Người nhà họ Cảnh biết rõ về sau nhân viên công tác ở chỗ quản lý sẽ thường xuyên lui tới với nhà mình, cho nên ngày hôm sau Triệu Hoa Lan cố ý dậy sớm, tự mình xuống bếp chuẩn bị làm bánh hoa quế đường đãi khách.
Người nhà họ Cảnh xuyên không là chuyện rất đột ngột, cho nên các loại nguyên liệu nấu ăn lúc trước trong phủ mua sắm cũng đi theo bọn họ xuyên qua đây, hiện giờ vừa lúc có tác dụng.
Cảnh Tình cũng cố ý dậy sớm đi theo bên cạnh mẹ làm trợ thủ.
Cảnh Tình ngồi ở trước bếp, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô cẩn thận nhìn rõ ràng bộ dáng phòng bếp của nhà mình.
Ngày xưa Cảnh Tình cũng sẽ ngẫu nhiên xuống bếp làm chút điểm tâm khuya cho Cảnh An Hoằng còn đang xử lý chính sự trong thư phòng, thể hiện hiếu tâm của mình.
Nhưng khi đó Cảnh Tình đều lăn lộn ở phòng bếp nhỏ trong viện của mình, rốt cuộc chỉ làm điểm tâm, hầm canh gì đó, cũng không cần phải đi đến phòng bếp lớn.
Quý nữ trong kinh thành đại đa số đều sẽ biết làm một hai món điểm tâm.
Nhưng cũng không phải mọi người đều thích xuống bếp, mà là đàn ông thời đó đều thích phụ nữ vừa hiểu ý vừa ôn nhu.
Vì đón ý nói hùa với bọn đàn ông, phần lớn các quý nữ đều sẽ học làm vài món đồ ăn đặc sắc của đầu bếp nữ trong phủ, vì để sau khi kết hôn, có thể thường thường xuống bếp nấu vài món cho chồng mình, mối quan hệ giữa vợ chồng cũng có thể đủ tăng thêm một ít tình thú.
Chuyện nhóm lửa Cảnh Tình ngượng tay vô cùng, cô ngồi ở trước bếp chuyển động một lúc lâu, chính mình cũng bị khói từ trong bếp làm sặc đến ho khan, cuối cùng vẫn là Triệu Hoa Lan nhìn không được, kéo con gái ra chổ khác tự mình ra tay đốt lửa.
Triệu Hoa Lan nhìn ngọn lửa màu đỏ bập bùng trong lòng bếp, nhẹ nhàng vỗ vỗ phân tro trên tay, đứng lên không yên tâm dặn dò Cảnh Tình nói: “Được rồi, ngươi chỉ cần thường thường ném củi vào bên trong lửa, bảo đảm lửa sẽ không tắt.
”Thêm củi thêm lửa xác thật không phải việc khó, Cảnh Tình nhắc lên làn váy ngồi trở lại trước lòng bếp, cô nhìn một đống củi lửa phía sau tuyệt đối không tính là nhiều, lo lắng sốt ruột nói: “Củi lửa trong nhà không còn nhiều, không biết thế giới này củi lửa có mua được không?”Kinh thành có một đám tiều phu, mỗi ngày trời chưa sáng đã có trách nhiệm rao bán củi lửa khắp kinh thành.
Ngày xưa quản sự trong phủ sẽ một lần mua đủ củi lửa sử dụng trong nửa tháng, nhưng lần cuối cùng mua củi lửa đã là chuyện hơn mười ngày trước.
Bởi vì trước đó đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trong phủ cũng không tiếp tục mua củi lửa, hiện giờ chỉ dư lại hàng dự trữ, nhiều nhất cũng chỉ đủ cho người nhà họ Cảnh đốt hai ngày.
Triệu Hoa Lan nghe vậy cũng nhíu mày nói: “Không biết, chờ sau khi Đới Lộ tỉnh dậy chúng ta lại hỏi cô ấy.
”Cả gia đình sinh hoạt, củi gạo mắm muối mọi thứ đều phải nhọc lòng.
Tuy rằng trước đó trong lòng Triệu Hoa Lan cũng đã chuẩn bị tinh thần, nhưng suy nghĩ đến việc sau này củi lửa đều phải tự mình mua, bà đã cảm thấy lòng rất mệt.
Ở phòng bếp bận việc nửa canh giờ, Triệu Hoa Lan mang theo đĩa bánh hoa quế đường mới ra lò đi tới nhà chính.
Đêm qua gia cụ ở nhà chính đã bị nhóm chuyên gia mang đi, nhưng Cảnh gia có năm cái sân, lớn lớn bé bé có 3- 40 gian phòng, ở trong viện gom góp lại, một lần nữa gom được một bộ gia cụ đặt ở nhà chính.
Bộ gia cụ này không tốt bằng bộ gia cụ bằng gỗ tử đàn mới bán ngày hôm qua, vì có thể xứng đôi với nhà chính, người nhà họ Cảnh đều tuyển chọn gia cụ có chất liệu là gỗ đỏ, gia cụ cùng màu sắc đặt ở bên nhau, cũng sẽ không có vẻ đột ngột.
Triệu Hoa Lan nhấc chân thật cẩn thận đi vòng qua những đồ vật trên mặt đất muốn đưa đi bán đấu giá, nhẹ nhàng đem vỉ hấp trên tay đặt ở trên bàn.
Bởi vì trước đó bà đã chọc Sở Tú Nương không vui, cho nên hai ngày này Triệu Hoa Lan đặc biệt cẩn thận, bà nhờ con gái đi kêu chồng, con trai cùng Đái Lộ bọn họ rời giường, còn bà thì xoay người đi tới sân của mẹ chồng.
Đi vào hiện đại không bao lâu, trong lòng Sở Tú Nương tràn đầy ưu tư, đêm qua cũng ở trên giường lăn qua lộn lại thẳng đến hơn nửa đêm mới mơ mơ hồ hồ ngủ.
Thời điểm Triệu Hoa Lan lại đây gõ cửa, Sở Tú Nương còn đang mơ hồ, nghe thanh âm quen thuộc, bà tức giận đến trợn trắng mắt.
Lúc trước Triệu Hoa Lan oán giận nói chính mình có nỗ lực như thế nào đều không chiếm được niềm vui của mẹ chồng, những lời này xác thật không giả.
Đối với người con dâu cao quý như hoa lan, Sở Tú Nương xác thật thích không nổi.
Không phải Triệu Hoa Lan không tốt.
Bình tĩnh mà xem xét, Triệu Hoa Lan sau khi gả đến Cảnh gia, làm việc xác thật không tồi, nhưng người cùng người ở giữa là có khí tràng tồn tại, Sở Tú Nương cảm thấy bà cùng người con dâu từ nhỏ sống trong nhà cao cửa rộng không hợp nhau.
Nói thật giữa bà với con dâu cũng không đến mức có mâu thuẫn lớn, chỉ là thói quen sinh hoạt của mẹ chồng nàng dâu thật sự không giống nhau mà thôi.
Sở Tú Nương xuất thân nghèo khổ, thời điểm còn chưa xuất giá, bà là một người phụ nữ, lại sinh ra trong một gia đình như vậy, mỗi ngày có thể ăn được năm phần no