Bộ phim đã được nhận, như vậy chỉ cần đợi qua tháng là tìm được hết các diễn viên, Chu Sinh cũng có thể bắt đầu đi quay rồi.
Hoắc Thâm biểu thị, việc quan trọng nhất lúc này chính là tuần lễ thời trang diễn ra trong ba ngày tới.
"Không được, nổi quá."
"Tối quá."
"Nhiều hoa văn quá."
"Đơn điệu quá."
Liên tục bốn bộ, không bộ nào qua được mắt quản lý đại nhân, Chu Sinh nhìn bộ đồ trên người, có chút chán nản.
Đúng lúc này Tần Hà Vũ tiến vào, như cứu tinh giải thoát cho chồng nhỏ của mình.
"Về hơi muộn một chút." Anh vẫy tay với trợ lý theo sau của mình.
"Này là hàng đặt may bên Thuỵ Điển cho em, lúc trước họ bảo có chút lỗi trong khâu vận chuyển nên là sợ không về kịp."
Bộ đồ trợ lý mang tới hai bộ quần áo được trải lên mặt bàn.
Một bộ là vest truyền thống với màu xanh đậm.
Bộ còn lại là áo gile màu xám tro và quần tây cùng màu.
Ngoài ra còn có hộp gồm nịt eo cho nam giới cùng cà vạt.
"Thử hai bộ này đi, em ưng bộ nào thì chúng ta mặc bộ đấy." Tần Hà Vũ nhìn trợ lý, để cậu ta vào phụ Chu Sinh thay đồ.
Chu Sinh bị kéo vào phòng thay đồ lần nữa.
Trợ lý này cẩn thận đem bộ quần áo lấy ra, giúp Chu Sinh khoác lên người.
Sau đó tiết mục thay quần, tất nhiên là Chu Sinh tự thay rồi.
Thanh niên trẻ tuổi mặc vest tối màu, tuy tóc tai chưa được chuẩn bị gọn gàng, ít ra cũng đã hiện được sự trưởng thành hiếm có.
"Nhất định phải trang điểm." Hoắc Thâm bất lực nhìn gương mặt non choẹt của Chu Sinh.
Trẻ có gì tốt, mấy sự kiện cần vẻ trưởng thành như này, mặc gì cũng không thấy hợp.
Tần Hà Vũ cầm điện thoại chụp một tấm gửi cho Sầm Thuỷ, sau đó để Chu Sinh thay bộ thứ hai.
Cả hai bộ đều theo đuổi hướng chiết eo làm nổi bật sự quyến rũ của đàn ông.
Tần Hà Vũ nhìn Chu Sinh chỉ có phần eo và phần mông được thể hiện rõ, lại càng thêm ưng ý.
Lộ hết cho người ta nhìn làm gì.
Anh nhìn là được rồi.
Sầm Thuỷ xem ảnh xong liền chấm bộ đồ thứ hai hơn, màu sắc tươi sáng trẻ trung, thiết kế cũng thoải mái, gọn gàng.
"Nếu vậy thì hôm đó em mặc bộ này đi." Tần Hà Vũ chụp thêm mấy tấm nữa rồi mới cất điện thoại đi.
Chu Sinh biết được mình đã được giải thoát liền vui vẻ chạy đi thay đồ, trở lại làm thanh niên mười tám ngây ngô.
Tuần lễ thời trang được quảng bá ngay khi gửi thiệp mời, thời gian càng đến gần lại càng ráo riết tin tức tới lui.
Lúc Chu Sinh và Tần Hà Vũ tới buổi lễ, bên ngoài đã vây kín cánh nhà báo.
Khi nhận ra là xe của Tần ảnh đế, mọi ống kính đều chẳng chừa một khoảnh khắc nào.
Tần Hà Vũ nhìn sang Chu Sinh, thấy cậu đang thông qua ô cửa kính