Chuyện Nhi Sương về nước lên báo ngay khi cô đặt chân xuống sân bay.
Lúc cô tới công ty đợi Tần Hà Vũ cũng không qua được mắt cánh nhà báo, nhất thanh nhị sợ đều được cập nhật trên mạng.
[Hồ ly tinh lại quấn lấy ảnh đế của chúng ta.]
[Tôi đã bảo là sớm muộn gì cũng thấy được bộ mặt của cô ta khi Tần Hà Vũ trở lại mà.]
[Giới giải trí nước ngoài chắc khó quá không kinh doanh được nên quay về ké fame Tần Hà Vũ đây mà.]
[Đồ phụ nữ không có liêm sỉ.]
[Lầu trên miệng nói khó nghe vậy.
Nhi Sương ra nước ngoài thế mà rất được yêu quý đó.]
[Phải, không nhầm vừa đoạt giải gì lớn bên đó mà.]
[Giải thưởng cao, sống tốt bên đó cớ gì lại chạy về nước chứ??]
[Còn không phải là tình yêu sao? CP mị đu cuối cùng cũng có thể tiếp tục giong buồm rồi.]
Tần Hà Vũ nghe thư ký báo cáo dòng dư luận, liền nhíu mày.
Thuỷ quân bọn họ mua để kiểm soát, tránh vấn đề bàn tán như này vẫn là không nhanh bằng thuỷ quân bên kia mua.
"Sắp tới có sự kiện gì nổi bật không?" Anh day day trán, mệt mỏi hỏi.
"Qua tuần là tuần lễ thời trang, bên tổ chức đã gửi thiệp mời tới công ty chúng ta, tổng cộng ba mươi cái, nói là mời toàn bộ những minh tinh từ hạng A trở lên.
Cùng với đó là một thiệp mời trống."
Thiệp mời trống được gửi cho một công ty, chính là đại ý phần quà, anh muốn nâng ai, chỉ cần ghi tên người đó vào liền có thể danh chính ngôn thuận cho người đó tới thảm đỏ.
Thiệp mời trống số lượng không nhiều, không phải công ty nào cũng nhận được thiệp mời trống.
"Đám thiệp mời ghi tên kia không có tên Chu Sinh phải không?" Tần Hà Vũ đã đoán được ý của bên tổ chức tuần lễ thời trang.
"Dạ."
"Ghi tên Chu Sinh lên đi, sau đó mang qua cho Hoắc Thâm, để anh ta đăng bài bên acc Chu Sinh."
"Dạ."
Tuần lễ thời trang là sự kiện lớn trong năm, giới giải trí đều chú trọng nhìn tới.
Công chúng cũng bàn tán sôi nổi xem năm nay ai hơn ai, ai phô bày, ai sặc sỡ, ai loè loẹt.
Lúc Hoắc Thâm đăng bài không tính là sớm, cũng chẳng muộn.
Đã lục tục có vài minh tinh đăng ảnh khoe thiệp mời.
Đều là minh tinh màn bạc hạng A trong nước.
Vài diễn viên nước ngoài nhưng hiện có lịch trình trong nước cũng được gửi thiệp mời góp vui.
"Đi chọn quần áo á?" Chu Sinh nghe tới mình liền ngẩng đầu tò mò.
"Phải.
Tuần tới là tuần lễ thời trang rồi.
Chủ tịch có bảo, cậu sẽ đi cùng với cậu ấy.
Nên là không thể mặc tuỳ tiện được."
"Không thể mặc tuỳ tiện thì lựa tuỳ tiện là được."
Nói xong liền quay người ăn bánh mì của bản thân.
Hoắc Thâm nhìn rồi nhìn, cuối cùng không nhịn được đoạt đi đồ ăn trong tay Chu Sinh.
"Cậu cả ngày đều ăn.
Có minh tinh nào ăn không tiết chế như cậu không? Cũng không sợ béo phì, sau này Tần chủ tịch liền không thích cậu nữa?"
Chu Sinh ngơ ngác nhìn bánh mì bị đoạt đi, sau đó nghe xong liền bĩu môi không đòi lại nữa.
Đồ ăn cũng dám chê cậu? Không thích thì không thích.
Cậu không thả, đồ ăn cũng không chạy đi được.
Nhưng mà trong lòng thanh niên vẫn có chút lo lắng.
Sau đó lúc tối trở về nhà liền hỏi trực tiếp.
"Nếu tôi béo lên, anh liền không thích tôi sao?"
"Sao có thể chứ?" Tần Hà Vũ đưa mắt