“Thế giới chúng ta đang sống còn có một chiều ngược.
Nơi đó tối tăm ẩm ướt đáng sợ, đầy quái vật hung hãn không thể giải thích, chúng ta gọi nơi ấy là thế giới ngược.
Lúc thế giới ngược và thế giới thực tại nối liền, những quái vật kia sẽ đi đến thế giới hiện thực, đe dọa sự an toàn của loài người.”
“Chúng ta gọi quái vật ở thế giới ngược là người bóng.
Lúc chúng đứng thẳng hai chân, thân hình tương tự loài người.”
“Thị lực người bóng thoái hóa, dựa vào thính giác phát hiện con mồi, độ nhạy cảm với mùi máu của chúng sánh ngang cá mập.
Cách thức tấn công bao quát bằng khí độc, khí độc sẽ phun ra từ miệng chúng, nhanh chóng làm con mồi tan chảy, giúp người bóng dễ dàng nuốt chửng.”
“Trước đây, mọi người từng đụng độ người bóng, biết nhược điểm của chúng là phần đầu và lửa, tuy nhiên cần chú ý! Người bóng bên trong thế giới ngược thường hành động tập thể ít nhất ba con trở lên, nếu muốn đốt chết một con người bóng thì phải đốt liên tục hơn ba phút…”
“Khắp nơi trong thế giới ngược đều là người bóng và vật chất đảo ngược rải rác, hấp thụ vật chất đảo ngược sẽ tạo nên tổn thương không thể nghịch chuyển đối với cơ thể nhân loại.
Chúng tôi phát đồng phục bảo hộ và bộ lọc khí là để tránh xảy ra chuyện này.”
“Hiểu biết của chúng ta về thế giới ngược không nhiều, lúc mọi người bước vào trong đó phải chú ý an toàn, đừng thâm nhập quá sâu.
Nếu đồng phục bảo hộ bị hư hại, bắt buộc phải rút lui kịp thời theo đường cũ, người bình thường không thể sống sót bên trong không gian tràn ngập vật chất đảo ngược.
Tuy nhiên, vẫn sẽ có con người đi lạc vào thế giới ngược…”
Tất cả mọi người mặc đồ bảo hộ, trang bị súng ống, buộc dây an toàn sau lưng, đi theo người dẫn đầu, nối tiếp nhau xuyên qua tấm màng trên vách tư.ờng thịt, tiến vào thế giới ngược.
“Phù ——”
“Phù ——”
Chất khí phả ra từ miệng ngưng kết thành sương trắng trong không khí, trái tim màu đỏ thể hiện chỉ số sinh mạng trên đồng hồ dần tối màu, tốc độ giảm xuống là mười phút một chỉ số.
Vân Thiển và Kim Thiên Thiên núp ở bên trong bồn hoa thối rữa, năm con người bóng bay vụt qua trước mặt hai người.
Vị trí hiện tại của cả hai đang đứng tương ứng với nhà ấm trồng hoa lớn nhất trong thị trấn hiện thực.
Vì sự truy đuổi của người bóng, hai người bị lạc với đám người Bùi Hướng Nhu và Bùi Chí Vũ.
Kim Thiên Thiên nằm trong nhóm nên biết được vị trí của bọn họ, tuy nhiên hai người chẳng có cách nào đi tới, người bóng trên đường quá nhiều.
Vách tư.ờng thịt giẫm dưới chân chậm chạp nhấp nhô, giống như trái tim đang đập, thỉnh thoảng sẽ lóe sáng, hiện lên mạch máu bên trong, có thể thấy rõ dòng chảy của mạch máu.
Kim Thiên Thiên dám khẳng định những quái vật này là nhân tố tận thế!
Những người chơi khác cũng cho là vậy.
Bọn họ không trách Vân Thiển khiến mình rơi vào hiểm cảnh, ngược lại cảm ơn Vân Thiển giúp bọn họ tìm ra phương phướng.
Ở nơi này, điện thoại không thể sử dụng, nhưng đồng hồ cứu thế không làm chậm trễ người chơi.
Mặc dù chỉ có thể phát tín hiệu đơn giản cho đồng đội, nhưng trước kia bọn họ từng trao đổi hàm nghĩa câu cú đơn giản thông qua tổ hợp tín hiệu khác nhau, vì vậy người chơi bên ngoài biết đám người Bùi Chí Vũ đang bị bao vây.
Bọn họ dựa theo đồng hồ cứu thế tìm được vị trí đám người đang đứng.
Có điều đến đó rồi, cả đám lại rơi vào hoang mang.
Vị trí đám người Bùi Chí Vũ là một khoảng đất bằng, trông không giống như nơi có thể ẩn núp.
Bọn họ lại nhận được vài tổ hợp tín hiệu, rất lộn xộn, giải nghĩa ra là ——
“Chúng tôi đang ở một thế giới khác, thế giới bên dưới!”
Người chơi bên trên: “…”
Cảm giác này thật giống cảm giác thất bại như khi chơi ăn gà(*) trong một trò chơi nào đó, dựa vào điểm xanh trên bản đồ để tìm đồng đội, kết quả lại phát hiện đồng đội ở tầng hầm dưới đất, nhưng bọn họ lại chẳng biết cửa hầm ở đâu.
(*) Có lẽ là thuật ngữ dùng trong game PUBG, dùng để chỉ người chơi đã chiến thắng vì khi đó trên màn hình sẽ xuất hiện cụm từ “Winner Winner Chicken Dinner”
Nhưng ít nhất đã biết nhân tố tận thế là gì…
Bọn họ chia nhau ra tìm những manh mối khác, đồng thời phát hiện không ít người dân thị trấn mặt mày lo lắng.
Người chơi hỏi thăm, thì ra họ đang tìm một người bản xứ đã mất tích tên là “Văn Nhân Du” .
Người chơi và người bản xứ đều đang tìm người, bọn họ vừa đi lại trên mặt đất vừa kêu la tìm người dưới ánh mặt trời xán lạn.
Thế giới đảo ngược.
Thế giới bên dưới toàn tông màu lạnh, vật chất kỳ lạ trôi nổi, Vân Thiển đau lòng nhìn mặt đồng hồ.
Một trăm tệ! Lại mất một trăm tệ!
Tổng số mạng cô sử dụng là mười sáu lần, tổng cộng một nghìn sáu trăm tệ, chín bỏ làm mười là một trăm triệu.
Kim Thiên Thiên thúc khuỷu tay Vân Thiển, chỉ về vị trí đằng trước chỗ bọn họ đứng.
Nơi ấy có một mảng bóng màu đen đổ xuống, bóng đen đột ngột xuất hiện giống như một tổ chim to lớn đứng lẳng lặng tại đó.
Tổ chim âm thầm nhấp nhô theo sự chuyển động của hô hấp, xung quanh liên tục có dải bóng đen bay qua.
Vách tườ.ng thịt dưới chân đồng loạt phát sáng, có thể thấy được dòng máu chảy về nơi tổ chim đang ở.
Nơi đó tỏa ra mùi nguy hiểm cực độ.
Vân Thiển nhận ra đầu tiên: Hang ổ Boss quái vật.
Kim Thiên Thiên cũng nghĩ vậy.
Hai người không dám phát ra tiếng động nào, cũng không có cách nào trao đổi suy nghĩ cho nhau, một người chỉ về trước, một người chỉ về sau.
Vân Thiển chỉ về sau, có nghĩa là rút lui đi tìm đám người Bùi Hướng Nhu.
Cho dù hai người thật sự phát hiện ra Boss, dựa vào thực lực người bóng hiện tại, chúng không phải thứ mà hai người có thể đối phó.
Ngay cả làm sao đối phó người bóng mà hai người còn chẳng biết, làm sao tồn tại khả năng đối phó thứ có thể là Boss.
Kim Thiên Thiên chỉ về trước, cô muốn qua đó thăm dò tình hình.
Bóng đen này đột nhiên xuất hiện, ai biết sau này còn cơ hội gặp lại không, phải chớp lấy cơ hội, cho dù bị nhốt bên trong thì người khác cũng có thể dựa vào định vị mà tới đây giúp đỡ.
Hai người trao đổi bằng ngôn ngữ cơ thể, không ai thuyết phục được ai.
Chưa đợi hai người quyết định xong, vách tườ.ng thịt dưới chân hai người đột nhiên nổ tung, dựng thẳng lên, cuốn hai người ào trong.
Cả hai không thể tránh thoát, chỉ đành trơ mắt nhìn mình cách tổ chim ngày càng gần.
Không những là hai người, còn có rất nhiều người bóng đang đứng bị vách tư.ờng thịt cuốn lại.
Cơ thể chúng vặn vẹo, đầu xoay một góc độ quái dị, hai bên mặt hoa cúc của bọn chúng còn có cặp mắt hạt đậu chỉ dùng để trang trí.
Vân Thiển đối mặt với một người bóng trong đó, cô sững người, không biết mình bị đụng đầu hay sao mà lại cảm thấy đôi mắt thật đáng yêu.
Đám Bùi Chí Vũ chỉ nhìn thấy điểm xanh trên đồng hồ đại diện cho Kim Thiên Thiên đang dịch chuyển với tốc độ máy bay, bèn nghi ngờ Kim Thiên Thiên bị quái vật bắt.
Bọn họ không có cách nào rời khỏi nơi hiện tại, xung quanh đều là người bóng đang tìm kiếm tung tích bọn họ.
Tiếng kêu của chúng vừa ngắn vừa chói tai, chậm chạp tuần tra quanh khu vực họ đang đứng.
Bùi Chí Vũ lấy một cây gậy đánh bóng ra.
Đây là vũ khí duy nhất có