Ngay từ đầu, khi phát hiện vấn đề dần trở nên bất thường, Phương Trường liền suy nghĩ đủ mọi cách đối phó, thế nhưng đều phải hủy bỏ.
Bởi hàng cấm đang ở trong tay hắn, tiến hành những kế hoạch đó đều có chút nguy hiểm.
Với lại, nếu nói ra thứ chất cấm ấy, hậu quả thực sự của nó đáng sợ đến mức hão huyền, người ta nghe được cũng không tin, lại quy cho chính bản thân hắn đang ngủ mơ.
Có khi họ còn cho rằng hắn buôn bán thứ đó, xong liền quăng nồi cho người vô tội.
Không có chứng cứ khoa học thiết thực, ai sẽ tin tưởng?
Cho nên, muốn toàn bộ người trên du thuyền hành động, kế sách tiết lộ chất cấm cùng hậu quả là không thể dùng.
Không bằng dùng kế sách trái ngược, hàng cấm còn nhẹ nhàng quá chứ gì, dùng án giết người của bọn họ đi, đủ đô luôn.
Phương Trường muốn cho hết thảy nhân viên công tác biết, trên du thuyền đang có một tổ chức biến thái đến cực điểm, không kiêng kỵ cũng không sợ giết người, thu dọn tàn cuộc đến thần không biết, quỷ không hay.
Kế hoạch tiến hành rất thuận lợi.
Phương Trường đem những lời cần làm bằng chứng truyền hết vào bộ đàm.
Hiện tại, chắc chắn cái tổ chức kia cùng những cảnh vệ trên du thuyền đang đi tìm bọn họ, chỉ cần chờ đến lúc bên nào tìm đến trước thì bên đó thắng, tất cả sẽ đến hồi kết.
"Vậy rất tốt." Phương Trường mang đầy ý cười.
"Tư liệu bây giờ đang ở trong tay tôi, trước tiên tôi sẽ đưa ra một nửa, sau đó chúng ta sẽ cần trao đổi kĩ hơn."
Xuân Đức Hải đồng ý "Có thể.".
Sau đó dùng ánh mắt ra hiệu Phương Trường dẫn đường.
Phương Trường không muốn rời đi ngay, nhún nhún vai."Dù sao tư liệu tinh luyện cũng xem như là bí mật, ba người các ông đều đi thì có hơi ——" ý tứ chính là hắn không hy vọng ba người đều cùng đi lấy.
Xuân Đức Hải nghi ngờ, nheo mắt lại, bình tĩnh nhìn Phương Trường.
Phương Trường khoanh