồ trên đầu con là cái gì? Trước đó không phải bố đã nhắc nhở, bố sẽ dẫn ngài Leonard đến đây, bây giờ con ăn mặc thế này, ngài ấy sẽ có cách nhìn như thế nào về con? Sao bố có thể yên tâm giao sản nghiệp trong nhà cho con được?"
Thẩm Mặc bị bố mắng như thế, rượu cũng tỉnh.
Anh ta khó chịu, cắn môi: "Con cũng không muốn thế..."
Anh ta kể lại chuyện của Lưu Lỗi với ông Thẩm: "Nếu như lúc ấy con không đồng ý với anh Lưu, chắc chắn anh ta sẽ lập tức đi ngay.
Những người khác thấy chúng ta đắc tội với nhà họ Lưu sẽ không ở lại, đến lúc đó muốn nói chuyện hợp tác cũng khó khăn..."
Ông Thẩm tỉnh táo lại: "Quên đi, chuyện này không trách con được.
Ai nghĩ tới Lưu Lỗi kia lại dở hơi như vậy".
Ông ta nhìn sang chỗ "Lưu Lỗi" đang được mọi người vây quanh, lẩm bẩm mấy lời khó ai nghe thấy: "Yên tâm đi, nó chẳng đắc ý được bao lâu nữa đâu.
Chờ khi công ty chúng ta đăng ký độc quyền kỹ thuật, nhà họ Lưu, ha...."
Chờ đến khi Leonard đi tới vị trí của hai bố con, họ đã khôi phục dáng vẻ cha hiền con thảo.
Ông Thẩm vỗ vai Thẩm Mặc: "Thiệt thòi cho con rồi, bố còn tưởng Lưu Lỗi đối xử khác biệt với con hơn những người khác, cho nên mới để con tiếp đãi nó, không ngờ..."
Thẩm Mặc bình tĩnh đáp lời: "Không sao đâu, dù thế nào thì bữa tiệc hôm nay của chúng ta cũng mượn thế lực của nhà họ Lưu để làm việc, nhiều công ty liên quan đến ngành năng lượng tới nơi này như vậy cũng nhờ danh tiếng của anh Lưu."
"Hiện tại người ta nể mặt danh tiếng của nó, sau này thì chưa biết được." Ông Thẩm khẽ cười một tiếng: "Chẳng qua nghĩ đi nghĩ lại, ban nãy Lưu Lỗi gây loạn ở đây một hồi cũng không phải chuyện không hay.
Mặt mũi nhiều người chốn này bị nó ép buộc, để lại lịch sử đen tối, nếu truyền ra ngoài còn có thể làm người ra sao? Bố không tin họ không có ý kiến gì với nó!"
Chỉ cần trong lòng sinh ra hiềm khích với nhà họ Lưu, thế thì vết nứt cũng xuất hiện.
Khi mối quan hệ đồng minh xuất hiện vết nứt, muốn chia rẽ nội bộ là chuyện dễ dàng.
Hai bố con liếc nhìn nhau, lần nữa đạt thành sự ăn ý.
Ông Thẩm nói: "Con đã nói chuyện hợp tác ra chưa?"
Thẩm Mặc: "Con đã thông báo với những gia tộc có quan hệ thân thiết với gia đình mình rồi, những người còn lại phải chờ bố tự mình thuyết phục".
Ông Thẩm gật đầu: "Còn cậu Lưu kia thì sao?"
"Chưa nói ạ".
Thẩm Mặc nhớ tới dáng vẻ "Lưu Lỗi" ngày hôm nay, còn hơi bối rối.
Anh ta bĩnh tĩnh lại, nói với bố: "Tuy rằng chưa nói nhưng con có biện pháp để anh Lưu tham gia cuộc họp của chúng ta.
Anh ấy coi trọng một nhân viên phục vụ trong khách sạn, con..."
Ông Thẩm hài lòng: "Con cứ làm đi, bố tin tưởng con".
Thoáng nhìn thấy Leonard đang lại gần, ông Thẩm vội vàng