Tiệc tối luôn là tiệc cưới lung linh nhất.
Ánh đèn từ các dàn nhấp nháy, cùng ánh đèn xe, sự phô trương giàu có của những người tham gia.
Ai nấy đều lộng lẫy trong các trang phục đắt tiền, không quan trọng bên trong thối nát cỡ nào, hiện tại bọn họ là rực rỡ nhất.
Tần Hà Vũ đứng bên cạnh cha, tiếp đón khách khứa.
Tuy vậy đầu óc sớm đã chẳng ở chỗ này.
Tần Chung thấy con trai lơ đãng cũng không trách móc, ông cũng muốn lơ đãng nghĩ về bà xã.
Nhưng mà nếu thật sự lơ đãng, bà xã sẽ giận mất.
"Tần Chủ tịch thật có phúc, đã lên chức ông rồi."
"Phải đó, cậu Vũ năm nay tuy đã bốn mươi, nhưng mà nhiều người bằng tuổi vẫn còn chưa có con bồng đâu."
"Cậu Vũ ưu tú như vậy, nhất định là hổ phụ sinh hổ tử."
"Con nhà tông, không giống lông cũng giống cánh.
Mọi người nói xem có đúng không?"
Đoàn người vang lên tiếng cười sang sảng, còn có tiếng ly thuỷ tinh va vào nhau lách cách.
Mục đích của bữa tiệc là công bố Tần Hà Vũ có bạn đời, cũng là cho Chu Sinh một thân phận trong giới thượng lưu.
Nội dung chính của bữa tiệc vẫn là cần phải diễn ra.
Sầm Thuỷ đỡ người đi lên với mình, miệng của bà cả ngày hôm nay đều không kéo xuống được, cứ cười mãi đi thôi.
Đôi mắt Sầm Thuỷ nhìn chiếc bụng bên dưới lớp áo khoác vest, lại càng thêm thích không thôi.
"Cám ơn mọi người đã ghé thăm bữa tiệc tối nay của gia đình chúng tôi." Tần Chung đứng ở trung tâm sân khấu, thấy một nhà bốn người đông đủ mới mở lời giới thiệu.
"Chẳng giấu diếm gì các vị, nay con trai lớn của tôi đã tìm được bạn đời, còn có chuẩn bị chào đón một sinh linh mới.
Bữa tiệc nho nhỏ đính hôn này, là muốn giới thiệu tới mọi người về Chu Sinh, bạn đời của con trai tôi.
Hy vọng sau này có việc gì, mọi người có thể giúp đỡ cháu nó, như là thấy tôi vậy."
Bữa tiệc nhỏ nên không hề có MC, mọi người đều tuỳ ý nói lời chúc mừng rồi nói chuyện với nhau.
Tần Hà Vũ theo lời của mẹ, nắm tay Chu Sinh đi dạo một vòng chào mọi người, còn không quên tranh thủ khoe nhẫn đính hôn.
Giới thượng lưu nhiều chuyện lắm quy tắc, tuy rằng không có tiết mục trao nhẫn, nhưng nhẫn bọn họ vẫn phải đeo, đề phòng có người tâm tư không tốt, dựa vào đó dựng chuyện.
"Hai đứa nhìn rất xứng đôi." Một bậc chú bác cười cười khen bọn họ.
Làm quan khách tới dự tiệc như này, sao có thể không có quà.
Chỉ thấy ông ấy lấy ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong là một cặp ngọc bội màu xanh nhạt điêu khắc tỉ mỉ, nhìn qua liền biết là đồ đắt tiền.
Những người khác thấy vậy, cũng vui vẻ mang quà tới.
Người nào muốn tạo quan hệ tốt, thì tặng đồ đắt tiền.
Ngọc, vàng, kim cương, trang sức đều có.
Người chỉ tới tham gia thì cũng sẽ có phong bao đỏ, bỏ một chút thành ý, tặng cho tân nhân ngụ ý cát tường.
Chẳng mấy chốc tay của Tần Hà Vũ đã chất đầy đồ.
Anh liếc đến quản gia, để ông tới mang mấy món đồ này đi.
Trong phòng tiệc có camera, đến lúc tàn tiệc xem lại video rồi ghi lại quà của mọi người là được.
Chu Sinh cầm mấy chiếc phong bao đỏ, yêu thích không rời tay.
Dường như cậu rất thích màu sắc rực rỡ của đám phong bao này.
Tần Hà Vũ hỏi cậu đưa cho quản gia không được thì cũng không ép nữa.
Dù sao chỗ đám đông bọn họ sắp