Mộ gia cũng được tính như thế gia lâu đời, ba của Mộ Thanh Đồng tuy rằng chỉ là quan Ngũ phẩm, so với Phó Gia Xuyên thì quả thực cách nhau một trời một vực.
Nhưng là Phó gia căn cơ không sâu, tất cả đều do Phó Gia Xuyên dựng lên cơ đồ.
Cho nên nếu như hiện tại đôi bên kết thành thông gia, bù qua bổ lại, có thể trợ giúp nhau trên phương diện quan trường lẫn cả làm ăn.
Mộ gia cách Phó gia cũng không xa lắm, chỉ cần đi qua hai con đường liền đã đến nơi rồi.
Nhan Tuyết Hà và Phó Gia Xuyên đi ở đằng trước, Phó Gia Hiên và Phó Gia Duệ theo phía sau.
Ở sau bọn họ còn có một đoàn người, trên tay mang theo lễ vật đến hỏi cưới.
Cổng lớn Mộ gia lúc này đã mở sẵn, phu thê Mộ gia đích thân ra đón bọn họ, Mộ Thanh Đồng cũng e thẹn cúi đầu đứng bên cạnh phụ mẫu, nhưng ánh mắt lại vẫn không nhịn được mà liên tục nhìn về Phó Gia Duệ.
Phó Gia Duệ lớn lên vừa cao lớn vừa anh tuấn, nói năng lễ độ, học thức lại cao.
Mấy năm qua theo Nhan Tuyết Hà học tập kinh doanh, hắn cũng đã học được không ít thứ, thậm chí còn đã mở thêm không ít cửa hàng của riêng mình, sinh ý cũng không tệ.
Nhìn chung, quả thực liền chính là "người đàn ông độc thân hoàng kim" mà mọi thiếu nữ đều mơ ước.
Đây là lần thứ hai Phó Gia Hiên gặp Mộ Thanh Đồng, ấn tượng chỉ dừng lại ở vẻ ngoài thanh tú cùng tính cách nhát gan dễ ngượng ngùng kia.
Phó Gia Hiên cũng chưa cho ra được đánh giá nào sâu xa, chỉ là nếu như Phó Gia Duệ đã thích, vậy thì y liền sẽ luôn ủng hộ thôi.
Hai bên vào nhà nói chuyện, không khí hòa hợp vui vẻ, xem ra hôn sự này muốn không thành cũng khó.
Rốt cuộc bọn họ quyết định, sẽ chọn ngày lành tháng tốt trong tháng này để cử hành hôn lễ.
Phu thê Mộ gia cười đến thực vui vẻ, phu thê Phó gia cũng vui mừng không kém.
Mắt thấy sắc trời cũng đã trễ, phu thê Mộ gia liền ngõ lời giữ bọn họ ở lại ăn một bữa cơm thân mật.
Mộ Thanh Đồng nghe như thế liền lập tức xuống bếp kêu người chuẩn bị món, hơn nữa còn ở dưới trù phòng đích thân xắn tay áo nấu vài món.
Điều này làm cho phu thê Phó gia càng thêm hài lòng với nàng dâu tương lai này.
Phó Gia Hiên ngồi một bên nghe bọn họ nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, quả thực là nghe không vào nữa rồi.
Y lúc này nói nhỏ vào tai Nhan Tuyết Hà một tiếng, sau đó liền ra ngoài đi dạo một vòng.
Chỉ là dạo không được bao lâu, bụng y liền kêu đói liên hồi.
Phó Gia Hiên lúc này liền thuận theo bản năng, lần theo mùi hương của thức ăn, sau đó chuẩn xác tìm ra được phòng bếp của Mộ gia.
Phó Gia Hiên cũng không muốn kinh động tới bọn họ, y lúc này ở chỗ cửa sổ đục một cái lỗ nhỏ rồi nhìn vào, xem xem bọn họ đang nấu món gì.
Mộ Thanh Đồng quả nhiên lên được phòng khách xuống được phòng bếp, nhìn cách nàng ta nấu ăn, quả thực cũng rất thành thạo.
Phó Gia Hiên xoa xoa cái bụng đói của mình, trong lòng lại không khỏi âm thầm vui vẻ vì Phó Gia Duệ sắp lấy được một tức phụ tốt, cũng cho y một tẩu tử xứng đáng.
Mộ Thanh Đồng lúc này đang cho cá vào khay, xem ra là định làm món cá hấp dưa cải.
Phó Gia Hiên tuy rằng lười gỡ xương, nhưng
thật ra lại rất thích ăn cá.
Nhìn thấy còn có món này, lại đương lúc bụng y đang đói, này quả thực là sắp không kìm chế nổi nữa rồi.
Chỉ là đúng lúc này, sắc mặt Mộ Thanh Đồng lại ngoài ý muốn mà trở nên tái mét.
Chỉ thấy nàng ta lúc này luống cuống che mũi miệng lại, vội vàng nói với một người khác cái gì đó, sau đó vờ như trấn định mà rời đi.
Tuy nhiên bước chân không khỏi nhanh thêm mấy phần, bộ dáng vội vã rất đáng ngờ.
Phó Gia Hiên thấy vậy liền ngay lập tức bám theo, nhìn thấy Mộ Thanh Đồng dừng bước, y cũng ngay lập tức nấp vào một cái cây gần đó.
Thanh âm nôn mửa vang lên, tuy rằng dường như đã cố gắng áp chế, nhưng Phó Gia Hiên vẫn có thể rõ ràng nghe được.
Trong đầu Phó Gia Hiên lập tức xoay chuyển, những sự việc có chút đáng ngờ liền dần được xâu chuỗi lại.
Ngửi thấy mùi tanh của cá lại đột ngột nôn mửa, này chẳng phải là triệu chứng của người đang mang thai à?
Ca ca của y